Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 531: Phượng vô trù, chúng ta tuyệt giao, tuyệt giao đi (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

quần lót ướt át kia vẫn chưa biến mất hoàn toàn, điều này chứng tỏ “dì cả” của nàng vẫn đang ào ạt tới thăm không ngừng

Hơn nữa, “dì cả” còn lấy khí thế vào ạt không ngừng kia” để thân thiết bày tỏ sự thân thiện và nhiệt tình đối với nàng!

Lúc này nàng thật sự muốn bất chấp tình thân, từ chối quen biết mụ dì cả này.

Lần này tất cả mọi người đều nhìn Lạc Tử Dạ chằm chằm, đặc biệt là Nhiếp chính vương điện hạ

Ban đầu tâm trạng hắn sa sầm, chăm chú nhìn vào vết máu kia

Nhưng sau khoảng thời gian yên lặng ngắn ngủi, hắn chợt nhớ tới điều gì, rồi lại nhìn vẻ mặt suy sụp của Lạc Tử Dạ, thể là hắn lập tức đoán được chuyện gì đang xảy ra.

Chắc là3nàng đến kỳ kinh nguyệt! Lúc này tâm trạng Nhiếp chính vương điện hạ cũng chẳng tốt hơn là bao! Cho dù bây giờ người khắp thiên hạ đều biết nàng là con gái thì hắn cũng có thể bảo vệ nàng

Thế nhưng hắn lại không thích bí mật vốn chỉ có hắn và nàng biết đột nhiên bị nhiều người phát hiện, cũng tuyệt đối không thích người đàn ông khác biết nàng là một cô gái, thậm chí sau khi bọn họ biết bí mật này sẽ nảy sinh ý định ngấp nghé nàng! Điều này khiến sắc mặt hắn lập tức trở nên lạnh lùng u ám

Hắn nhướng mày nhìn Lạc Tử Dạ, giọng nói lạnh lùng trong trẻo xen lẫn cảm giác cực kỳ áp lực vang lên

Hắn nói bằng giọng điệu ra lệnh: “Lạc Tử Dạ,0ngươi đến đây!”

“Đến làm gì?” Lạc Tử Dạ lập tức che đũng quần

Trước mặt mọi người, hẳn sẽ không định kiểm tra xem nàng bị thương chỗ nào đâu nhỉ? Chuyện này thật sự là máu chó quá đi, diễn biến cốt truyện cũng nực cười quá đi, mà kết truyện lại bị thương quá đỗi! Lạc Tử Dạ vừa hỏi xong, những người khác cũng quan sát nàng từ đầu đến chân, không hiểu sao nhìn dáng vẻ này của nàng lại cảm thấy buồn cười

Võ Hạng Dương lên tiếng hỏi: “Trên đường đi ta chưa từng nghe tin Thái tử Thiên Diệu bị thương! Chúng ta cũng chưa từng bị kẻ khác tấn công, vậy thì tại sao Thái tử Thiên Diệu lại bị thương nặng thể này?” Ánh mắt hắn tràn đầy nghi ngờ

Hắn nhìn Lạc Tử Dạ5bằng ánh mắt hết sức kỳ lạ.

Những người khác cũng vậy, nhất là những người đi cùng đường với nàng.

Lúc này, Thần Cơ doanh đang đợi diễn tập quân sự, trước khi có quân lệnh, bọn họ không dám đi lại lung tung, cũng không dám nhìn ngó xung quanh

Vì lẽ đó, ngoài Thần Cơ doanh ra, tất cả những người khác đều không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm Lạc Tử Dạ

Mà bản thân Lạc Tử Dạ lại đang vì câu nói kia của Phượng Vô Trù mà sợ hãi đứng như trời trồng ở giữa đám đông, lại còn hoảng hốt vươn tay che đũng quần

Dáng vẻ đó vừa thô tục lại vừa khôi hài, làm cho gân xanh trên trán Nhiếp chính vương điện hạ giật điên cuồng!

Cô gái này còn chưa ý thức được hoàn cảnh hiện4tại của mình hả?

Chỉ cần nàng đến bên cạnh hắn thì cho dù những người khác có muốn hỏi cũng không dám mở lời

Sau đó nàng cứ tùy tiện tìm một lý do nào đó lấp kiếm cho qua là được

Thế mà nàng hành động được lắm, dám đứng trước mặt bao nhiêu người mà che đũng quần, còn trợn mắt trừng hắn, khiến hắn chỉ muốn...!

Lúc này ai ai cũng chăm chú nhìn Lạc Tử Dạ

Mà sau khi Võ Hạng Dương hỏi xong câu kia, hắn lại nhìn nàng chằm chằm và lặp lại câu hỏi một lần nữa: “Sao vậy? Câu hỏi của bản điện hạ khó trả lời đến thể ư? Hay là Thái tử Thiên Diệu có bí mật không thể tiết lộ?”

Hắn vừa dứt lời, Lạc Túc Phong lập tức căng thẳng hơn vài phần

Bởi vì9vấn đề giới tính của Lạc Tử Dạ không thể bị bại lộ vào lúc này

Ông ta còn chưa đạt được mục đích của mình, mà Lạc Tử Dạ cũng chưa thể hiện được giá trị lợi dụng của bản thân, nếu bí mật cứ bị bại lộ thế này thì quá là đáng tiếc! Vả lại, bây giờ là thời điểm không thích hợp nhất nếu thân phận Lạc Tử Dạ bị vạch trần, bởi vì dù sao lúc này Lạc Tử Dạ cũng đang tiến hành duyệt binh diễn tập quân sự, nếu trò cười này xảy ra thì ông ta cũng nhục nhã! Lạc Túc Phong ngẫm nghĩ một hồi, sau đó nhìn chằm chằm vào Lạc Tử Dạ

Tâm trạng ông ta hết sức ảm đạm, chỉ mong nàng có cách giải quyết vấn đề này.
— QUẢNG CÁO —