Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1907: Biển sao đan điền (1)



Những giọt nước này hội tụ vào một chỗ, trong nháy mắt lại hình thành một con sông lớn. Con sông này quét ngang tám phương. Bên trong có bọt sóng dâng lên. Từ phía xa nhìn lại, giống như một con rồng nước!

Bên trong bất kỳ một giọt nước nào đều ẩn chứa lực lượng vạn quân. Hiện tại tất cả biến ảo, nhất thời khiến cho bốn phía xung quanh không ngừng nổ lớn, còn có uy áp mãnh liệt khó có thể hình dung, không ngừng hạ xuống.

Không chỉ có như vậy, còn có từng trận băng lạnh khuếch tán ra khắp nơi. Hơi lạnh này kinh người. Thậm chí ngay cả biển lửa nhiều màu cũng không áp chế được. Trong khoảnh khắc, biển lửa nhiều màu tự nhiên bị tắt hơn phân nửa!

Khiến cho những ánh sáng Thái Cổ đó lại bạo phát!

Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể nhanh chóng lui về phía sau. Khi nhìn thấy được con sông này, trong chớp mắt hắn đã nở nụ cười khổ. Hắn liếc mắt lại nhận ra, con sông này, chính là con sống lớn trên mặt của bảo quạt. Lúc này sau khi xác định suy đoán đối với bảo quạt, thân thể Bạch Tiểu Thuần cũng thoáng lắc một cái, trong mắt lộ ra sự quyết đoán, giơ tay phải cũng vung lên!

Thần thông thứ tư, phương pháp dẫn sát, đột nhiên triển khai!

Lập tức chỗ khu vực nước sông này nhất thời lõm xuống hình thành uốn lượn. Ở trong sự uốn lượn này, lực dẫn biến ảo, ảnh hưởng tới tốc độ chảy của dòng thời gian. Trước đó, nước sông vẫn dồi dào vô tận, lúc này cuối cùng lại thoáng cái chậm lại, thật giống như dần dần bị giam cầm.

Bạch Tiểu Thuần biết dẫn sát của mình mặc dù cũng là phương pháp bản nguyên, nhưng có lẽ so sánh cùng Đạo Trần chúa tể, vẫn còn có chút chênh lệch. Cho dù người trước mắt không có đủ chiến lực của Đạo Trần thật sự, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thuần có áp lực cực lớn. Lúc này hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, thân thể trong nháy mắt lao ra, lao thẳng đến chỗ Đạo Trần!

- Từ đầu đến cuối, hắn đều ngồi ở chỗ đó. Nếu ta cùng với hắn kéo dài khoảng cách, dưới ánh sáng Thái Cổ, ta căn bản rất khó tới gần. Hiện tại... Chỉ có đi tới gần đánh một trận!

Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng, lao tới. Mắt thấy lại sắp tới gần Đạo Trần, nhưng vào lúc này, Đạo Trần khẽ nhíu mày. Tay phải của hắn lại một lần nữa nhấc lên. Thình lình ở trong tay hắn có một ngọn núi... huyễn hóa ra!

- Núi Đạo Nguyên!

Cho dù trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng có sự chuẩn bị, nhưng khi nhìn thấy được ngọn núi này, trong nháy mắt, trong lòng đập thịch một tiếng. Ngọn núi này, chính là… ngọn núi chỗ Sinh Tử Đạo Nguyên trên bảo quạt!

- Đạo Trần, ngươi đây là in tất cả thần thông của ngươi vào trên cây quạt này à.

Bạch Tiểu Thuần nhất thời nhức đầu. Nếu không phải ở nơi đây không có cách nào triệu hoán cây quạt, Bạch Tiểu Thuần cũng muốn triệu hoán cây quạt qua đánh với Đạo Trần một trận.

Mắt thấy núi Đạo Nguyên ầm ầm lao đến, còn không ngừng biến hóa, trong chớp mắt lại giống như ngọn núi thật sự, muốn hoàn toàn trấn áp Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cũng bất chấp mọi giá. Lúc này cho dù lực lượng thân thể không khôi phục được mười phần, hắn cũng không chậm trễ chút nào hoàn toàn bạo phát ra.

Theo tay phải của hắn nắm lại, Bất Diệt Chủ Tể Quyền nhất thời toàn lực triển khai. Ảo ảnh phía sau hắn cùng bản thân dung hợp, hóa thành một quyền kinh thiên này, ở trong chớp mắt khi núi Đạo Nguyên trấn áp qua, Bạch Tiểu Thuần cũng trực tiếp đột ngột từ mặt đất lao lên, một quyền đánh tới!

Hai bên va chạm vào nhau, trong nháy mắt có tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc vang vọng tám phương. Núi Đạo Nguyên cường hãn lúc này bị chúa tể quyền của Bạch Tiểu Thuần đánh trúng, lập tức chấn động, còn có từng vết nứt xuất hiện từ chỗ Bạch Tiểu Thuần tiếp xúc, lan tràn về bốn phía xung quanh.

Nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng không chịu nổi. Hắn oa một tiếng liên tục phun ra ba bốn búng máu tươi. Nhất là cánh tay phải giống như muốn gẫy. Thân thể hắn lại trực tiếp giống như con diều bị đứt dây, bay về phía sau. Cho dù Đạo Trần chúa tể này thật sự yếu hơn nữa, cũng vẫn cường hãn vô cùng.

Cũng may một đòn này của Bạch Tiểu Thuần có tác dụng. Đồng thời, tất cả thuật pháp của Đạo Trần đều bị suy yếu. Lúc này núi Đạo Nguyên kia dưới vết nứt lan tràn, lại trực tiếp tan vỡ ra, chia năm xẻ bảy...

Nhưng ngay khi nó vỡ nát, trong nháy mắt, đột nhiên từ trên núi Đạo Nguyên này cuối cùng lại bay ra một tòa tháp. Bên trong tháp có sương mù hai màu đen và trắng, lại trực tiếp thả ra ngoài. Một sóng dao động đại biểu cho sinh tử bản nguyên, theo đó khuếch tán ra. Hai mắt của Bạch Tiểu Thuần co lại. Mắt thấy hai luồng sương mù đen trắng lao thẳng đến chỗ mình, trong lòng hắn biết rất rõ, đây là bản nguyên sinh tử của Đạo Trần chúa tể.

- Đầm nước!

Bạch Tiểu Thuần lập tức gầm khẽ, đột nhiên triển khai ra, lực thần thông hắn từ đầu đến cuối vẫn giữ lại, tiêu hao tu vi của bản thân nhất!

Theo lời nói vang vọng, nhất thời bốn phía xung quanh hắn lập tức lại có hơi nước tràn ngập. Hơi nước này nhiều, lại trực tiếp khuếch tán ra, khiến cho tám phương mặt đất này, giống như hóa thành đầm lầy.

Ngay cả sương mù bản nguyên sinh tử này, cũng ở bên trong đầm nước, giống như cảm nhận được cái gì đó, cuối cùng lại nhanh chóng trở nên cuồn cuộn. Cho dù Đạo Trần chúa tể, trong mắt cũng lần đầu tiên lộ ra vẻ kỳ dị, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Cùng lúc đó, trong miệng Bạch Tiểu Thuần truyền ra hai chữ sau của thuật pháp này!

- Quốc gia!

Một tiếng thú gào rít, lại trực tiếp ở bên trong một mảnh đầm nước này bạo phát ra, vang vọng khắp trời, tràn ngập sự hung tàn, tràn ngập trấn áp không có cách nào hình dung. Ở trong lúc khuếch tán, ngay cả vách ngăn phía sau Đạo Trần, biến ảo ở trước mắt Bạch Tiểu Thuần, cũng lần đầu tiên vặn vẹo.

Ngay sau đó, mặt đất run rẩy. Bầu trời nổ lớn, từ bên trong mảnh đầm nước này, nhất thời lại có từng ngọn núi sắc bén giống như uốn lượn, đột ngột từ mặt đất nhô lên. Chớp mắt một cái, theo từng ngọn núi xuất hiện, một mảnh đại lục mênh mông, cũng từ bên trong dâng lên. Cuối cùng hóa thành móng vuốt của một con thú cực lớn. Hiện tại xem ra móng vuốt thú này đã hoàn toàn lộ rõ bên ngoài. Ầm một tiếng, nó lại trực tiếp vỗ vào trên mặt đất!

Theo nó đánh ra, gió bão khuếch tán. Chỉ là móng vuốt của thú, lại giống như có thể chống đỡ thiên địa. Lúc này sau khi móng vuốt hạ xuống, lộ ra đầy mảnh vảy. Thậm chí ở trên đó, cũng không thiếu chất lỏng màu đen thiêu đốt, đang nhỏ xuống.

Còn không kết thúc, sau khi móng vuốt đầu tiên vươn ra, lập tức lại có số lượng lớn ngọn núi uốn lượn đột ngột từ mặt đất nhô lên. Đó chính là móng vuốt cực lớn thứ hai!