Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chương 723: Phượng vô trù, người bình tĩnh lại một chút (1)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hắn đột nhiên cảm thấy mình nghẹn họng tới mức cả người không khỏe luôn, thậm chí cảm thấy nếu hắn thật sự muốn cưới nam hậu thì e rằng nón xanh(*) trên đầu hắn sẽ xanh mơn mởn, trùng điệp như sóng tràn bờ

Vì thế nên hắn cũng cảm thấy loại người như Lạc Tử Dạ nên được Phượng Vô Trù dạy dỗ lại, dạy dỗ trở nên ngoan cũng rất tốt!

(*) Nón xanh: từ lóng trong tiếng Trung, ý chỉ việc bị cắm sừng

Lạc Tử Dạ phe phẩy cây quạt, bực mình nói xong câu đó rồi mới tiếp tục: “Gia cũng thật xui xẻo, lần nào cũng bị hắn phát hiện!” Trong lúc nàng nói đến đây, vì tâm trạng buồn bực và thời tiết nóng bức nên nàng lại phe phẩy cây quạt thêm vài cái nữa

Hiến3Thương Mặc Trần nghe Lạc Tử Dạ nói xong liền lặng lẽ nhìn về phía sau lưng nàng, không lên tiếng

Hắn nhanh chóng dời mắt, nói: “Ta cho rằng sau này Thái tử..” Đừng làm như vậy nữa mới tốt!

Nhưng mà hắn còn chưa kịp nói hết câu là Lạc Tử Dạ đã trực tiếp hiểu sai ý của hắn, đồng thời còn sâu sắc cảm thấy mình gặp được tri âm, vì thế nên nàng liền khoác tay lên vai đối phương, dáng vẻ thân thiết mà nói: “Ngươi cũng cho rằng sau này ta nên cẩn thận hơn, đúng không? Nhất định phải cảnh giác với những người trốn trong góc bí mật theo đuổi ta, bằng không thì chờ ta sơ ý một lúc, vừa mới sờ tay của anh chàng đẹp trai là lập tức dẫm lên1vết xe đổ, bị người ta tố cáo việc xấu sau lưng mình!”

Hiến Thương Mặc Trần nhìn thoáng qua bàn tay đang khoác trên bả vai mình, sờ sờ mũi, không lên tiếng.

Lạc Tử Dạ không thấy hắn trả lời liền quay đầu nhìn hắn, hỏi: “Sao? Ngươi nghĩ rằng tỷ lệ thành công của gia không lớn à? Gia cũng thấy vậy! Dù sao thể lực của Phượng Vô Trù có phạm vi quá lớn, thật sự không có bao nhiêu chuyện giấu được đôi mắt của hắn, nhưng mà tục ngữ cũng nói đúng, ngươi có kế Trương Lương, ta có thang qua tường"(*), chỉ cần gia cố gắng nhiều hơn nữa thì gia nhất định sẽ nghĩ ra cách, sau đó ra vẻ bình tĩnh...”

(*) Ngươi có kế Trương Lương, ta có thang qua tường: câu tục ngữ3bắt nguồn từ nhân vật Trương Lương và sự kiện chế tạo thang mây thời kỳ Đông Chu xuân thu thời Chiến Quốc

Trương Lương là một danh thần khai quốc nổi tiếng thời nhà Hán, một trong mười đại quân sư kiệt xuất nhất lịch sử phong kiến Trung Quốc, còn được xưng là Mưu Thánh.

Sự kiện chế tạo thang mây bắt đầu do Sở Vương phái Công Thâu Ban (Lỗ Ban) chế tạo thang máy để tấn công nước Tống, thế nhưng lại bị Mặc Tử thuyết phục không đánh nữa bằng cách giả vờ bày ra chiến trận tập luyện

Câu này mang ý ngươi có mưu kế lợi hại, ta có phương thức đối phó, ai cũng có kế sách, kiên quyết không ai nhường ai

“Ra vẻ bình tĩnh làm cái gì?” Giọng nói mê hoặc bỗng nhiên truyền3đến, không chỉ không có vẻ uy nghiêm bá đạo như bình thường mà còn như đang gợi mở, dụ dỗ Lạc Tử Dạ nói ra những lời trong lòng mình.

Lạc Tử Dạ vung quạt lên như phản xạ có điều kiện, nói: “Ra vẻ bình tĩnh ở sau lưng Phượng Vô Trù..” Khoan đã!

Khóe miệng nàng đột nhiên cứng đờ, da đầu và bộ não đều hơi tê dại

Nàng dùng khóe mắt liếc nhìn Hiến Thương Mặc Trần, ánh mắt của nàng rất đáng sợ, ý nói Phượng Vô Trù tới mà tại sao hắn lại dám không nhắc nhở nàng.

Hiến Thương Mặc Trần giống như sửng sốt, làm bộ như mình vừa mới nhìn thấy Phượng Vô Trù vậy.

Phượng Vô Trù thấy nàng không nói liền biết nàng đã nhận ra hắn đến

Giọng nói mê hoặc của hắn lại9truyền đến lần nữa kèm theo tiếng cười lạnh, hắn nói: “ở sau lưng Cô làm cái gì? Hả?” Nàng ra vẻ nịnh nọt cười, nghiêng đầu nhìn hắn rồi nói: “Ở sau lưng người nói tốt cho người đó, nói ngươi dũng mãnh tới cỡ nào, gia thích người tới cỡ nào, thể đó!”

Nàng vừa mới dứt lời, một cái tay đã dùng lực xách nàng trở lại

Lạc Tử Dạ nghĩ rằng dù sao mình cũng đánh không lại hắn, cổ độc trên người vẫn chưa được giải hoàn toàn, không có bao nhiêu sức lực nên liền bỏ ý định phản kháng, mặc cho hắn xách mình lên! Nàng lộ ra vẻ mặt đưa đám, nói: “Cho dù ngươi muốn ra tay đánh gia thì cũng phải nhẹ tay một chút! Tùy tiện đá một chút là được rồi, đừng có đánh gãy chân gia thật, được không?” Hừ, đợi đấy! Đến một ngày nào đó, khi nàng đánh thắng được Phượng Vô Trù thì nàng sẽ không bao giờ phải nhịn cái cục tức chó má này nữa.