Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1881: Ta cũng là vì đệ tử (2)



Hai mắt Bạch Tiểu Thuần hơi nheo lại. Tất cả những điều này cho hắn cảm giác đầu tiên, chính là không thích hợp!

Mấy năm nay, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong tinh không này đi qua quá nhiều nơi, cũng đã gặp phải không ít chuyện kỳ quái. Lúc này hắn đứng ở trên bảo quạt, chăm chú nhìn một lúc lâu. Sau đó hắn thu hồi lòng hiếu kỳ, điều khiển bảo quạt lại muốn rời đi.

Cho dù tu vi đến Thái Cổ, nhưng sự ổn thỏa trong tính cách Bạch Tiểu Thuần không có thay đổi. Theo hắn thấy, loại địa phương này rõ ràng có vấn đề. Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không nhất thiết phải vì một chút hiếu kỳ qua kiểm tra xem xét. Nhất là sóng dao động trong ấn ký của Bạch Hạo, lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại. Hắn cảm thấy mặc dù bản thân đã rất mạnh, nhưng hiểu biết trên đường đi tới này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, sự mênh mông cùng với thần bí ở trong mảnh tinh không này.

- Tinh không lớn như vậy, bớt một chút lòng hiếu kỳ không sai.

Bạch Tiểu Thuần nói thầm trong lúc điều khiển bảo quạt. Rất nhanh, hắn lại vòng qua mảnh phế tích này, dần dần đi xa. Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị ngồi tĩnh tọa tiếp tục thôi diễn lửa ba mươi màu. Bỗng nhiên, chân mày Bạch Tiểu Thuần lại một lần nữa nhăn lại. Hắn nheo mắt, nhìn chăm chú vào bên trong tinh không tối tăm phía trước, lúc này lại xuất hiện ánh lửa!

Giống hệt với chỗ đã thấy trước đó!

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, lại điều khiển bảo quạt vòng qua, thần thức cũng tản ra quan sát. Nhưng rất nhanh, tinh không phía trước hắn, lại hiện ra ánh đèn.

- Có chút thú vị.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần có chút khó coi. Sau khi thử mấy lần, hắn đã phát hiện, mình hình như rơi vào trong một vòng tròn. Bất luận vòng qua thế nào cũng không ra được mảnh phế tích này, cứ mỗi lần vòng qua, thời điểm lại một lần nữa xuất hiện, đều cách lầu các trong đống đổ nát này càng gần hơn một ít.

Nhất là lúc này, Bạch Tiểu Thuần thậm chí cũng có thể nhìn thấy được bên trong lầu các, hình như có bóng người...

Dựa vào kiến thức của Bạch Tiểu Thuần, hắn cũng đã nhìn ra, khu vực này chắc là mặc dù đã từng không nhiều nhân khẩu lắm, nhưng hiển nhiên có chúa tể, còn có chỗ tộc quần độc đáo riêng. Bốn phía xung quanh giấu diếm tinh không hình tròn, chính là bộ phận trận pháp của tộc quần này.

Mà mình trong lúc vô ý xông vào, lúc này muốn đi ra ngoài, phải phí một ít trắc trở, lại ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ xông ra như thế, bỗng nhiên, ngọn đèn của lầu các này thoáng cái sáng ngời lên không ít. Hình như từ bên trong mơ hồ truyền ra từng tiếng cười vui vẻ. Nhất là có một chỗ cửa sổ như vậy, tự nhiên bị đẩy ra, lộ ra một nữ tử mặc cái yếm màu hồng nhạt. Nữ tử này diêm dúa loè loẹt nhiều vẻ, lúc này trong tay còn cầm một khăn tay, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng vẫy.

- Tới đi, qua đi...

Trong âm thanh mềm mại truyền ra, cuối cùng lại lan tràn tới trong tinh không, truyền vào đến trong tai Bạch Tiểu Thuần. Mắt Bạch Tiểu Thuần chợt trợn tròn. Hắn nhìn nữ tử lộ ra ở cửa sổ, lại nhìn lầu các này một chút, nhất thời hoảng hốt.

- Ở đây lại là một thanh lâu?

Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, có chút động tâm. Nhưng nghĩ tới không thể có quá nhiều lòng hiếu kỳ, vì vậy hắn hừ một tiếng, điều khiển bảo quạt lại muốn rời đi. Chỉ là hắn ở chỗ này lại lòng vòng hồi lâu, phát hiện muốn rời khỏi nơi đây, chỉ có tìm được mắt trận mới có thể. Chỗ mắt trận kia, chính là thanh lâu.

Bạch Tiểu Thuần thở dài. Mặc dù không muốn, nhưng hiện tại hắn cũng không có biện pháp khác. Hắn suy nghĩ mình bây giờ lợi hại như vậy, ngay cả lão quỷ bà cũng không phải là đối thủ của mình. Những trò xiếc ở nơi đây, chắc hẳn là không đáng ngại.

Cũng chính là vào lúc này, dao động ấn ký của Bạch Hạo lại một lần nữa trở nên mãnh liệt. Thần sắc Bạch Tiểu Thuần nhất thời càng cổ quái hơn một chút. Hắn thầm nghĩ đệ tử này của mình, chẳng lẽ cũng muốn đi thanh lâu này?

- Hạo nhi, ngươi học thói xấu.

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng. Để ổn thỏa hơn, thần thức hắn tản ra bao phủ thanh lâu trước.

Dần dần, trái tim Bạch Tiểu Thuần cũng yên ổn xuống. Hắn đã nhìn ra được nơi này chính là do một ít hồn đặc biệt ngưng tụ thành. Đối với mình hoàn toàn không có một chút năng lực uy hiếp nào.

- Vậy đi xem thử. Ta tuy rằng không muốn đi, nhưng vì đồ nhi của ta, ta lại đi xem là được.

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, triệu hoán hai vị nô bộc Thái Cổ làm thị vệ của mình, lại để cho tiểu khí linh chuẩn bị một chút, một khi thấy không ổn lại tới cứu viện. Lúc này hắn mới ở trong ánh mắt tò mò của tiểu khí linh này, nghênh ngang đi ra khỏi bảo quạt, lao thẳng đến thanh lâu trong đống đổ nát phía dưới.

Theo hắn tới gần, khu thanh lâu này vọng ra tiếng vui cười phóng đãng càng thêm mãnh liệt. Cho đến khi Bạch Tiểu Thuần đến gần lầu các, cửa lớn của lầu các tự mình mở ra. Một nữ tử trang phục tú bà đỉnh đầu nhuốm máu đào, uốn éo người đi ra. Sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, mắt nàng cũng sáng, hô to một tiếng.

- Các cô nương, tới đón khách!

Nhất thời một đám nữ tử trang phục trang điểm xinh đẹp, đều mang theo tiếng cười duyên, từ bên trong đi ra nghênh đón.

- Khách quan mời mau tiến vào!

- Ở chỗ của chúng ta có rất nhiều cô nương, bảo đảm đại gia ngài thoả mãn.

Bị một đám nữ tử trang phục trang điểm xinh đẹp như thế vây xung quanh, cho dù Bạch Tiểu Thuần có tu vi Thái Cổ, sắc mặt cũng ửng đỏ, không nhịn được ho nhẹ vài tiếng. Hắn suy nghĩ bản thân mình làm sư tôn của Hạo nhi, lần này vì Bạch Hạo, coi như là bất chấp mọi giá.

- Hạo nhi, vi sư làm vậy cũng là vì ngươi. Sau khi cảm nhận được sóng dao động của ngươi, vi sư cho dù nghìn lần không muốn vạn lần không muốn, cũng phải nhịn!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ như vậy, nhất thời cảm thấy mình cực kỳ vĩ đại. Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, tay áo khẽ vung lên, ngạo nghễ mở miệng.

- Còn không lấy rượu ngon món ăn ngon của các ngươi, mang lên cho bản đại gia!

Bạch Tiểu Thuần vừa nói ra lời, tú bà ở bên cạnh mắt sáng hơn, vội vàng hô to một tiếng. Sau đó ở dưới sự vây quanh của đám nữ tử này, Bạch Tiểu Thuần nghênh ngang đi vào bên trong lầu các.

Vừa vào lầu các, đèn đóm huy hoàng khí phái, trang sức đã gần như xa hoa. Mặc dù Bạch Tiểu Thuần kiến thức rộng rãi, cũng bị nơi đây làm cho chấn động. Ở đây gần như tất cả các bàn, tự nhiên đều là do tiên ngọc chế tạo ra. Nền đất cũng là như vậy. Thậm chí còn có trận pháp đặc biệt, khiến cho xung quanh nơi đây giống như ở Tiên Cảnh.