Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1491: Huyết khí trùng thiên (2)



Hồn Bạch Hạo bị thiêu đốt mãnh liệt, muốn đi ra chống đỡ. Nhưng uy áp đến từ Thiên Tôn quá mạnh mẽ. Thời khắc này, Thiên Tôn đang đi tới từng bước gần. Mỗi một bước chân hắn hạ xuống, đều làm cho hai mươi hai màu lửa này lui lại. Dường như ở trước mặt hắn, hai mươi hai màu lửa vượt qua cực hạn của thế giới này cũng bị nghiền ép!

- Không ai, có thể ngăn cản ta đi cứu sư tôn!

- Thông Thiên đạo nhân... Ngươi cũng không được!

Theo Thiên Tôn đi tới, theo khí thế của hắn không ngừng bạo phát, Bạch Hạo phát ra gào thét thê lương tới tận cùng. Ở trong tiếng gào thét này, hai tay hắn đưa ra, quay đầu lại thoáng nhìn Bạch Tiểu Thuần. Sau đó ánh mắt buồn bã, còn có sự ly biệt khó nói không muốn. Khi quay đầu lại, trong mắt của hắn chỉ còn lại sự kiên quyết. Hai tay hắn hung hăng vung mạnh lên!

- Thiêu đốt đi. Hồn của ta, tất cả của ta!

Bạch Hạo cười ha hả. Rốt cuộc một hơi thở, bốn phần hồn hiện tại còn lại của bản thân hắn, tất cả... trong nháy mắt thiêu đốt!

Không tiếc trả giá lớn, không tiếc tất cả, không giữ lại chút nào!

Theo sự thiêu đốt, hai mươi hai màu lửa này bị Thiên Tôn áp chế, thật giống như được rót vào nhiên liệu. Ở trong một tích tắc này, hai mươi hai màu lửa điên cuồng dâng lên. So với trước kia còn muốn cuồng bạo hơn gấp mấy lần. Ở trong sự khuếch tán này, Thiên Tôn đang ngưng tụ lực thế giới, thần sắc hắn một lần nữa điên cuồng biến đổi.

- Không!

Khuôn mặt Thiên Tôn vặn vẹo. Trước đó nhìn hắn dường như cường thế, nhưng trên thực tế hai mươi hai màu lửa này vẫn khiến cho hắn rất kiêng kỵ. Chẳng qua là hắn mạnh mẽ trấn áp mà thôi. Lúc này biển lửa này theo sự thiêu đốt của Bạch Hạo, mãnh liệt bạo phát. Cho dù là hắn, cũng không tránh được phải một lần nữa lui về phía sau.

Nhưng hắn không cam lòng. Lúc này hai mắt hắn tràn ngập huyết sắc. Trong sự điên cuồng, mắt thấy lực truyền tống bên trong biển lửa kia đã bắt đầu triển khai, Thiên Tôn gầm thét giận dữ. Hình như toàn thế giới cũng có thể nghe được tiếng của hắn.

- Thiên cốt bốn mạch!

Thiên Tôn rít gào. Theo âm thanh truyền ra, chỗ bốn mạch của đại lục Thông Thiên đều chấn động. Lại có những hình ảnh trùng điệp, từ trên đại lục bốn mạch này bỗng nhiên phóng lên trên không trung, giống như hồn của mặt đất!

- Kim Hải làm thịt!

Trên trán của Thiên Tôn nổi gân xanh. Trong tiếng gào thét, hai tay hắn vung mạnh lên. Nhất thời tất cả nước biển Thông Thiên Hải bên ngoài chợt phóng lên trên không trung. Ở trên bầu trời này, toàn bộ nước biển Thông Thiên Hải trong chớp mắt ngưng tụ lại cùng một chỗ. Sau khi cùng hồn của mặt đất bốn mạch dung hợp, thình lình lấy hồn mặt đất bốn mạch làm xương, nước biển vì thịt, hình thành một bàn tay kim sắc khổng lồ!

Bàn tay này vừa xuất hiện, lại trực tiếp tản ra khí tức làm cho tất cả sinh linh bên trong đại lục Thông Thiên đều run rẩy hoảng sợ. Đây là... bàn tay thế giới chân chân chính chính!

Bàn tay bỗng nhiên chộp về phía Thông Thiên Đảo!

Tốc độ của bàn tay này cực nhanh. Trong tiếng nổ lớn, bàn tay lớn trên không trung lại hung hăng chộp về phía Thông Thiên Đảo, về phía biển lửa do Bạch Hạo ở bên trong hóa thành đang nhanh chóng truyền tống!

Trong lòng Bạch Hạo tràn đầy tuyệt vọng. Hắn cười một tiếng đầy vẻ thê thảm. Bàn tay thế giới này, tuy rằng dưới thần hồn của hắn thiêu đốt, hai mươi hai màu lửa này có thể đối kháng... Nhưng lại không thể tránh khỏi, sẽ bị nó cắt đứt truyền tống.

Ở dưới sự thiêu đốt này, hồn của hắn nhất định không thể kiên trì được tới lần truyền tống tiếp theo...

Nhưng vào lúc này... Ở phương hướng đông mạch Thông Thiên, chính xác mà nói, là ở bên trong sơn môn Nghịch Hà Tông, có một khí huyết ngập trời khiến cho trời cao này trực tiếp liền trở thành huyết sắc... lại trùng thiên, bạo phát ra!

Khí huyết ngập trời đến từ đông mạch Thông Thiên ở trong nháy mắt đã bạo phát ra. Giữa không trung Thông Thiên Đảo có một đạo huyết quang, từ phía đông mang theo sự điên cuồng vô cùng vô tận, xuyên qua hư vô, kinh thiên động địa, gào thét đến!

Huyết quang này thình lình là... Một huyết mâu do máu tươi tạo thành...!

Huyết mâu này có kích thước chừng vạn trượng, một đường giống như muốn xuyên qua hư vô. Trong tiếng nổ lớn, nó trực tiếp lại xuất hiện ở trên không trung của Thông Thiên Đảo. Mục tiêu của nó không phải là Thông Thiên Đảo, mà là bàn tay thế giới với xương từ bốn mạch, máu thịt từ Thông Thiên Hải, lúc này đang nhanh chóng lao tới, chọp về phía Bạch Hạo!

Huyết mâu này tới quá nhanh, xuất hiện lại quá đột nhiên. Trong phút chốc, nó liền trực tiếp đánh vào trên bàn tay thế giới, dâng lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.

- Huyết Tổ, ngươi không chết!

Thiên Tôn lộ ra thần sắc dữ tợn vặn vẹo, điên cuồng tức giận gào thét.

Nhưng hắn gào thét có mãnh liệt hơn nữa, cũng vẫn không có cách nào ngăn cản huyết mâu cùng bàn tay thế giới va chạm vào nhau. Trong tiếng nổ lớn, huyết mâu này trực tiếp xuyên thấu qua cánh tay thế giới. Mặc dù bản thân ở dưới sự va chạm này, bị phản chấn vỡ nát thành từng tấc, nhưng vẫn còn khiến cho cánh tay thế giới đang chụp vào Bạch Hạo, ngăn cản Bạch Tiểu Thuần rời đi, phải dừng lại ở giữa không trung một chút!

Chỉ là dừng một chút, nhưng cũng đủ rồi!

Ban đầu Bạch Hạo vốn đã cười thảm trong sự tuyệt vọng. Nhưng lúc này hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào. Thần hồn đang thiêu đốt, hỏa diễm đang bạo phát ra, lực truyền tống hoàn toàn triển khai!

Ầm một tiếng. Bạch Hạo hóa thành hỏa diễm, trực tiếp lại cuốn lấy Bạch Tiểu Thuần, chợt biến mất ở trên Thông Thiên Đảo!

Bạch Tiểu Thuần hôn mê. Vào giờ phút này, thân thể hắn chợt chấn động. Mắt của hắn muốn mở ra, nhưng lại chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy được biển lửa ở bốn phía xung quanh. Chỉ là... Ở nơi con mắt này không nhìn thấy được, hắn hình như cảm nhận được một khí huyết đồng nguyên với mình, đang trong sự yên lặng, đột nhiên bạo phát!

Trên Thông Thiên Đảo, Thiên Tôn rít gào, mang theo sự điên cuồng vượt qua trước đó, khiến cho thế giới run rẩy, khiến cho thiên địa băng hàn!

- Huyết Tổ, ngươi đáng chết. Các ngươi... Đều đáng chết!

Hắn đã tức giận không có cách nào hình dung được. Hắn trả giá bằng cách bỏ ra cốt nhục, bỏ ra tất cả. Nhưng cuối cùng... Lại giống như mấy lần trước, ở thời điểm mấu chốt nhất, lại phát sinh biến cố, thất bại.

Hết lần này tới lần khác thất bại, khiến cho Thiên Tôn đã phát điên rồi.

- Các ngươi đều đáng chết. Các ngươi đều phải chết! Bạch Tiểu Thuần, ngươi chạy không thoát!

Toàn thân Thiên Tôn run rẩy, hai mắt đỏ bừng. Theo tiếng hắn rít gào, bàn tay thế giới này càng lúc càng lớn, đang muốn lao về phía Man Hoang, men theo những nơi Bạch Hạo chạy trốn trong u minh, truy kích.