Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1482: Nguyên nhân



Vì chuyện này, hiển nhiên Thiên Tôn nghiên cứu rất lâu. Bất luận là những hài cốt ở bốn phía xung quanh Địa Cung, hay là ba bộ xương cốt thi thể của Khôi Hoàng ngày trước, đều lưu lại để hắn nghiên cứu cùng thí nghiệm.

Chỉ là đáng tiếc, mức độ khó của Trường Sinh Quyển giống như còn muốn mạnh hơn so với Bất Tử Quyển. Cho nên bao nhiêu năm qua, mặc dù Thiên Tôn nuôi dưỡng vô số người tu luyện Trường Sinh Quyển, nhưng cuối cùng tất cả đều thất bại. Không có một người nào có thể chân chính thành công. Sợ là tối đa, cũng chỉ là da lông mà thôi.

Cho đến khi đại đệ tử của hắn... Hàn Môn lão tổ Bắc mạch sau khi tu luyện Trường Sinh Quyển, rốt cuộc thu được thành công. Cái này khiến cho tâm tư Thiên Tôn nóng như lửa.

Cũng chính là vào lúc đó, trong Man Hoang xuất hiện một vị đại năng, được gọi là Huyết Tổ. Có thể người này có đầy đủ thiên tư kinh diễm tuyệt luân, lại có lẽ nắm giữ huyết mạch Khôi Hoàng. Nói chung, Bất Tử Quyển của hắn đại thành. Tu vi lấy đột phá này, thân thể đạt tới Bán Thần!

Có thể, nếu như không có Thiên Tôn xuất hiện, hắn không có đi phản bội Khôi Hoàng Triều. Như vậy sau khi Huyết Tổ tu luyện đại thành, lấy thiên tư của hắn, cũng nhất định có thể đi tu luyện Trường Sinh Quyển.

Như vậy Huyết Tổ vô cùng có khả năng thành người đầu tiên trên thế giới này, thật sự tu luyện Bất Tử Quyển cùng Trường Sinh Quyển tất cả đại thành, tiến tới đột phá bước vào Thiên Tôn!

Trở thành người trong miệng của người canh giữ lăng mộ, trên ý nghĩa chân chính, có đầy đủ tư cách đi ra khỏi thế giới này!

Hàn Môn lão tổ cùng vị Huyết Tổ này ban đầu vốn phải là hai người đối lập. Nhưng chẳng biết tại sao, hai người lại phát sinh tình cảm. Cho nên cuối cùng phát hiện ra kế hoạch của Thiên Tôn. Chuyện kế tiếp... Bạch Tiểu Thuần đã từ chỗ của Hàn Môn lão tổ biết được một ít.

Hàn Môn lão tổ phản bội sư môn, cùng Huyết Tổ, bị Thiên Tôn chém giết!

Huyết Tổ diệt vong, chìm vào đáy của Thông Thiên Hà. Chỉ có một tay không cam lòng vươn lên... Hàn Môn lão tổ ngã xuống, lưu lại một tia phần hồn, đoạt xác hóa thành Chân Linh, ẩn thân bên trong Linh Khê Tông, từ xa nhìn về phía Huyết Khê Tông... đạo lữ của nàng.

Đồng thời... sự bất ngờ, cũng khiến cho lần luyện đan dung hợp đầu tiên trong kế hoạch của Thiên Tôn, lúc đó thất bại.

Mà Thiên Tôn hiển nhiên không buông tha kế hoạch này. Ở trong năm tháng sau này, hắn cùng lúc tìm kiếm biện pháp khác rời khỏi mảnh thế giới này. Về phương diện khác lại đang không ngừng thử nghiệm. Kế hoạch Bất Tử Trường Sinh Đan xem như là thủ đoạn cuối cùng của hắn.

Nếu như trước sau không có người thứ hai có thể tu luyện Trường Sinh Quyển đại thành, có thể kế hoạch này cuối cùng vẫn sẽ dần dần bị Thiên Tôn buông tha. Nhưng hiển nhiên trước khi Thiên Tôn buông tha, nữ nhi của hắn Đỗ Lăng Phỉ... Rốt cuộc trở thành người thứ hai, tu luyện Trường Sinh Quyển thành công!

Mà sau khi xương của Đỗ Lăng Phỉ trở thành hình dạng thủy tinh. Điều đó có thể thấy được Đỗ Lăng Phỉ đối với tu luyện Trường Sinh Quyển, không nói là đạt tới trình độ của Bạch Tiểu Thuần đối với Bất Tử Quyển, nhưng từ tu vi đột nhiên tăng mạnh, cũng có thể nhìn ra, chênh lệch không bao nhiêu.

Dù sao... Sau lưng của nàng là Thiên Tôn. Ở dưới sự bồi dưỡng của Thiên Tôn, Đỗ Lăng Phỉ tu luyện, tất nhiên cực kỳ thuận lợi.

Nhưng đồng thời, đối với việc nữ nhi của mình tu luyện thành Trường Sinh Quyển, mặc dù Thiên Tôn có lạnh lùng tàn khốc vô tình nữa, trong lòng cũng trở nên dao động. Một mặt là khát vọng muốn rời khỏi mảnh thế giới này, mặt khác lại là phải hi sinh nữ nhi của mình. Sự lựa chọn này... Khiến cho Thiên Tôn cũng do dự.

Cho nên... mới có cuộc chiến tuyệt thế ở Man Hoang trước đây. Hắn cùng với tiểu nữ hài hợp tác, muốn giết người canh giữ lăng mộ. Cho nên... Cũng mới có Quỷ Mẫu trên chiến thuyền nỗ lực mượn chiến thuyền rời khỏi mảnh thế giới này.

Đáng tiếc. Tất cả đều thất bại.

Khi đó, Thiên Tôn đã điên cuồng. Hắn không chỉ một lần thì thào, cũng chỉ nói cùng một câu nói...

- Lão quỷ canh giữ lăng mộ, tất cả những điều này, đều là do ngươi ép ta!

Theo Thiên Tôn, điều này đích xác là do người canh giữ lăng mộ ép buộc mình, khiến mình chỉ có thể đi con đường cuối cùng này. Hắn không cam lòng, nhưng lại không có quá nhiều lựa chọn. Cho nên hắn lựa chọn đề nghị quyết chiến đối với Man Hoang.

Hắn lựa chọn muốn tiêu diệt tất cả sức sống ở Man Hoang, giết chết người canh giữ lăng mộ, phá tan Minh Hà, chặt đứt tất cả huyết mạch của Khôi Hoàng Triều. Cũng chính là vào lúc này... Bất Tử Quyển của Bạch Tiểu Thuần, lại kế tiếp Huyết Tổ, đại thành!

Ở trước mặt hi sinh cốt nhục của mình hay tuổi thọ của mình đoạn tuyệt, khát vọng muốn rời khỏi mảnh thế giới này đã đạt tới mức điên cuồng, khiến cho Thiên Tôn lựa chọn vấn đề trước... Vì vậy, xét thấy đã từng thất bại, Đỗ Lăng Phỉ bị hắn... Lấy nô ấn khống chế trước tiên!

Sau đó, hắn lặng lẽ chờ đợi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện. Cho đến xác định Bất Tử Quyển của Bạch Tiểu Thuần thật sự đại thành, hắn đưa tay ra, ở trong tình cảnh không có người nào có thể ngăn cản, bắt giữ Bạch Tiểu Thuần từ Man Hoang.

Bạch Tiểu Thuần cay đắng nhìn Đỗ Lăng Phỉ từ phía sau lưng Thiên Tôn đi ra. Trong mắt hắn, thần sắc của Đỗ Lăng Phỉ dại ra, giống như một tượng gỗ vậy, hoàn toàn không có chút linh động nào. Duy nhất chỉ có nô ấn ở sâu bên trong mắt, đang chớp động gấp gáp, vô cùng quỷ dị.

- Tiểu Đỗ Đỗ...

Bạch Tiểu Thuần chật vật mở miệng. Thời điểm hắn nhớ tới cảnh tượng ở bắc mạch, Thiên Tôn lợi dụng nàng cùng mình, đưa tới mặt quỷ. Nghĩ tới Đỗ Lăng Phỉ lúc đó, trong mắt hắn đầy vẻ mất mát cùng với bi thương.

- Không nên oán ta... Ta vốn cũng không muốn như vậy. Tất cả, đều là do người canh giữ lăng mộ!

Thiên Tôn ngửa mặt lên trời cười to. Trong tiếng cười kia mang theo sự phức tạp, lại hình như có một tia bi thương như vậy, mang theo kiên quyết, còn có điên cuồng cực hạn.

Thiên Tôn đã điên rồi. Lúc này trong mắt hắn lộ ra sự điên cuồng, dường như có thể phá vỡ toàn bộ trời cao và mặt đất. Hắn đứng ở nơi đó, đã không thể ung dung giống như trước kia. Mà trong mắt hắn mang theo huyết sắc điên cuồng. Hắn giơ tay phải lên bấm quyết, chỉ về phía Đỗ Lăng Phỉ!

Dưới một chỉ này, thân thể của Đỗ Lăng Phỉ chợt chấn động. Nàng chậm rãi ngẩng đầu, thần sắc vẫn dại ra. Nàng đi từ từ về phía Bạch Tiểu Thuần. Ở trong sự cay đắng của Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn Đỗ Lăng Phỉ dần dần tới gần.