Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 931: Ta ngửi được mùi bảo vật (Hạ)



Khí tức Bạch Tiểu Thuần chấn động, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Cự Quỷ Vương, cảm nhận được khí tức áp bách trên người đối phương, Bạch Tiểu Thuần run rẩy.

- Cự Quỷ Vương xuất cung... Hắn muốn thị uy với ba đại gia tộc sao?

Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt, nhìn thân ảnh trên bầu trời, đột nhiên đầu óc của hắn kêu vù vù và không nghe gì nữa!

- Tiên sư bà ngoại nhà nó, đây là chuyện gì, Quy gia nghe thấy khí tức quen thuộc, đó là... Mùi vị của bảo vật!

Khi giọng nói này xuất hiện, trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần có một cái đầu chui ra.

Đó là tiểu ô quy, nó đã biến mất từ lâu rồi, Bạch Tiểu Thuần tìm thế nào cũng không tìm được, lúc trước hắn làm tiểu ô quy hôn mê mới tìm được nơi ẩn thân của nó, bằng không cũng không thể tìm thấy tiểu ô quy.

Thậm chí Bạch Tiểu Thuần nhiều thời điểm tiểu ô quy chanh chua này rời đi cho nên thở ra một hơi, trong nội tâm có chút ít thất lạc nhưng không nghĩ tới hiện tại tiểu gia hỏa này lại xuất hiện.

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn cúi đầu nhìn thấy ánh mắt tiểu ô quy sang ngời giống như nhìn thấy bảo vật, thậm chí Bạch Tiểu Thuần mơ hồ nhìn thấy nước miếng chảy ra từ miệng tiểu ô quy.

- Ngươi... Ngươi vẫn còn ở đây!

Bạch Tiểu Thuần kinh hỉ, trong Man Hoang này, hắn cô độc một mình, phát hiện tiểu ô quy vẫn còn bên người, nội tâm vô cùng cao hứng.

- Chẳng qua Quy gia chỉ ngủ một giấc mà thôi, như thế nào, nhớ gia gia rồi sao? Cũng vô dụng, ngươi đừng nói chuyện với ta, Quy gia của ngươi thích sạch sẽ!

Tiểu ô quy ngẩng đầu nhìn lên, cũng phủi mặt Bạch Tiểu Thuần một cái.

Nghe câu sau nham hiểm như vậy, Bạch Tiểu Thuầncó cảm giác "Tha hương ngộ cố tri" biến mất không còn gì nữa.

- Câm miệng!

Bạch Tiểu Thuần tức giận lên tiếng, không tiếp tục nhìn tiểu ô quy, nhìn thấy Cự Quỷ Vương đã biến mất, hắn lại giơ tay nhét đầu tiểu ô quy vào trong túi trữ vật, hắn lại tiến về sông đào bảo vệ thành, chui vào trong sông, tiến vào ma lao.

Lúc Bạch Tiểu Thuần trở về ma lao, trong thành Bạch gia, trong đại điện, lão tổ Thiên Nhân Bạch gia đang ngồi đó, sắc mặt âm trầm nhìn Vô Thường Công!

- Không nói ta theo Vương gia nhiều năm, lúc trước cùng Vương gia chinh chiến sa trường, trung thành và tận tâm, đáng tiếc tu vi lão phu không bằng Vương gia, lão phu có điên cũng không dám cầm cả Bạch gia ra làm phản! Việc này không có lửa làm sao có khói, cầu mong Vương gia minh xét.

Lão tổ Thiên Nhân Bạch gia nghiến răng nói ra.

- Còn có nghịch tử phản bội Bạch gia, lúc ấy Vương gia nói một câu, lão phu dù nghiến răng, mặt mũi mất sạch cũng không truy cứu, trước mắt chỉ là nghe đồn mà thôi, Vô Thường Công đã tới chất vấn, có ý gì?

Lão tổ Bạch gia nhìn chằm chằm vào Vô Thường Công, hắn hỏi từng chữ.

Vô Thường Công trầm mặc, nội tâm thân thở, mặc dù hắn đi theo bên cạnh Cự Quỷ Vương, biết một ít che dấu. hắn không đoán ra tâm tư Cự Quỷ Vương, chẳng biết tại sao Cự Quỷ Vương lại bảo hắn đi tới ba đại gia tộc một chuyến, thậm chí còn ở trước mặt ba lão gia hỏa hỏi có làm phản hay không, thậm chí còn ám chỉ bản thân có thể đáp ứng một ít điều kiện của ba đại gia tộc.

Việc này làm nội tâm của hắn cảm thấy áp lực.

- Bày ra địch mạnh ta yếu, dẫn xà xuất động, hay hắn thật sự... Đã tới suy biến kỳ...

Vô Thường Công thầm than, nhìn lão tổ Bạch gia.

- Bạch huynh, nếu Vương gia thật sự tin tưởng lời đồn, như vậy lão phu không hỏi tới, hiển nhiên Vương gia cũng không tin tưởng, chuyện của Bạch Hạo đích xác làm Bạch huynh ngươi chịu ủy khuất.

- Nếu như Vô Thường huynh nói như vậy, lão phu cũng muốn thỉnh cầu một điều, hy vọng Vô Thường huynh chuyển đạt cho Vương gia, Bạch Hạo là nghịch tử Bạch gia của ta, kẻ này không thích hợp làm lính canh ngục trong ma lao.

Lão tổ Bạch gia lên tiếng, hắn thấy Vô Thường Công đã tới nơi này, cân nhắc không thấu cho nên nhân cơ hội đưa ra yêu cầu, nhìn xem có thể tê liệt đối phương hay không.

Dù sao... Ba đại gia tộc còn chưa chuẩn bị tốt!

Không ai đoán ra tâm tư của Cự Quỷ Vương, tất cả giống như bày ra mình yếu thế nhằm dẫn xà xuất động, hoặc có thể đang thỏa hiệp...

Người càng biết nội tình có cảm giác này càng mãnh liệt, Cự Quỷ Vương có thân phận Bán Thần, đối với ba đại gia tộc mà nói áp lực càng lớn.

Lúc này Vô Thường Công xuất hành, lão tổ Thiên Nhân của ba đại gia tộc kinh nghi bất định nhưng lại thống nhất đưa ra yêu cầu, có chút yêu cầu nghe có phần quá phận.

Đây là lão tổ ba đại gia tộc cố ý truyền suy nghĩ của mình ra, đưa ra những yêu cầu này, trên thực tế đại biểu bọn họ không có tâm tư làm phản, bằng không nếu Bạch gia thật muốn phản, đến lúc đó thu thập Bạch Hạo càng đơn giản, cũng không cần chờ tới lúc Cự Quỷ Vương hạ lệnh.

Ngay sau đó Bạch gia lão tổ cũng không nghĩ tới, hắn vừa đưa ra yêu cầu, không tới một ngày, Cự Quỷ vương đã hạ một đạo Vương chỉ đưa vào trong ma lao.

- Bạch Hạo bội phản gia tộc, lấn phụ thí huynh, thủ đoạn ác độc, tước đoạt thân phận lính canh ngục của Bạch Hạo đưa vào ma lao làm phạm nhân!

Tin tức này làm không ít người trong thành Cự Quỷ giật mình, thật sự là do Bạch Tiểu Thuần làm quá nhiều việc nên danh tiếng rất lớn, hôm nay bị bắt nên tạo ra oanh động không nhỏ.

Trong thành Bạch gia, Thái phu nhân nghe nói việc này thì mừng như điên, mặc dù còn không có lấy mạng Bạch Tiểu Thuần nhưng nghĩ tới ma lao trong truyền thuyết tàn khốc, Thái phu nhân tạm thời xã được một ngụm ác khí.

Bên ngoài thảo luận không truyền vào trong ma lao, đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, ý chỉ này làm hắn ngạc nhiên ngây người, lúc trước hắn phong quang vô hạn, ngay sau đó Tôn Bằng và toàn bộ lính canh khu Đinh vây quanh nơi hắn ở.

Trong chớp mắt hắn như rơi vào trong địa ngục, Bạch Tiểu Thuần sắp khóc.

- Chuyện này có hiểu lầm gì rồi...

Bạch Tiểu Thuần trơ mắt nhìn lính canh ngục quen thuộc chung quanh, đáng thương bi phẫn lên tiếng.

Lính canh ngục Bạch Tiểu Thuần cũng có hảo cảm với Bạch Tiểu Thuần, lúc này cả đám đều chần chờ, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo phức tạp và thông cảm nhưng không dám làm trái Vương chỉ, lúc này thầm than sau đó ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần.

- Bạch Hạo huynh đệ, chúng ta không có biện pháp...

- Bạch Hạo, ngươi ủy khuất một chút, nói không chừng qua đoạn thời gian Vương gia bớt giận sẽ được thả ra...

- Bạch Hạo, ngươi yên tâm, ngươi là người khu Đinh, cho dù bị giam giữ cũng trong khu Đinh, không có gì lớn, một thân phận mà thôi, có chúng ta, trong lao ngục khu Đinh không ai dám làm khó ngươi cả!

Đội trưởng đội chín lên tiếng.

---------------