Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1284: Muốn đi? (Thượng)



Tống Quân Uyển gào thét thê lương, thân thể nàng run rẩy, Thiết Đản cũng gào thét bi ai, ba người Trần Hạ Thiên nhìn không rời mắt, bọn họ cũng không tiến vào trong Nghịch Hà Tông.

Đột nhiên sắc mặt ba người biến hóa.

- Thiên Nhân chi ý!!

- Đây là thời điểm tấn giai Thiên Nhân mới xuất hiện dấu hiệu dung hợp với thiên đia, Bạch Tiểu Thuần... Lúc trước hắn không phải Thiên Nhân!

- Điều này sao có thể!

Ba người hoảng sợ không nhỏ, thân thể lui nhanh về phía sau, trong hnasy mắt bọn họ rút lui, trong phế tích mật thất sinh ra ý chí ngập trời!

Ý chí cường đại vừa xuất hiện đã lập tức dung nhập bầu trời, rung chuyển bầu trời, tất cả tầng mây, gợn sóng và lôi điện đều bị áp chế.

Thậm chí ý chí của ba người Trần Hạ Thiên vốn dung nhập vào bầu trời hóa thành thiên ý cũng bị cưỡng ép bài trừ và xua đuổi.

Lúc này thiên địa chỉ còn lại ý chí một người, ý chí vô cùng bá đạo giống như hắn vừa xuất hiện thì tất cả ý chí Thiên Nhân khác phải tránh lui.

Trên bầu trời xuất hiện gương mặt to lớn, gương mặt đang nhắm mắt, hắn thay thế mọi thứ, sau khi người Nghịch Hà Tông nhìn thấy liền kích động không thể kiềm chế được, đó chính là... Bạch Tiểu Thuần!

Trong tiếng nổ vang, ba người Trần Hạ Thiên rút lui thật nhanh, vẻ mặt Đạo Hà lão tổ và Tinh Hà lão tổ ảm đạm, bọn họ hít khí lạnh lui về phía sau, phải ly khai tại đây, lúc này tâm thần của bọn họ cảm thấy khí tức tử vong còn mạnh hơn khi đối đầu với Bạch Tiểu Thuần lúc trước.

Trong nháy mắt hai người lui về phía sau, đột nhiên gương mặt Bạch Tiểu Thuần trên bầu trời mở mắt ra nhìn về phía nguyên thần Đạo Hà lão tổ, ánh mắt của hắn mở ra làm thiên địa thất sắc.

Gió nổi mây phun, tia chớp vần vũ, cho dù là sấm sét cũng không thể lấn át ý chí của hắn.

- Diệt!

Chữ diệt quanh quẩn, gương mặt Bạch Tiểu Thuần vặn vẹo và hóa thành hào quang, tốc độ nhanh tới mức ba người Trần Hạ Thiên cũng phải động dung, trong chốc lát đã xuất hiện trước mặt nguyên thần Đạo Hà lão tổ.

Trong mắt Đạo Hà lão tổ hoảng sợ, thậm chí hắn đã có ý cầu xin tha thứ, đột nhiên có một tia hào quang xuyên thấu qua nguyên thần của hắn và nổ tung.

Nhìn thấy đạo hào quang giáng xuống, hơn nữa nó còn xuyên thấu qua nguyên thần của Đạo Hà lão tổ, đột nhiên nguyên thần Đạo Hà lão tổ chấn động, hắn mở to mắt nhìn, trong mắt mang theo không dám tin tưởng, hắn cúi đầu nhìn nguyên thần của mình.

Vào lúc hắn cúi đầu liền nghe được tiếng nổ vang, một kích vừa rồi xuyên thấu nguyên thần của hắn, đột nhiên nó bộc phát, nguyên thần Đạo Hà lão tổ không ngừng tan rã.

Thuấn sát!!

Trong chốc lát cả chiến trường lâm vào yên tĩnh, Nghịch Hà Tông cũng tốt, đám người Trần Hạ Thiên cũng được, ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm đạo Hà lão tổ tử vong, tâm thần bọn họ sinh ra sóng to gió lớn, ngay sau đó phía sau nguyên thần Đạo Hà lão tổ là một thân ảnh!

Thân ảnh đó mặc áo bào bình thường, làn da trắng nõn, thân ảnh nhìn như không cao nhưng ánh mắt ác liệt, toàn thân của hắn như lợi kiếm ra khỏi vỏ, đó là Bạch Tiểu Thuần!

- Không có khả năng!

Trần Hạ Thiên hít khí lạnh sau đó kinh hô thành tiếng.

- Dù... Dù Đạo Hà chỉ còn nguyên thần, tốc độ vừa rồi, một kích vừa rồi... Làm sao có thể.

- Lúc trước hắn không phải Thiên Nhân, hắn hiện tại mới là Thiên Nhân!

Hai người Bạch Trấn Thiên, Lý Hiển Đạo cảm thấy có thiên lôi nổ vang trong tâm thần của mình, sắc mặt biến hóa liên tục, uy hiếp của Bạc Tiểu Thuần đã mạnh hơn nữa!

NGhĩ tới Bạch Tiểu Thuần không phải Thiên Nhân, như vậy... Dựa vào thực lực nửa bước Thiên Nhân lại có thể đánh bại ba Thiên Nhân của tông môn trung du, càng diệt sát một người, đánh cho tàn phế một người chỉ còn nguyên thần, thậm chí dọa một người bỏ chạy.

Từ đó đại biểu việc gì thì ba người Trần Hạ Thiên hiểu rõ, bọn họ kinh hãi, cảm thấy không thể tưởng tượng đồng thời cũng hoảng sợ.

Tinh Hà lão tổ bên cạnh run rẩy chạy trốn, hắn rung động vượt qua đám người Trần Hạ Thiên, bởi vì đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần giết người, hơn nữa còn giết Thiên Nhân!

Hiện tại hắn bỏ chạy còn lưu loát hơn lần trước, hắn nhớ tới cảnh tượng thuấn sát vừa rồi, hắn sợ hãi như bị ma ám, hắn đã lui bước, thậm chí hắn cơn hãi còn lớn hơn cả lần đầu tiên, chỉ sợ đời này hắn không bao giờ dám trêu chọc Bạch Tiểu Thuần.

Nghịch Hà Tông chấn động, đám người Trần Hạ Thiên hoảng hốt, Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung, hắn nâng tay phải lên điểm vào nơi Đạo Hà lão tổ tử vong, hắn bóp chặt hư không.

Dưới cái bóp này một chuyện khủng bố xuất hiện, bọn họ nhìn thấy vị trí Đạo Hà lão tổ tử vong, khi Bạch Tiểu Thuần dùng tay bóp liền xuất hiện một hồn ảnh, nó trống rỗng xuất hiện, hồn ảnh mờ mịt chính là bộ dáng Đạo Hà lão tổ, vào lúc này hồn ảnh bị hút vào bầu trời.

Dường như trên bầu trời tồn tại nơi mọi người không nhìn thấy tồn tại một vòng xoáy, nó thu hồn của người chết trong thế giới Thông Thiên, hút vào bên trong để được luân hồi.

Không chờ hồn của Đạo Hà lão tổ dung nhập bầu trời, hắn bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy, hồn ảnh rơi vào trong tay Bạch Tiểu Thuần.

Tại khu vực người khác không nhìn thấy, Bạch Tiểu Thuần lại có thể nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện vòng xoáy màu đen, vòng xoáy này muốn hấp thu Thiên Nhân hồn của Đạo Hà lão tổ, khi Bạch Tiểu Thuần ra tay thì vòng xoáy dừng lại và biến mất, giống như buông tha tranh đoạt Thiên Nhân Hồn với Bạch Tiểu Thuần.

Từ đó Thiên Nhân Hồn của Đạo Hà lão tổ rơi vào trong tay của hắn... Trong tay Bạch Tiểu Thuần xuất hiện một đám hào quang màu vàng như thủy tinh.!

Trong đó phong ấn... Thổ thuộc tính Thiên Nhân Hồn!

Cảnh tượng như vậy, tu sĩ Nghịch Hà Tông bắt đầu là rung động sau khi kịp phản ứng liền hưng phấn, Linh Khê lão tổ vô cùng kích động, Huyết Khê lão tổ mừng như điên, những người khác cũng như thế.

- Bạch lão tổ!

- Bạch lão tổ!!

Rất nhanh, từng tiếng hon hô vang vọng khắp Nghịch Hà Tông, âm thanh càng ngày càng mạnh, dường như có thể vang vọng cả trung du.

Thiết Đản cuồng hỉ gào thét, dường như Bạch Tiểu Thuần càng cường hãn thì nó càng vui sướng.

Linh Khê lão tổ cùng Huyết Khê lão tổ, còn có trưởng lão hai mạch khác, kể cả Lý Thanh Hậu, Trịnh Viễn Đông cũng kích động run rẩy.

- Rốt cuộc Nghịch Hà Tông chúng ta có Thiên Nhân!

Đây là suy nghĩ làm tất cả cường giả Nghịch Hà Tông sôi trào, Bạch Tiểu Thuần lúc trước ngăn cơn sống dữ, dù sao hắn không phải Thiên Nhân, việc này đa số môn nhân không biết, đám người Linh Khê lão tổ lại biết rõ.