Nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, sau khi cẩn thận quan sát liền giật mình, hắn phát hiện phạm vi mười trượng bị dịch chuyển...
Trong đầu Bạch Tiểu Thuần vừa sinh ra ý niệm dịch chuyển, trong nháy mắt có tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, phạm vi mười trượng quanh Vô Thường Công biến mất hoàn toàn.
Ngay lúc xuất hiện đã ở trên không một tòa hùng thành.
Thành trì cực kỳ khổng lồ, lúc này là buổi trưa, ánh mặt trời tươi sáng chiếu rọi đại địa cho nên càng tôn lên nét hùng vĩ của tòa hùng thành, nó giống như hung thú còn sống đang há miệng đỏ lòm nghênh đón vạn vật trên thế gian.
Chỉ khí thế cũng đủ làm rung chuyển tâm thần Bạch Tiểu Thuần, hắn vừa nhìn thấy liền có phán đoán, nội tâm hắn càng rung động mạnh hơn.
Đây là lần đầu tiên hắn đi tới thành Cự Quỷ, nhìn thành Cự Quỷ trước mặt, chỉ sợ thả một vạn cái Bạch gia vào còn rộng mênh mông, kiến trúc điêu lan trác ngọc làm người ta hoa mắt, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm giác được bên trong thành có quá nhiều Hồn Tu cùng Luyện hồn sư...
Thành trì quy mô to lớn như thế, chỉ sợ cả đời Bạch Tiểu Thuần cũng chưa gặp qua, hắn cảm giác người cư trú nơi này không dưới ngàn vạn.
Càng kinh người hơn chính là thành Cự Quỷ tồn tại trên hố trời, hố trời quá lớn, sâu không thấy đáy không nói, biên giới bốn phía không nhìn thấy tận cùng, cho dù Bạch Tiểu Thuần dùng linh thức đảo qua cũng chỉ miễn cưỡng phát hiện đầu cuối.
Đây không phải là phạm vi chiều sâu...
- Thành Cự Quỷ không nhỏ, chỉ sợ hố trời còn lớn hơn thành Cự Quỷ mấy chục lần.
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, bên trong hố sâu thành Cự Quỷ có một cây cột mọc từ dưới đất thẳng lên tận trời, phía trên còn nâng một tòa thành trì.
Dưới thành trì là vực sâu, có thể thấy chung quanh có đầy sương mù, trong sương mù huyễn hóa vô số đầu lâu gào thét khắp bốn phía, đó là vô số quỷ hồn.
Số lượng quỷ hồn quá nhiều, hầu như vờn quanh toàn bô thành Cự Quỷ.
Chung quanh thành trì tồn tại vô số khóa sắt màu tím dài, mỗi thiết hoàn trên khóa sắt lớn như ngọn đồi, chúng kết nối với nhau giống như cầu vồng, nối liền tòa thành với biên giới hố trời, những khóa sắt này chính là lối ra vào thành Cự Quỷ.
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần nhìn ra xa xa, vô số cầu vồng tới gần thành Cự Quỷ liền không dám phi hành, lần lượt hạ xuống trên khóa sắt.
Cho dù tới hay đi đều như thế.
Từ hướng Bạch Tiểu Thuần có thể nhìn thấy pho tượng khổng lồ bên trong tòa thành.
Đó là bức tượng cự quỷ màu xanh có hai sừng cao vài vạn trượng, nó đứng tại chỗ giống như chống đỡ cả thiên địa, trên đỉnh đầu pho tượng chính là vương cung!
Vương cung mơ hồ không rõ, có thể được xây dựng tại địa phương này, Bạch Tiểu Thuần không cần đoán cũng biết ai là người ngụ ở bên trong.
- Người ở bên trong chắc chắn là Cự Quỷ Vương...
Bạch Tiểu Thuần tập trung tâm thần nhìn sang, hắn cảm giác trong thiên cung có uy áp bao phủ thiên địa.
Uy áp làm người ta sinh ra cảm giác mãnh liệt, dường như trong vương cung không phải là người, mà là thần!
Trên hai cánh tay của pho tượng có hai tòa cung điện, phía trên đó có dựng hai bức tường đá, tay trái Vô Thường, tay phải Âm Minh!
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy liền rung động, lập tức đoán được nơi đó nhất định là khu vực Thiên Nhân ở lại, tay trái Vô Thường, mười phần có khả năng chính là lão giả áo đen bên cạnh.
Bạch Tiểu Thuần cũng tìm hiểu tin tức thành Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần muốn dựa vào truyền tống trận của nơi đây quay về Trường thành, cho nên khi ở Bạch gia đã tìm hiểu không ít tin tức về nó.
Ví dụ như thành Cự Quỷ chia làm trong ngoài hai thành, trong thành phòng ngự sâm nghiêm, không có chút thân phận không thể bước vào, là khu vực huấn quý trong thành Cự Quỷ cư trú.
Bên ngoài thành là chỗ con dân thành Cự Quỷ ở lại, nơi đây vô cùng náo nhiệt.
Phân cách trong thành và ngoài thành là con sông bảo vệ, trong nước con sông có cấm chế Bán Thần uy lực cực lớn, không có lệnh bài đặc thù sẽ bị giết ngay lập tức.
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, hắn không biết mình bị mang tới đây, Cự Quỷ Vương sẽ an bài như thế nào, lúc này nội tâm bất định không rõ, chỉ có thể lộ ra bộ dáng nhu thuận đi theo sau lưng Vô Thường Công, đáy lòng suy nghĩ, mặc kệ Cự Quỷ Vương an bài như thế nào, bản thân hắn đã thuận lợi đi tới thành Cự Quỷ cũng là việc tốt, dù sao hắn muốn trở về nhà cần phải dùng truyền tống trận mới được.
- Mặt nạ có thể giấu giếm trận pháp và Thiên Nhân của Bạch gia, có lẽ muốn giấu diếm truyền tống trận cũng không thành vấn đề nha?
Bạch Tiểu Thuần nói thầm.
Trên đường đi Vô Thường Công mặt không biểu tình, không nói một lời, mang theo Bạch Tiểu Thuần bay thẳng vào trong thành Cự Quỷ.
Trong nháy mắt hắn đi vào thành, ánh mắt đám Hồn Tu thủ vệ phía dưới sinh ra thần thái cuồng nhiệt, lập tức đi lên bái kiến.
- Bái kiến Vô Thường Công!
Trên đường như thế, lúc bái kiến bọn họ không quen dò xét Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn đám thị vệ, hắn suy nghĩ Cự Quỷ Vương gọi mình, nếu mình biểu hiện một ít, Vô Thường Công nói tốt cho mình vài câu, nói không chừng có thể lăn lộn một quan nửa chắc trong thành Cự Quỷ, như vậy Bạch gia cũng không dám làm gì mình.
- Không được, nơi đây quá nguy hiểm, còn phải nghĩ biện pháp sử dụng truyền tống trận rời đi, nhìn xem nên quay về Trường thành thế nào... Đáng tiếc, ta còn thiếu một cái Thiên Nhân Hồn.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần giữ vững tinh thần đi theo Vô Thường Công.
Vô Thường Công trực tiếp mang theo Bạch Tiểu Thuần đi vào, tòa thành khổng lồ có vô số con thói qua lại với tốc độ cực nhanh, chỉ trong mấy hô hấp đã mang Bạch Tiểu Thuần tới bên cạnh khu vực sông đào ngăn cách trong và ngoài thành, hai người đứng bất động tại đây.
Nước sông bảo vệ thành là màu đen, nó làm người ta sinh ra cảm giác nguy hiểm rất mạnh, Bạch Tiểu Thuần nhìn một lúc liền lui ra sau vài bước, ánh mắt nhìn sang Vô Thường Công, đáy lòng kinh ngạc tại sao đối phương không đi.
Vô Thường Công không để ý tới Bạch Tiểu Thuần, hắn lập tức lên tiếng, âm thanh chưa truyền ra xa trong dòng sông bảo vệ thành xuất hiện vòng xoáy, trong nháy mắt có ba nam tử trung niên bay ra khỏi vòng xoáy.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy không đúng, hắn nhìn ba người trước mặt, người đứng đầu mặc trường bào màu xanh, mặc dù tu vi không phải Thiên Nhân nhưng cũng là nửa bước Thiên Nhân, hai người phía sau khí thế yếu hơn một ít, cho thấy người đứng đầu làm chủ.