*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lòng Mân Việt cũng cực kỳ tức giận, cảm thấy mình quả thực chính là một con chim ngu ngốc, trong thời điểm này hắn không giúp được gì thì thôi đi, còn nói cho Vương chuyện đó nữa! Mân Việt thấy Phượng Vô Trù im lặng không nói gì, vẻ mặt Vương cũng đã dịu lại thì biết rõ Vương đã nghe thấy hết những gì mình nói rồi.
Hẳn lập tức mở miệng nói: “Vương, ngài cũng không thể gấp gáp đi bắt chồn bằng được
Cổ độc trên người Thái tử có thể dùng thuốc khống chế tạm thời một tháng, chỉ cần không động vào nó thì sẽ không xảy ra chuyện gì
Đợi sau khi ngài dưỡng thường tốt rồi lại đi tìm chồn2bằng là được!” Phượng Vô Trù nghe hắn nói xong cũng không trả lời, chẳng biết là có nghe được hay không.
Mân Việt vừa phiền muộn vừa đau thương, còn hơi nản lòng nữa.
Hắn còn đang phiền muộn thì Phượng Vô Trù bỗng nhiên ngước mắt, dùng đôi mắt ma quỷ nhìn hắn, trầm giọng nói: “Đi tìm thuốc khống chế cổ độc, ngay lập tức!” “Vâng!” Mân Việt đứng lên, định trở về bào chế thuốc, hắn nói với Phượng Vô Trù: “Thuốc không chỉ một tháng, cũng không khó giải quyết.” “Ngài không cần phải lo lắng, trong vòng hai canh giờ, thuộc hạ có thể chế được thuốc giải.” “Còn nữa, yết hầu và không ít xương cốt trên người Thái tử cũng phát9triển hơn người bình thường một chút, dựa theo mạch đập cho thấy từ nhỏ ngài ấy đã bị người ta dùng một số loại thuốc để nuôi dưỡng, làm thay đổi một số đặc trưng...” Hắn vừa nói đến đây, Phượng Vô Trù lập tức nheo mắt lại
Hắn nhìn chằm chằm Lạc Tử Dạ, Mân Việt cũng tiếp tục nói: “Có lẽ là từ nhỏ Thái tử đã phải uống một loại thuốc nào đó, mãi đến khi mười tuổi mới thôi
Cho nên trên cổ ngài ấy mới có yết hầu, xương vai cũng rộng hơn những cô gái khác, nhưng những đặc trưng khác trên người lại không thay đổi gì.” Hắn còn chưa dứt lời đã bị Phượng Vô Trù cắt ngang: “Có thể6điều chỉnh về như cũ không?” “Đây cũng không phải vấn đề gì quá lớn, trước đây đã từng có tình huống như vậy
Nếu như Thái tử có thể phối hợp trị liệu, thuộc hạ chắc chắn không quá hai năm là ngài ấy có thể hoàn toàn khôi phục lại bình thường!” Mân Việt nói đến đây, hai hàng lông mày hiện lên vẻ tự tin.
Sau khi nói xong, hắn lại nói thêm một câu: “Chẳng qua là...” Hắn nói đến đó rồi nhướng mày nhìn Phượng Vô Trù
Chẳng qua là từ nhỏ Thái tử đã bị ép uống thuốc, vậy chuyện thân phận của nàng là con gái hẳn là âm mưu của những người khác! Là do hoàng hậu muốn bảo đảm địa vị0của mình nên mới dùng thủ đoạn tranh giành tình cảm, hay là do người khác? Đương nhiên Nhiếp chính vương điện hạ cũng hiểu được vấn để hắn muốn nói.
Nhưng giờ đây Phượng Vô Trù cũng không quan tâm những thứ này, hắn chỉ đưa tay lên rồi nói: “Cứ xử lý tốt chuyện này trước đã!” Còn chuyện có muốn điều chỉnh yết hầu trở lại như thường hay không thì phải xem quyết định của Lạc Tử Dạ rồi.
Đây rốt cuộc là âm mưu gì, cứ để sau này bàn bạc lại thì hơn
Bây giờ cần phải bảo đảm an toàn của nàng trước đã! Mân Việt lập tức nhận lệnh: “Vâng! Thuộc hạ sẽ đi làm chuyện này ngay!” Đúng vậy, có lẽ7hắn nên xử lý tốt chuyện trước mắt, khống chế cổ độc trên người Thái tử xong rồi hẵng nói.
Nhưng khi hắn vừa mới xoay người, chưa đi được hai bước.
Hắn bỗng nghe thấy giọng nói ma mị từ tính của chủ nhân nhà mình vang lên từ đằng sau: “Cô không hy vọng những người khác biết được bí mật này, hiểu chưa?” Mân Việt hiểu ý, Vương đang nói đến chuyện thân phận của Thái tử là con gái
Hắn lập tức gật đầu: “Xin Vương yên tâm, bất luận dưới tình huống nào thì thuộc hạ cũng sẽ không nói cho những người khác biết!”
Vương đã ra lệnh xong, đương nhiên hắn cũng sẽ không nói thêm những chuyện không vô bổ nữa, chẳng hạn như là chạy tới hỏi tất cả những chuyện này là tại sao, hay là hỏi xem mình có thể ngửa miệng có nói cho người khác không
Mệnh lệnh của Vương, chỉ có thể tuân theo, không có khả năng cò kè mặc cả!