*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điểm này, ta nghĩ hẳn là người hiểu rõ!” Đạm Đài Dục Đường gật đầu, thản nhiên nói: “Đúng! Ta hiểu rõ
“Vậy thì, ngươi là người của đại mạc, hẳn là hiểu rõ xung quanh đây hơn gia! Liệu ngươi có biết gần đây có nơi nào có thể ngăn cách tiếng sáo hay không?” Nếu như lúc này trong tay nàng có nhạc cụ thì còn có thể nghĩ cách đối phó một chút, nhưng đừng nói là trong tay nàng, mà xung quanh đây cũng không có
Cũng trách nàng chủ quan, khi đó chỉ nghĩ tới chuyện bọn chúng sẽ đối phó với mình chứ không nghĩ tới bọn chúng muốn diệt trừ cả Doanh Tần! Đạm Đài Dục Đường3dừng lại một chút, đột nhiên nhớ tới gì đó, nàng bèn nói: “Ta vừa nghĩ ra một chỗ...”
***
Sau khi đám người Lạc Tử Dạ chạy như bay rời khỏi đây, Võ Hạng Dương thấy bọn họ đã chạy xa thì cũng từ từ đi theo.
Người nằm la liệt trên mặt đất, một phần là tử sĩ dưới quyền Minh Dận Thanh, ẩn vệ của Võ Hạng Dương, một phần là người của Thần Cơ doanh và người của Doanh Tần
Nhưng lúc này đám người bọn họ đã trúng thuốc mê, đương nhiên cũng không cần quan tâm
Trước tiên cứ đuổi theo đám người Lạc Tử Dạ rồi tính tiếp
Thế là, sau thời gian uống nửa chén trà nhỏ, nơi này chỉ0còn lại Hiên Thương Mặc Trần đứng ở đầu ngõ và những người nằm trên mặt đất! Hắn đứng đợi tại chỗ một lúc liền thấy đám người Vân Tiêu Náo đuổi tới
Bọn họ nhìn những người nằm trên mặt đất, có thi thể, có người ngất xỉu, trong đó còn có Thượng Quan Ngự khiến bọn họ đều sợ hết hồn
Đồng thời, Tiểu Sơ Ảnh chú ý tới Hiến Thương Mặc Trần ở đầu ngõ, mở miệng hành lễ: “Phong vương Hiền Thương!” “Cô nương không cần đa lễ!” Hiên Thương Mặc Trần gật đầu, trong lòng biết bọn họ có chuyện muốn hỏi.
Tiếng của hắn vừa dứt, Tiêu Sơ Ảnh lập tức mở miệng hỏi: “Phong vương điện hạ có5biết vừa rồi nơi này đã xảy ra chuyện gì hay không? Và tình hình lúc này của Thái tử điện hạ như thế nào?” Sau khi nàng hỏi ra những lời này, ánh mắt của Vân Tiêu Náo và Thượng Quan Băng cũng lập tức nhìn sang
Hiến Thương Mặc Trần nghe xong, ung dung cười nói: “Thật ra bản vương có thể trả lời câu hỏi này của cô nương, chỉ là trước khi bản vương trả lời câu hỏi này, cô nương có thể trả lời bản vương một câu hay không?”
Ngữ khí trong lời hắn nói khá êm tai, quân tử khiêm tốn, dịu dàng như ngọc, không có chút định kiến nào về thân phận
Nhìn qua thì giọng4của hắn rất bình dị gần gũi, nhưng người có đầu óc đều hiểu rõ đây chỉ là hình tượng mà thôi.
Tiêu Sơ Ảnh ngây người, không ngờ trên người mình lại có thứ mà đối phương cảm thấy hứng thú?
Hiên Thương Mặc Trần cười nói: “Tiêu Sơ Cuồng, tên thật hẳn là Mặc Vân Tiêu, chính là con trai thứ ba của Dục Thành Vương triều đại Mặc thị, sau khi ra đời không được đức vua yêu mến nên được đưa đến trạch viền Giang Nam, tìm một thầy giáo dạy dỗ nuôi nấng
Ta nói đúng không?”
Hắn vừa nói ra lời này, nụ cười trên khóe miệng của9Tiêu Sơ Ảnh liền cứng đờ, không ngờ đối phương lại có thể điều tra thân phận của ca ca rõ ràng như vậy
Thân phận của ca ca đặc biệt, lúc này đám người Vân Tiêu Náo cũng ở đây, nàng tuyệt đối không dám tùy tiện thừa nhận chuyện này để tránh rước lấy phiền phức không cần thiết cho ca ca.
Thể là nàng không trả lời Hiên Thương Mặc Trần, chỉ lạnh giọng hỏi một câu: “Không biết Phong vương Hiên Thương nói vậy là có ý gì?”
Lúc này, Vân Tiêu Náo và Thượng Quan Băng cũng ngây người
Trước đó hai người đã từng nói với Lạc Tử Dạ về việc nghi ngờ thân phận của huynh muội Tiêu Sơ Ảnh, nhưng lúc này lại trực tiếp nghe thấy Hiến Thương Mặc Trần nói đối phương là công tử của Vương phủ, việc này đúng là khiến cho bọn họ kinh hãi.