Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1797: Chí bảo Chúa Tể! (1)



Theo hồn phách tiêu tan, những nguyên liệu kia hình thành thân khôi lỗi khiêu vũ cũng thoáng cái lại mất đi động lực, trực tiếp ngồi phịch ở trên mặt đất...

Bạch Tiểu Thuần lặng lẽ nhìn tất cả những điều này. Tiểu khí linh ở bên cạnh hắn. Trong mấy ngày nay hắn đã tận mắt nhìn thấy. Hắn cảm thấy Bạch Tiểu Thuần giờ phút này thật đáng sợ. Hắn không dám trêu chọc.

- Chết chưa hết tội!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng. Sau khi nhìn đại hoàng tử khiêu vũ mười ngày, hận thù trong lòng hắn vẫn tồn tại không ít. Lúc này hít một hơi thật sâu. Bạch Tiểu Thuần đang muốn đứng dậy lấy đi những nguyên liệu kia.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên sắc mặt tiểu khí linh đột nhiên biến hóa. Hắn bất chợt bay lên, trực tiếp nhìn về phía tinh không xa xôi.

Ngay sau đó, từng tiếng nổ vang, từ trong tinh không phía xa đột nhiên truyền đến. Thậm chí quạt tàn này cũng rung động mãnh liệt, nhưng vẫn thay đổi phương hướng, lao thẳng đến nơi truyền đến âm thanh.

- Một nửa kia cây quạt, là một nửa kia!

Tiểu khí linh kích động, đang ở nơi đó rống to.

Bạch Tiểu Thuần cũng thoáng sửng sốt, rời khỏi mặt quạt. Thời điểm hắn xuất hiện ở trên xương quạt, hắn nhìn về phía tinh không xa xăm. Nhất thời hắn liền nhìn thấy ở chỗ rất xa, thình lình cũng có một đoàn ánh sáng nhu hòa, đang lao về phía chỗ của mình.

Nhìn kỹ, bên trong đoàn ánh sáng này, rốt cuộc thình lình tồn tại một nửa quạt tàn!

Quạt tàn này tản ra ánh sáng ôn hòa giống như chỗ cây quạt của Bạch Tiểu Thuần. Chỉ có điều so sánh xuống, vẫn có thể phát hiện ánh sáng của quạt tàn đối diện đã ảm đạm hơn nhiều. Nhất là càng tới gần, có thể nhìn thấy được trên đó có rất nhiều xương quạt đều vỡ nát. Thậm chí nửa cây quạt này, đều khiến người ta có một loại cảm giác dường như nó có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

- Cuối cùng cũng đến. Chủ tử, ngươi tới giúp ta. Chúng ta cùng nhau khiến cho hai thanh quạt tàn này từ nay về sau trở thành hoàn chỉnh, trở thành chí bảo Chúa Tể thật sự!

Tiểu khí linh vô cùng kích động. Hắn chờ đợi ngày này, đã đợi quá lâu. Hắn vốn cũng không có cách nào làm được. Chỉ có thể để cho hai quạt tàn ở bên trong tinh không này, mỗi cái bay với quỹ tích khác nhau.

Cho đến khi cánh tay Chúa Tể xuất hiện, bị dung nhập vào mặt quạt, tản ra khí tức Chúa Tể, khiến cho quạt tàn cũng đủ động lực. Lúc này mới có thể ở dưới sự vận chuyển của tiểu khí, dần dần trùng hợp quỹ tích cùng một nửa quạt tàn kia. Vì vậy mới có một cảnh tượng hiện tại... hai thanh quạt tàn gặp nhau!

So với tiểu khí linh kích động, Bạch Tiểu Thuần mặc dù cũng rất chờ mong, nhưng lại tương đối bình tĩnh hơn nhiều. Hắn đứng ở sát mép quạt tàn, từ phía xa nhìn một nửa quạt tàn này dần dần tới gần. Sau khi quan sát, hắn lập tức mở miệng.

- Ngươi xác định này trên một nửa quạt tàn kia, không có khí linh chứ?

- Cho dù là có, lão tử cũng nhất định có thể trấn áp dung hợp nó!

Sau khi tiểu khí linh thoáng sửng sốt một chút, cũng cảnh giác. Nhưng thấy nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn nhất thời có tự tin.

Bạch Tiểu Thuần không nói gì. Trong cơ thể hắn vận chuyển tu vi. Trong mắt hắn cũng chậm rãi lộ ra sự chờ mong. Vừa nghĩ tới cảnh tượng, nếu cây quạt hoàn chỉnh, uy lực của nó nhất định sẽ lớn hơn nữa, tâm tư Bạch Tiểu Thuần lại trở nên sống động.

Không bao lâu, theo hai cây quạt không ngừng tới gần, cuối cùng khoảng cách giữa hai bên đã đến quá gần, tiểu khí linh hét lớn một tiếng. Hai tay hắn bấm quyết, điều khiển quạt tàn. Ngay lập tức trên quạt tàn lại bạo phát ra ánh sáng mãnh liệt. Tia sáng này đầy khí thế, lại trực tiếp khuếch tán, lan tràn về phía một nửa quạt tàn kia.

Nhưng ngay khi tia sáng này đụng chạm tới một nửa quạt tàn kia. Trong nháy mắt, bên trong một nửa quạt tàn đang tới gần đột nhiên truyền ra một tiếng gầm khẽ tràn ngập lệ khí. Rốt cuộc từ trên đó, ngưng tụ ra một thân ảnh khổng lồ!

Thân ảnh ấy thoạt nhìn, lại giống như tiểu khí linh được phóng đại lên rất nhiều lầy. Chỉ có điều hình dáng hắn dữ tợn, da màu xanh, giống như lệ quỷ. Trong mắt hắn còn có sự điên cuồng cùng tham lam, rốt cuộc trực tiếp nuốt những ánh sáng lan tràn qua.

Cảnh tượng như vậy, khiến cho ánh mắt Bạch Tiểu Thuần co lại. Tiểu khí linh lại hít vào một hơi, lớn tiếng reo lên.

- Lại thật sự có thể có khí linh!

Bạch Tiểu Thuần nheo mắt lại. Lúc này hắnđạt tới tu vi Thiên Tôn hậu kỳ, lòng tin càng vượt xa so với trước kia. Lúc này hắn hừ lạnh một tiếng, trong thân thể hắn thoáng một cái, rốt cuộc trực tiếp đi ra khỏi quạt tàn. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình ở điểm cuối của tia sáng kia, bên cạnh khí linh cực lớn, lao tới gần sát chỗ của hắn. Ngay lập tức lại khiến cho khí linh cực lớn này cảnh giác. Lúc hắn ngẩng đầu về phía Bạch Tiểu Thuần rống lên giận dữ. Bàn tay không lồ của hắn chộp tới.

- Cút ngay!

Bạch Tiểu Thuần vung tay áo một cái, tu vi Thiên Tôn hậu kỳ đầy khí thế.

Ầm ầm ầm.

Khí thế bạo phát, hình thành một trên gió bão trong tinh không, đột nhiên quét ngang. Khí linh cực lớn này mới vừa cùng Bạch Tiểu Thuần va chạm, lại phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.

Tổn thương khí linh cực lớn này, không phải là lực lượng tu vi của Bạch Tiểu Thuần, mà là khí tức Chúa Tể trên người hắn!

Khí tức này người ngoài có thể không phát hiện được quá rõ ràng. Nhưng khí linh cực lớn này lại cảm nhận được cực kỳ mãnh liệt. Trong mắt hắn mang theo vẻ kinh hoàng, lúc này lui về phía sau. Hai tay Bạch Tiểu Thuần bấm quyết, đứng ở giữa hai quạt tàn, giơ tay chộp mạnh kéo cả hai lại với nhau!

Ầm.

Một tiếng động vang lên. Hai nửa quạt tàn này liền trực tiếp va chạm vào nhau, không truyền đến tiếng nổ lớn. Mà khi hai bên va chạm vào nhau, lại trực tiếp phát sinh dung hợp!!

Cùng lúc đó, trong lúc khí linh cực lớn lộ ra vẻ mặt kinh hoàng cùng tức giận, Bạch Tiểu Thuần thản nhiên mở miệng.

- Tiểu khí linh, còn không đi trấn áp!

Tiểu khí linh cũng bị chấn nhiếp bởi cảnh tượng Bạch Tiểu Thuần ra tay. Nhưng sau đó hai mắt hắn lại phát ra ánh sáng. Thân thể thoáng một cái lao thẳng đến khí linh cực lớn này, trong miệng còn la ầm lên.

- Lão tử mới thật sự là khí linh. Cái đầu ngươi lớn cũng vô dụng. Ta phải nuốt ngươi!

Trong tiếng rít gào, tiểu khí linh hóa thành một đạo ánh sáng, lại trực tiếp va chạm vào khí linh khổng lồ kia. Giữa chúng lập tức lại truyền ra tiếng rít gào. Ở dưới quạt tàn này dung hợp lẫn nhau, không ngừng trấn áp lẫn nhau, muốn cắn nuốt đối phương.

Chuyện này, Bạch Tiểu Thuần cũng không có cách nào tương trợ. Lúc này hắn ngồi xuống khoanh chân, thần thức tản ra, hoàn toàn dung nhập bên trong hai thanh quạt tàn, khiến cho hai thanh quạt tàn này dung hợp càng thuận lợi hơn.