Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1440: Ta còn có một hơi thở (1)



Gần như ở trong chớp mắt khi hắn đi vào, tia chớp kia lập tức đã bị hấp dẫn đến, trong nháy mắt lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.

Ầm một tiếng. Tia chớp này trực tiếp lại rơi vào trên người Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được lực lượng của những tia chớp này theo đỉnh đầu của mình, trực tiếp nổ tung. Bên trong tia chớp ẩn chứa lực lượng, ầm ầm ầm nổ mạnh ở bên trong thân thể.

Thậm chí ở bên ngoài thân thể hắn cũng đều kích thích rất nhiều điện quang hình cung, theo thân thể khuếch tán ra.

Cảnh tượng như vậy, khiến cho thân thể hắn run rẩy. Hắn đang muốn kêu thảm thiết. Nhưng rất nhanh, hắn lại trợn trừng mắt, trong mắt có ánh sáng vui sướng chợt lóe lên.

- Không có việc gì? Có thể hấp thu!

Bạch Tiểu Thuần bắt đầu kích động. Hắn cảm nhận được, sau tia chớp này đánh vào trong cơ thể mình, không chỉ không tạo thành chút tổn thương nào đối với mình, còn đẩy mạnh tu vi tinh tiến. Thậm chí... bBên trong tia chớp này lại có thể ẩn chứa lực sinh cơ mà tia chớp ở lôi ngục trước đây không có sẵn, rốt cuộc khiến cho Bất Tử Huyết của mĩnh cũng trở nên sống động hơn rất nhiều.

Cái này khiến cho Bạch Tiểu Thuần vô cùng vui mừng bất ngờ. Hắn lập tức lại ý thức được, mặc dù mình hấp thu tia chớp ở lôi ngục đến cực hạn, không có cách nào lại có giúp đỡ đối với mình. Nhưng rõ ràng ở trên phương diện trình độ, tia chớp ở thế giới pháp bảo này cao hơn so với ở Cửu Thiên Vân Lôi Tông, giống như là đan dược cao giai, tự nhiên có thể khiến cho mình lại một lần nữa hấp thu, mượn điều này để tu luyện.

Trong sự vui sướng, khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mặt quỷ cũng đuổi theo mình bước vào lôi vân, hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, hắng giọng hét lên một tiếng thảm thiết. Âm thanh kia vô cùng thê lương, giống như gặp cực hình lớn lao vậy. Âm thanh này rơi vào trong tai mặt quỷ phía sau. Hắn cũng không khỏi dừng lại một chút.

- Tia chớp này lợi hại như vậy sao? Chỉ có điều, để cho hắn bị sét đánh chết, có chút tiện nghi cho hắn.

Thời điểm mặt quỷ nhìn những tia chớp ở bốn phía xung quanh, cũng kiêng kỵ càng nhiều hơn. Hắn cũng phát hiện ra ở bên trong lôi vân này, cho dù là mình, cũng không có cách nào triển khai lực lượng thần thức. Vì vậy hắn không tiến sâu vào trong lôi vân, mà là chạy ở sát bên ngoài, ánh mắt lưu ý về chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Hắn đang đợi sau khi Bạch Tiểu Thuần bị đánh chết, sẽ xông lên thu hoạch thi thể của Bạch Tiểu Thuần.

Thật ra, Quy Văn Oa trước đó đã khiến cho hắn rất động tâm.

Trong quá trình hắn chờ đợi Bạch Tiểu Thuần bị đánh chết, Bạch Tiểu Thuần bên này nhanh chóng đi về phía trước. Lại có vài tia chớp bị hấp dẫn qua, lục tục đánh vào trên người của hắn. Mỗi tia chớp có lực lượng thiên địa, đều làm cho thể xác và tinh thần Bạch Tiểu Thuần sảng khoái vô cùng. Nhưng trong miệng hắn kêu lên thảm thiết, tiếng sau dường như còn thê lương hơn so với tiếng trước.

Nhưng kêu thì kêu, Bạch Tiểu Thuần phát hiện mặt quỷ kia lại có thể không đuổi qua, Hắn có chút bất mãn với hành động của bản thân, còn khinh bỉ mặt quỷ nhát gan.

- Gia hỏa này thế nào lại cẩn thận như thế? Không được. Phải cho hắn một chút dự đoán mạnh hơn nữa

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, tốc độ chậm lại. Hắn vừa ở dưới những tia chớp này kêu la thảm thiết, vừa chật vật đi về phía trước, biểu lộ ra một bộ dạng dường như không có cách nào kiên trì được quá lâu.

Ánh mắt của mặt quỷ nhất thời lóe lên. Hắn cực kỳ lưu ý đối với Bạch Tiểu Thuần, nhưng vẫn có tiến sâu vào bên trong, chỉ ở phía xa quan sát.

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy cảnh tượng như vậy, khẽ cắn răng một cái, ở dưới những tia chớp này không ngừng đánh vào, tiếng hắn kêu lên thảm thiết càng lúc càng yếu ớt. Thân thể cũng càng lúc càng giống như suy yếu, bước đi cũng chậm chạp hơn quá nhiều.

- Sắp bị đánh chết!

Miệng của mặt quỷ lộ ra một nụ cười lạnh. Nhưng rất nhanh, hắn lại nhíu mày. Thật ra trong mắt hắn, Bạch Tiểu Thuần không ngừng bị tia chớp công kích, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đánh chết, lại có thể ở dưới bộ dạng tập tễnh này, một bước quằn quại, càng chạy càng xa...

Đến cuối cùng, mặt quỷ cũng nhíu mày. Trong mắt hắn lộ ra sự hoài nghi. Nhưng ngay khi hắn đang trầm ngâm không quyết, bỗng nhiên, Bạch Tiểu Thuần đã đi rất xa, ở dưới ba tia chớp liên tục đồng thời đánh trúng, toàn thân chợt run rẩy, rốt cuộc phát ra một tiếng động, ngã xuống. Thân thể Bạch Tiểu Thuần co quắp không ngừng.

Mắt thấy cảnh tượng như vậy, mặt quỷ lại không chút do dự nào nữa. Thoáng một cái, thân thể ở sương mù khuếch tán, ầm ầm lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần. Nhưng trong nháy mắt ngay khi hắn vọt tới, Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc từ dưới đất giãy dụa đứng lên. Thời điểm quay đầu lại, tơ máu tràn ngập trong con mắt hắn, toàn thân dường như mệt mỏi đến cực hạn vậy. Giống như hắn đang hung hăng cắn răng, truyền ra tiếng gào thét mang theo sự mệt mỏi.

- Tới đi. Bạch Tiểu Thuần ta tuyệt đối không khuất phục!

Sau khi Bạch Tiểu Thuần rít gào, thân thể run rẩy, lại chật vật tiếp tục đi về phía trước.

- Da dày thịt béo!

Cái nhìn kia của Bạch Tiểu Thuần, hoàn toàn loại bỏ sự do dự của mặt quỷ này. Lúc này hắn hừ lạnh một tiếng. Nếu đã quyết định tiến sâu vào, hắn tùy ý triển khai ra tốc độ cao nhất, gào thét lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng theo tốc độ của hắn tăng nhanh, tia chớp bên trong lôi vân này cũng phân chia ra không ít, lao thẳng đến chỗ mặt quỷ. Cho dù hắn có thể tránh được ất nhiều tia chớp, nhưng vẫn có vài tia chớp đánh vào trên người của hắn.

Toàn thân mặt quỷ chấn động. Cường hãn giống như hắn, ở dưới tia chớp này thần hồn cũng bất ổn. Điều càng làm cho hắn hoảng sợ, là sau khi những tia chớp này rơi ở trên người, lại có thể sẽ khiến sức sống của mình tiêu tan một ít.

- Tia chớp này thế nào lại quỷ dị như thế!

Mặc dù lúc trước mặt quỷ có phán đoán đối với những tia chớp này, nhưng lúc này sau khi tự mình lĩnh hội, vẫn kinh hãi. Nhất là sức sống tiêu tan, khiến cho hắn lập tức khẩn trương. Thật ra, hiện tại hắn giống như cái cây không có rễ, sức sống tuy nhiều, nhưng ở chỗ này không có cách nào bổ sung. Một khi tổn hao quá nhiều, sẽ có ảnh hưởng cực lớn.

- Không bằng quay trở lại, chờ sau khi người này chết, mới lại đi vào lấy thi thể của hắn!

Nghĩ tới đây, mặt quỷ đang muốn lui về phía sau.

Nhưng ngay khi hắn muốn lui ra phía sau, trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần chợt phát ra một tiếng gào thét thê lương, giống như hồi quang phản chiếu trước khi dầu hết đèn tắt.