*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nàng không nghĩ nhiều đến mấy chuyện khác, lập tức gọi với ra ngoài cửa: “Thanh Thành, ngươi mau đi mời đại phu, công tử nhà ngươi.” Nàng còn chưa dứt lời, Thanh Thành đã biết được chuyện gì đang xảy ra, gã lập tức dẫn theo đại phu đẩy cửa vào
Hiển nhiên là gã đã mời đại phu tới từ sớm, chính là để đề phòng tình huống này
Đại phu trông cũng rất quen, chính là người lần trước! Ông vừa thấy khắp phòng toàn là bình rượu thì sắc mặt vô cùng khó coi
Bởi vì từ trước tới giờ ông vẫn luôn điều trị cho Doanh Tần, cho nên bây giờ không cần nhìn cũng biết rõ tình hình lúc này rất nghiêm trọng! Lạc Tử2Dạ lập tức tránh sang một bên để cho đại phu bắt mạch
Thế nhưng Doanh Tân lại nắm chặt cổ tay của nàng không buông, vì vậy nàng bèn để mặc cho hắn nắm
Sau khi đại phu xem bệnh xong, vẻ mặt ông không hề dễ nhìn chút nào, mày nhíu lại rất sâu! Sau khi chẩn đoán bệnh nửa ngày trời, ông mới châm cứu trị liệu cho Doanh Tẩn.
Vẻ mặt của Thanh Thành cũng khá nghiêm trọng.
“Thái tử, tình hình không tốt chút nào! Lần trước lão hủ đã dặn là vị công tử này không được uống rượu nữa
Thế mà bây giờ lại uống nhiều như vậy..
Lần này còn có thể sử dụng châm cứu để khống chế, nhưng lần sau.” Đại phu nói xong9lại lắc đầu
Ông thật sự không thể hiểu nổi, tại sao người như Doanh Tần lại nghĩ không thông như vậy
Chẳng lẽ giống như người ta nói, người có tướng mạo đẹp, nhất là tướng mạo đẹp thoát tục thì cả đời sẽ gặp nhiều khổ nạn sao? Lạc Tử Da nghe xong cũng miễn cưỡng yên tâm một chút, ít nhất thì đại phu nói như vậy có nghĩa là hôm nay Doanh Tẩn không có chuyện gì
Nàng nhìn đại phu rồi cất tiếng: “Ngoại trừ đóa Yêu Liên trên đảo Thiên Lãng mà ông nói lần trước, không còn vật gì khác có khả năng trị tận gốc sao?” “Không có!” Đại phu trả lời rất quả quyết
Sau khi nói như thế, ông quay đầu lại6nhìn Lạc Tử Dạ, nhíu mày nói thêm: “Thái tử, nếu ngài muốn tìm sen Yêu Liên thì phải nhanh lên
Nên tìm vào mùa này, nếu vào thu thì hoa sen sẽ rụng, mà bệnh của vị công tử này cũng không kéo dài nổi nữa rồi!”
Lạc Tử Dạ nghe xong, đưa tay tính toán một chút
Bây giờ là mùa hè, còn nửa tháng nữa là đã vào thu rồi
Nếu đi thì trì hoãn vài ngày vẫn tới kịp! Nàng nhẹ gật đầu, nói: “Đa tạ đại phu, bản Thái tử đã biết
Vậy tình trạng của hắn còn cần chú ý gì không?” Đại phu nghe thấy vậy thì nhìn sang Doanh Tẩn.
Ông lắc đầu: “Cũng không cần chú ý gì nhiều, ngài chỉ cần nhớ rõ, sau0này không thể để cho người này..
Được rồi, dù có nói một vạn lần, y vẫn sẽ uổng thôi
Có điều lão già này nói hơi khó nghe một chút, lần này châm cứu có thể tạm thời khống chế được, lần sau biết đâu cũng có thể? Nhưng mà..
Nếu như có một lần không tài nào khống chế được
Vậy các vị cũng chỉ có thể chuẩn bị hậu sự mà thôi! Lão già này xin cáo từ!” Ông nói xong, dường như không muốn tiếp tục ở lại đây thêm giây phút nào nữa nên xoay người rời đi
Đại phu vừa đi ra ngoài, sắc mặt Lạc Tử Dạ lập tức khó coi
Nàng nhìn Thanh Thành, mở miệng nói: “Lần trước ta đã nói là tại người quá7nuông chiều hắn nên hắn mới bệnh đến mức đó
Gia không ở đây nửa ngày mà đã biến thành như vậy rồi! Hẳn buông thả, ngươi liền để kệ cho hắn buông thả, hắn muốn uống rượu ngươi cũng cho hắn uống, nếu xảy ra nguy hiểm gì, người cảm thấy là người đau lòng hay là ta đau lòng hơn?”
Thanh Thành ở cạnh hắn lâu hơn, còn nàng cũng chỉ mới quen biết hắn được dăm bữa nửa tháng, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì Thanh Thành nhất định là đau lòng hơn nàng.
Nàng vừa nói xong những lời này, Thanh Thành cũng bối rối! Nói thật, gã vốn không hề nghĩ tới mọi chuyện sẽ nghiêm trọng như vậy
Có lẽ là do lúc trước, lần nào đại phu cũng đều cảnh cáo nhưng sau đó công tử lại uống rượu mà không có gì đáng ngại, vì vậy gã thật sự cho rằng không có vấn đề gì.