Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1846: Đèn lồng trắng (2)



Ánh sáng trắng này nhìn kỹ, đúng là một cái đèn lồng cực lớn!

Đèn này lồng cũng có kích thước đủ nghìn trượng, không ai cầm theo, tự mình bay ở bên trong tinh không. Mà ở phía mặt sau của cái đèn lồng này, là... hồn vô tận khiến cho Bạch Tiểu Thuần trợn tròn mắt!

Phóng tầm mắt nhìn lại, số lượng hồn này sợ rằng nhiều tới mức phải tính bằng mười vạn một. Biểu tình mỗi một hồn đều giống như mất cảm giác, không có bất kỳ linh động nào. Ở trong không khí trầm lặng này, chúng đi theo đèn lồng phía trước, bay về phía xa!

Từ phía xa nhìn lại, trùng trùng điệp điệp, cực kỳ kinh người.

Cuộc hành trình tinh không của Bạch Tiểu Thuần đã có nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên, hắn nhìn thấy được hình ảnh kỳ quái như vậy. Lúc này tâm thần hắn bị chấn động, lập tức điều khiển bảo quạt dừng lại.

- Nhiều hồn như vậy!

Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái. Mấy năm nay hắn lục soát hồn chung vào một chỗ, cũng không có nhiều như nhìn thấy ở trước mắt. Lúc này hắn động tâm. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy cảnh tượng trước mặt như vậy quá mức quỷ dị.

- Bạch Tiểu Si, ngươi đã từng thấy cảnh tượng tương tự sao?

Bạch Tiểu Thuần lập tức hỏi.

Mặc dù rất bất mãn đối với tên của mình, nhưng tiểu khí linh lúc này cũng bị chấn động, vội vàng lắc đầu.

- Chủ tử, ta tuy rằng rất lâu đều ngủ say, nhưng ở thời điểm ta tỉnh táo, vô số năm qua, từ trước tới nay chưa từng gặp phải chuyện như vậy. Những hồn này... Trời ạ, những hồn này đi theo đèn lồng, bọn họ là muốn đi tới chỗ nào?

Thời điểm tiểu khí linh kinh hãi, Bạch Tiểu Thuần nheo mắt. Chuyện này quỷ dị, khiến cho Bạch Tiểu Thuần không hành động thiếu suy nghĩ.

Nhất là sau khi hắn phát hiện những hồn này đối với bảo quạt ở đây, hình như không nhìn thấy được, hắn thận trọng tạm thời điều khiển bảo quạt, từ phía xa theo những hồn đang bay, dự định đi xem bọn họ rốt cuộc muốn tới chỗ nào.

Một lần theo này, chính là mấy năm... Trong lúc bảo quạt nhiều lần trở về quỹ tích ban đầu, đều bị Bạch Tiểu Thuần mạnh mẽ sửa đổi. Chỉ có điều cuối cùng Bạch Tiểu Thuần vẫn không có được. Ở trong mấy năm đi theo, thỉnh thoảng hắn ném ra từng cái Tụ Hồn Đan, từng chút một trộm đi đội ngũ cực dài do những hồn này tạo thành,...

Mà Tụ Hồn Đan có một tộc Hắc Đan một ngày một đêm chế luyện, Bạch Tiểu Thuần hiện tại nắm giữ số lượng đã không ít. Lại như vậy, ở trong lúc hắn ăn trộm, số lượng muời vạn hồn ở trong mấy năm bên, đã bị Bạch Tiểu Thuần tranh thủ thời gian...

Có đủ hồn, đối với chế luyện hai mươi lăm màu lửa, Bạch Tiểu Thuần sau khi thử nhiều lần, cuối cùng cũng thành công luyện ra. Mắt thấy thời gian sung túc, hắn lại bắt đầu thôi diễn cách điều chế lửa hai mươi sáu màu.

Đến lúc này, Bạch Tiểu Thuần cố tình rời đi. Nhưng hắn cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt. Nếu như có thể tìm được chỗ đi cuối cùng của đèn lồng này, nói không chừng ở nơi đó, hắn có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã thu hoạch được càng nhiều hồn hơn. Bạch Tiểu Thuần lại nhịn xuống tâm tư, vừa nghiên cứu cách điều chế, vừa tiếp tục theo.

Mấy tháng sau, đèn lồng này giống như đến điểm cuối. Khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy được điểm cuối, trong đầu của hắn ông một tiếng. Hắn chỉ thấy ở bên trong tinh không này, phía trước đèn lồng cực lớn, cuối cùng lại tồn tại một miệng giếng lớn hơn nữa!

Miệng giếng kích thước chừng vạn trượng, tản ra từng đám sương có thể khiến hư vô vặn vẹo. Đồng thời bốn phía xung quanh, có những chiếc đèn lồng cũng bay vào đến bên trong miệng giếng!

Cái này cũng chưa tính cái gì. Điều càng làm cho Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, là ở chỗ này, cuối cùng hắn lại từ phía xa thấy được hơn mười đèn lồng, xếp thành hơn mười đường dài hàng, mang theo vô số hồn, từ bốn phương tám hướng đến, từng cái một tiến vào trong giếng.

- Nhiều hồn như vậy!

Bạch Tiểu Thuần nhất thời kích động. Nhưng hôm nay cảnh tượng như vậy vô cùng quỷ dị. Hắn do dự một chút, không dám xông ra bắt hồn.

- Trời ạ, đây là vật gì?

Tiểu khí linh cũng há hốc mồm. Lấy kiến thức của nó, lúc này cũng không nhìn ra ở đây tồn tại đầu mối gì.

Bạch Tiểu Thuần có chút rầu rĩ. Hắn đứng ở trên cây quạt đợi đã lâu. Cho đến những đèn lồng này đều biến mất ở miệng giếng xong, Bạch Tiểu Thuần do dự. Sau một lúc lâu, hắn hung hăng cắn răng một cái.

- Cái miệng giếng này quá thần bí, nhất định rất nguy hiểm. Chỉ có điều nơi này là một địa phương tốt. Nếu như ta chắn ở chỗ này, một cái đèn lồng tới, liền thu lấy một cái, không tới gần miệng giếng này, sẽ không có chuyện gì!

Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt. Hắn biết đây là một cơ hội. Mặc dù có nguy hiểm, nhưng vừa nghĩ tới nếu có những hồn này, hắn cũng có thể đi thử chế luyện đối với lửa hai mươi sáu màu. Vì vậy trong mắt hắn lộ ra sự điên cuồng, lặng lẽ ngồi ở chỗ đó chờ đợi.

Không chờ quá lâu, cũng chính là thời gian nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần liền thấy phía xa có một cái đèn lồng, rung rinh bay tới. Ánh mắt hắn chợt sáng lên. Hắn lập tức điều khiển bảo quạt tới gần, không chậm trễ chút nào lại ném ra rất nhiều Tụ Hồn Đan. Theo những tiếng động ầm ầm vang vọng, khi cái đèn lồng kia chui vào bên trong giếng, tất cả hồn đi theo phía sau nó đã bị Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt, lấy đi hết.

- Phát tài rồi!

Bạch Tiểu Thuần kích động, vội vàng trở lại trên bảo quạt, ngồi ở chỗ đó, cẩn thận từng li từng tí chuẩn bị, một khi không ổn sẽ lập tức chạy trốn. Nhưng đợi chừng mấy ngày, mắt thấy miệng giếng này cuối cùng lại không có phản ứng gì, lá gan của Bạch Tiểu Thuần cũng lại lớn lên.

- Ha ha, tự nhiên không có việc gì. Ở đây chẳng lẽ là phúc địa của Bạch Tiểu Thuần ta!

Mắt Bạch Tiểu Thuần sáng ngời, hăng hái bừng bừng tiếp tục chờ đợi một cái đèn lồng tiếp theo.

Mấy ngày sau, lại một cái đèn lồng qua...

Cứ như vậy, ở dưới sự điên cuồng soát hồn của Bạch Tiểu Thuần này, từng cái đèn lồng một mang theo rất nhiều hồn bay tới, bị Bạch Tiểu Thuần trực tiếp cắt ngang. Vì vậy tiến vào bên trong giếng cũng chỉ có bản thân đèn lồng. Bạch Tiểu Thuần đối với hồn thu hoạch, cũng khiến cho hắn càng lúc càng hưng phấn. Đến cuối cùng, toàn thân hắn đều sục sôi.

Chỉ có điều tiểu khí linh mắt nhìn thấy tất cả những điều này, cảm giác bất an trong lòng không ngừng sinh sôi, nhiều lần khuyên bảo.

- Chủ tử, chuyển biến tốt hãy thu. Ta có loại dự cảm xấu...

- Không cần lo lắng, chuyện này ta có kinh nghiệm!

Bạch Tiểu Thuần chẳng hề để ý, khoát tay chặn lại. Hắn căn bản cũng không để ý tới lời tiểu khí linh dông dài. Hiện tại tâm thần hắn đã bị thu hoạch hồn kích thích, lúc này mắt cũng đang phát ra ánh sáng, tiếp tục chờ đợi.