Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 626: Ồn ào tranh luận sáu nghìn canh (5)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tình hình lập tức trở nên căng thẳng

Võ Lưu Nguyệt lại cười lạnh một tiếng, tiếp tục mở miệng nói: “Nói thật, các ngươi rất thông minh, chỉ nhìn một cái đã nhìn ra ý định của ta

Trước mắt chỉ cần Đạm Đài Dục Đường chịu đi, Đại hoàng huynh nhất định có thể nghĩ ra cách đây hết toàn bộ chuyện này lên Đạm Đài Dục Đường mà không để lại chút dấu vết nào

Như vậy, chuyện này sẽ biến thành vua Tây Vực muốn diệt trừ Lạc Tử Dạ, phái Đạm Đài Dục Đường ra tay! Các ngươi nói xem, biện pháp này có hay không?”

“Cho nên, lúc hoàng huynh của ngươi ra ngoài cố ý không mang theo sáo Vạn Cổ, chính là muốn đẩy hết toàn bộ việc này lên Đạm Đài Dục Đường?” Ánh mắt Vân Tiêu Náo trở nên3lạnh lẽo.

Lúc này, nàng cũng cảm thấy Đạm Đài Dục Đường thật đáng thương, thật lòng thật dạ nhưng lại bị lợi dụng như vậy.

Võ Lưu Nguyệt gật đầu, cười nói: “Ngươi nói đúng! Vận tiểu thư, ta và người đã từng gặp mặt ở quốc tự, khi đó bản công chúa đề nghị hợp tác với nhau, tách Phương Vô Trù và Lạc Tử Da ra những người không đồng ý

Như vậy hôm nay bản công chúa cũng chỉ có thể tự làm thôi, ngươi thấy kể sách này thế nào? Lúc này có phải hối hận khi đó không hợp tác với bản công chúa rồi không? Ít nhất nếu người đồng ý hợp tác còn có thể giữ lại một cái mạng của Lạc Tử Dạ, hôm nay, sợ là mạng cũng không giữ được!”

“Ngươi đừng vui mừng quá sớm, Thái tử0há là người các ngươi có thể tùy tiện tính kế” Vân Tiêu Náo hít một hơi thật sâu

Mặc dù trong lòng hơi căng thẳng nhưng nàng cũng biết Thượng Quan Ngự đã bố trí phòng ngự trên đường từ sớm, đám người bọn họ chưa chắc có thể thật sự làm gì Thái tử.

Võ Lưu Nguyệt cười nhạt, nhướng mày nói: “Ngươi nói đúng, chúng ta đúng là chưa chắc đã có thể làm gì Lạc Tử Dạ, nhưng người đừng coi thường Đạm Đài Dục Đường, nàng ta là công chúa Tây Vực, các ngươi biết Tây Vực là nơi nào không? Đó là đệ nhất đại quốc trong việc dùng cổ độc, chỉ cần bột thuốc gia phát tán theo gió, hơn nữa còn có Đại hoàng huynh ta, Minh Vương của Phượng Minh, Long tướng quân, vị Phong vương của Hiến5Thương kia tùy ý sử dụng kế sách

Chậc chậc..

Đến lúc đó, người cảm thấy Lạc Tử Dạ còn có thể sống được?”

“Dùng cổ độc..

Sau đó, toàn bộ chuyện này đều do Đoạn Đài Dục Đường làm, không hề có quan hệ gì với các ngươi?” Tiêu Sơ Ảnh nói

Võ Lưu Nguyệt nhún nhún vai, rất thản nhiên mở miệng: “Ngươi nói không sai!” Thượng Quan Băng cắn răng nói: “Ta thật sự cảm thấy bị ai thay Đạm Đài Dục Đường, nàng ta là người trong cuộc nên mới bị kích động như vậy

Nàng ta có thể làm tất cả vì Võ Hạng Dương, thế mà các ngươi lại có thể lợi dụng điểm này để hãm hại nàng ta, nhân tính của các ngươi bị chó tha hết rồi!” Nàng là người trong giang hồ, dĩ nhiên không hiểu những người trong hoàng thất4đã sớm quen dùng thủ đoạn, tính kế tới lui này.

Lúc này, Hạ Tiểu Hi u ám nói tiếp một câu: “Đối với bọn họ mà nói, có được thì có mất

Bỏ đi một Đạm Đài Dục Đường, thật ra đối với bọn họ cũng chỉ là một con cờ có cũng được không có chẳng sao mà thôi

Chỉ cần có thể đạt được mục đích cuối cùng, Đạm Đài Dục Đường căn bản không hề quan trọng với bọn họ!”

Nàng nói như vậy, Thượng Quan Bằng hơi sửng sốt rồi nghiêng đầu nhìn Võ Lưu Nguyệt, cười lạnh một tiếng: “Hóa ra đây là phương thức xử sự của những kẻ quyền quý các ngươi, hôm nay ta đã được mở mang kiến thức rồi!” Và nàng cũng hiểu được tại sao ca ca lại lựa chọn thành tâm cống hiến sức lực cho9Lạc Tử Dạ

Ít nhất là cho tới bây giờ, nàng chưa từng nhìn thấy Lạc Tử Dạ vì tính kể ai mà tùy tiện vứt bỏ người bên cạnh y.

Y càng không lợi dụng chân tình của người ngoài ra để dùng làm thủ đoạn mưu tính! Võ Lưu Nguyệt cũng không quan tâm Thượng Quan Bằng châm chọc, chỉ mở miệng nói: “Ngươi phải biết rằng thói đời này là cá lớn nuốt cá bé, người đủ thông minh sẽ trở thành người đánh cờ, người dựa vào cảm tình mà hành động sẽ trở thành con cờ trong tay người khác

Đạm Đài Dục Đường sai ở chỗ nàng ta yêu ca ca ta, bị chúng ta tính kế cũng đáng!” “Ngươi!” Chỉ cần nghe thấy những lời này, dù Thượng Quan Băng vẫn còn đang đứng ở phía đối lập với Đạm Đài Dục Đường cũng cảm thấy giận dữ

Vân Tiêu Náo híp mắt

Rõ ràng bây giờ không phải lúc tức giận với Võ Lưu Nguyệt, bọn họ giải quyết vấn đề trước, nếu không Thái tử sẽ gặp nguy hiểm!

Nàng liếc Thượng Quan Băng rồi mở miệng nói: “Trong số chúng ta ở đây, võ công tốt nhất là ngươi, ngươi có chắc sẽ ngăn cản được Đạm Đài Dục Đường hay không?”

Sau đó, ba người bọn họ cùng nhau tìm chân Võ Lưu Nguyệt.

Nhưng nàng vừa mới nói xong, Võ Lưu Nguyệt đã vung tay lên

Sau đó có mấy trăm tên lính đứng sau lưng Võ Lưu Nguyệt, lập tức chặn con đường đuổi theo Đạm Đài Dục Đường lại.

Võ Lưu Nguyệt nhướng mày nói: “Bản công chúa muốn xem thử các ngươi định ngăn cản Đạm Đài Dục Đường kiểu gì đấy! Ta nói cho các ngươi biết, hôm nay Lạc Tử Dạ nhất định phải chết, còn nữa, lời lúc này ta nói với các ngươi, sau này bản công chúa sẽ không thừa nhận bất cứ một chữ nào

Lạc Tử Dạ, Doanh Tần, còn cả người củay đều sẽ chết trong tay Đạm Đài Dục Đường và thân binh của nàng ta, không hề liên quan gì đến Long Chiếu chúng ta, với bản công chúa và Đại hoàng huynh! Về phần các ngươi....”

Nàng ta vừa nói đến đây bèn khoát tay

Những binh lính đứng ở hàng đầu tiên sau lưng nàng ta lập tức xoay người tránh ra

Phía sau chính là mấy hàng người bắn cung, trong tay cầm cung tên, nhắm về phía bọn họ.

Khóe miệng Võ Lưu Nguyệt cong lên, cũng càng thêm âm độc

Nàng ta nói: “Lạc Tử Dạ cũng chết rồi, sau này đám người các ngươi không có ai để đi theo, không bằng chết cùng đi

Thế nào? Chuyện giết người diệt khẩu, bản công chúa xưa tay rất sẵn lòng làm!” Lúc này, ánh mắt của Vân Tiêu Náo động lại một giây, mấy cô gái khác cũng nhíu chặt chân mày

Bọn họ chỉ cảm thấy lá gan Võ Lưu Nguyệt thật sự quá lớn! Trước mắt, mặc dù vì Võ Tu Hoàng đến mà tất cả mọi người tập trung chủ yếu vào quân trường nên nơi này không có ai, nhưng nàng ta định công khai giết người ở đây cũng thật sự quá liều lĩnh

Kỳ quái nhất là...

Binh mẽ của nàng ta từ đầu tới?

“Bắn tên, bắn chết bọn họ!”

Võ Lưu Nguyệt vừa dứt lời, hơn một trăm mũi tên nhắm về phía đám người Vân Tiêu Náo...
— QUẢNG CÁO —