*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng mà bọn họ cũng biết lời nói của Phượng Vô Trù rất phù hợp với tác phong bình thường của hắn
Hắn không cần bất kỳ ai cố ý khoe khoang rằng bản thân có tốt bụng hay không, đồng thời hắn còn khẳng định rằng sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào bôi nhọ mình
Vương tử Hợp Tề cảm thấy hơi đau đầu.
Trong lòng hắn biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy thì mình nhất định sẽ bị làm khó dễ mãi, hơn nữa, nếu vấn đề này không được giải thích rõ ràng thì Phượng Vô Trù tuyệt đối sẽ không chịu để yên! Vì thế nên hắn chợt đứng lên.
Rút kiểm!
Động tác rút kiếm của Vương tử Hợp Tể làm cho rất nhiều người kinh ngạc, bọn họ nghĩ rằng hắn3ta muốn sát hại Vương nên tính bước tới ngăn cản, không ngờ rằng sau khi hắn ta rút kiếm xong liền xoay người chặt đứt đầu của người đang quỳ gối ngay sau lưng mình!
Tình huống máu me như thể khiến cho tất cả mọi người cảm thấy kinh hãi.
Trong mắt Lạc Tử Dạ cũng lộ nét ngạc nhiên, nàng nhìn về phía hắn ta
Nói thật, lúc đầu khi nàng vừa mới nhìn thấy Vương tử Hợp Tề thì nàng còn nghĩ rằng hắn ta chỉ là một nam thần đẹp trai thôi! Không ngờ rằng hắn ta lại tàn nhẫn như thế, tác phong ra tay cũng quyết đoán như vậy
Cái đầu của người kia rớt xuống dưới đất lăn vài vòng, trên cát vàng đã nhuộm đầy máu
Không ít cô gái bị dọa0sợ tới mức kêu lên, trong chốc lát xung quanh đã tràn ngập tiếng thét chói tai
Phượng Vô Trù nhìn tình huống trước mắt liền biết đối phương tính dùng cách này để đối phó với việc bị bản thân gây khó dễ.
Vì thế nên trong đôi mắt ma quỷ của hắn nhanh chóng xuất hiện khinh thường và miệt thị.
Quả nhiên, sau khi vương tử Hợp Tề giết người xong liền quỳ xuống lần nữa mà nói rằng: “Khởi bẩm Nhiếp chính vương điện hạ, kẻ này chính là người tung tin đồn khiến cho tiểu vương và phụ vương hiểu lầm, tiểu vương đã chém chết hắn ta rồi, mong rằng Nhiếp chính vương điện hạ có thể bớt giận!” Hắn vừa dứt lời, vẻ mặt liền trở nên nghiêm nghị, không hề xuất5hiện nét mất tự nhiên cũng như căm hận hay bất kỳ nét mặt nào khác, tựa như bản thân chỉ bình thản nói ra một sự thật mà thôi.
Thần thái như thể làm cho Hiến Thương Mặc Trần cũng phải nhếch đôi môi mỏng cười khẽ một tiếng
Nếu không sớm ra tay diệt trừ người này, dựa vào thủ đoạn độc ác và tính cách nhẫn nhục của kẻ này thì e rằng sau này hắn ta sẽ trở thành một mối uy hiếp.
Không chỉ có mỗi hắn lộ ra sắc mặt này, ngay cả ánh mắt của Long Ngạo Địch và Minh Dận Thanh đều xuất hiện những suy nghĩ sâu xa, hiển nhiên là hai người đều đang có cái nhìn giống với Hiển Thương Mặc Trần.
Võ Hạng Dương rất hiểu về những4kẻ sống trên thảo nguyên như thế này
Bọn họ không khác gì người của Ma giáo cả
Bọn họ mãi mãi là loại người có dã tâm xài không hết, ngoài ra bọn họ còn biết co biết duỗi tùy tình huống
Bọn họ có thể nguyện trung thành với người ngày hôm nay nhưng hôm sau lại nhe răng nanh ra với ngươi
Cho nên, việc Vương tử Hợp Tề có thể tàn nhẫn quyết đoán làm ra chuyện như thế không nằm ngoài dự đoán của hắn, nhưng mà người làm ra chuyện này lại khiến hắn cảm thấy thán phục! Xem ra nước Nhung cũng là nơi “đầm rồng hang hổ”(*)
(*) Đầm rồng hang hổ: ý chỉ những khả năng đang tiềm tàng bên trong, sẵn sàng bộc lộ bất cứ lúc nào, được ví như9con hổ đang nằm trong bụi rậm, con rồng đang ẩn mình chờ thời cơ
Lần này, Lạc Tử Dạ lại sửng sốt nữa.
Trong lòng nàng sâu sắc hiểu được cái câu “Không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài”
Người càng đẹp, gương mặt càng xuất chúng thì càng nguy hiểm
Ví dụ như những chàng đẹp trai mà nàng quen biết đây, người nào cũng có tâm tư kín đáo, thật sự không có ai là người tốt cả
Người duy nhất không có tâm tư kín đáo, hay nên nói là vốn không thích sử dụng âm mưu chỉ có mỗi Phượng Vô Trù thôi, thế nhưng hắn ta cũng là kẻ mang lại cảm giác áp lực lớn nhất, đáng sợ nhất!
Nàng vừa nghĩ đến đây thì đột nhiên nuốt một ngụm nước miếng
Trên tay nàng bưng ly trà vốn tính dâng cho Phượng Vô Trù nhưng lại xoay đầu nhìn Vương tử Hợp Tề, nét mặt của nàng cũng dần trở nên kinh hoàng.