Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1730: Cướp được vào trong tay (2)



Lời bọn họ nói nhìn như đang bảo vệ Bạch Tiểu Thuần, hành động cũng thật sự ngăn cản Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều tới gần. Nhưng trên thực tế ý nghĩ cướp giật thân thể Chúa Tể từ trong tay Bạch Tiểu Thuần, đã dâng lên ở trong đầu.

Thật ra, thân phận của Bạch Tiểu Thuần mẫn cảm. Dù sao hắn cũng không phải là Thiên Tôn Thánh Hoàng Triều chân chính. Nếu như đổi lại thành những người khác, đám người Cổ Thiên Quân còn có thể cùng chung mối thù. Nhưng nếu là Bạch Tiểu Thuần, có thể có cơ hội cướp giật, bọn họ tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Tình thế nghịch chuyển gần như trong nháy mắt. Từ lúc đầu, Thông Thiên Đạo Nhân trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Hiện tại lại biến thành Bạch Tiểu Thuần rơi vào trong tình cảnh khốn cùng. Mặc dù tình cảnh khốn cùng này, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần đồng ý ném con rắn mối lớn ra, là lập tức có thể hóa giải. Chỉ là Bất Tử Trường Sinh Công khát vọng, khiến cho trái tim Bạch Tiểu Thuần đập thình thịch.

- Đáng chết, ta hợp lại!

Mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời đỏ đậm. Hắn mặc dù sợ chết, mặc dù không muốn mạo hiểm. Nhưng hôm nay ích lợi thật lớn như thế bày ra trước mặt, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy nếu như mình bỏ qua, nhất định sẽ hối hận!

- Chỉ cần còn có một hơi thở, ta tuyệt đối không nhường cho bọn họ!

Bạch Tiểu Thuần chưa từng nghĩ tới ăn mảnh. Chỉ có điều hắn suy nghĩ, chỉ cần mình có thể tranh thủ một ít thời gian, có thể lần này, thông qua thân thể Chúa Tể, thu được lợi ích không tưởng tượng nổi.

Cái này khiến cho trong mắt hắn tràn ngập tơ máu. Lúc này trong tiếng gào thét, tốc độ của hắn bạo phát đến cực hạn. Hắn mượn lực Hám Sơn Chàng trước đó, bỗng nhiên lao ra.

Tuyệt Địa Thiên Tôn cùng Nguyên Yêu Tử lúc này đều giận dữ. Bọn họ bạo phát ra toàn lực muốn đi ngăn cản. Nhưng ngay trong nháy mắt khi bọn họ tới gần, Bạch Tiểu Thuần bất mạnh hô lên, thân thể lập tức trở nên cường đại. Nhân Sơn Quyết phát động. Đồng thời, Vân Lôi Nhân Tổ Biến cũng trực tiếp được triển khai ra, giống như hóa thành người khổng lồ. Trong tay hắn cầm đại kiếm bắc mạch, hung hăng chém về phía trước một cái!

Thiên địa nổ lớn, kiếm khí khuếch tán. Nguyên Yêu Tử cùng Tuyệt Địa Thiên Tôn trước đó vốn đã bị thương. Giờ khắc này ở Bạch Tiểu Thuần đột nhiên bạo phát ra, bọn họ lại phun ra máu tươi. Nhưng bọn họ dù sao cũng là Thiên Tôn. Lúc này mặc dù bọn họ lui về phía sau, nhưng vẫn khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở dưới sự phản chấn, thân thể thoáng dừng lại.

Chỉ dừng lại một thoáng như thế, Quảng Mục Thiên Tôn ở phía sau hắn đã đuổi tới. Nhưng ngay trong nháy mắt khi Quảng Mục tới gần, Bạch Tiểu Thuần một tay bấm quyết, chỉ về phía dưới!

- Đầm nước!

Ầm ầm ầm.

Hơi nước khuếch tán khắp nơi, thiên địa hóa thành đầm lầy!

- Quốc gia!

Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần vừa ra, một tiếng rít gào giống như từ trong năm tháng truyền đến. Ngay lập tức ở bên trong mảnh hơi nước nơi này bạo phát, hai hàm răng trên dưới của một con thú lớn khổng lồ không có cách nào hình dung, giống như hàm răng của con cá sấu, lại giống như hàm răng của con rồng lớn, lại trực tiếp từ dưới mặt đất lao ra, chấn động toàn thế giới, trực tiếp đớp vào trên người Quảng Mục Thiên Tôn.

Quảng Mục Thiên Tôn rít gào, nỗ lực tránh né. Nhưng con thú lớn này quá lớn, thay thế thiên địa, tốc độ lại không có cách nào hình dung, trực tiếp va chạm cùng Quảng Mục Thiên Tôn.

Trong tiếng nổ lớn, Bạch Tiểu Thuần chợt lao mạnh ra. Trong miệng hắn còn gầm khẽ không ngừng.

- Cổ Thiên Quân, các ngươi giúp ta ngăn cản một chút. Công lao mỗi người có phần!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần lắc lư, tốc độ nhanh hơn.

Đám người Cổ Thiên Quân có chút do dự. Bọn họ cũng biết lúc này không phải là thời gian cướp giật. Bọn họ lập tức lại đè ép xuống ý nghĩ tranh đoạt trong lòng xuống, toàn lực ngăn cản. Tiếng sấm nhất thời bạo phát. Mặc cho đám người Quảng Mục Thiên Tôn truy kích như thế nào, ở trong sự ngăn cản của đám người Cổ Thiên Quân, vẫn không có cách nào làm gì được Bạch Tiểu Thuần.

Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần thật sự quá nhanh. Chỉ vừa có một ngăn chút cản, hắn đã cách xa hơn vạn trượng. Hắn không dừng lại, tiếp tục gào thét đi xa.

Rất nhanh, đã không thấy được hình bóng bóng dáng của hắn nữa.

Đến lúc này, đám người Cổ Thiên Quân cũng không ngăn cản nữa. Bọn họ lập tức lui về phía sau. Sắc mặt đám người Quảng Mục Thiên Tôn thâm trầm đến cực hạn. Bọn họ nhìn nhau một cái, sau đó cũng hiểu rõ lúc này rất khó có thể đuổi kịp.

- Chúng ta không tìm được Bạch Tiểu Thuần. Nhưng đám người Cổ Thiên Quân nhất định có thể tìm tới. Giữa bọn họ cũng cần thời gian phân phối lợi ích. Cho nên Bạch Tiểu Thuần này xông ra trước tiên, có khả năng không lớn!

- Quỷ Mẫu Thiên Tôn đang ở trên đường tới nơi này. Chỉ cách nơi này còn có một chút phạm vi. Truyền âm cho nàng, để cho nàng lập tức đi tới sát lối ra, ở nơi đó chờ đợi, tranh thủ ngăn cản Bạch Tiểu Thuần lại!

- Mấy người chúng ta toàn lực triển khai tốc độ, cũng ngăn chặn ở lối đi ra!

Hơi thở của Quảng Mục Thiên Tôn dồn dập. Trong lòng hắn cảm giác vô cùng không cam lòng. Hắn lập tức mở miệng. Đám người Nguyên Yêu Tử cũng phán đoán như thế. Bọn họ lập tức tăng tốc độ lên cao nhất bay ra.

Về phần Phệ Linh Thượng Nhân, giờ khắc này ở dưới sự áp chế, thân thể mặc dù mục nát không ít, nhưng lại miễn cưỡng ổn định lại, cũng theo đó rời đi. Duy nhất chỉ có bà lão kia, lúc này không ai để ý tới, chỉ mang đạo chủng của bà lão rời đi. Bởi vì lúc trước, trong thời điểm bọn họ cùng Bạch Tiểu Thuần ra tay tranh đoạt, thân thể của nàng đã hoàn toàn hóa thành một đoàn máu loãng.

Thậm chí ngay cả đạo chủng rõ ràng cũng đã yếu ớt ảm đạm hơn rất nhiều. Hiển nhiên là phong ấn trước đó, tuy không có cách nào hoàn toàn xóa bỏ đi đạo chủng, nhưng lại lưu lại tổn thương, vẫn rất đáng sợ.

Trong lúc lao đi, các Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều lao thẳng đến lối ra. Dọc đường đi sắc mặt bọn họ đều vô cùng thâm trầm. Hận ý trong lòng bọn họ đối với Bạch Tiểu Thuần, cũng càng thêm mãnh liệt. Ngay cả Thông Thiên Đạo Nhân luôn duy trì trầm mặc, bọn họ nhìn cũng thấy không vừa mắt.

- Nếu như trước đó Thông Thiên Đạo Nhân này có thể kiên trì thêm một chút, liều mạng một lần, thân thể Chúa Tể nhất định thuộc về chúng ta!

Quảng Mục Thiên Tôn nhìn cánh tay mình biến mất, lại nhìn về phía Thông Thiên Đạo Nhân, trong mắt có hàn quang lóe lên.

- Sau khi trở về, lại tìm hắn gây phiền phức!