*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Long Ngạo Địch nheo đôi mắt đỏ máu lại, nhìn chằm chằm vào cặp mắt đào hoa kia của Lạc Tử Dạ, lạnh lùng nói: “Cho nên, dù hôm qua bản tướng quân có nói sau này không đối địch với Thái tử nữa, Thái tử cũng nhất định muốn diệt trừ chúng ta cho sảng khoái?
“Diệt trừ cho sảng khoái, bản thái tử cũng không dám khen câu này! Nhưng sau khi chuyến đi săn hôm nay kết thúc, các ngươi còn có thể sống trở về hay không phải xem bản lĩnh của các ngươi!” Trong câu này của Lạc Tử Dạ không
mang chút ý cười nào, lại còn lạnh lẽo đến đáng sợ
Không đến mức muốn mạng của bọn họ, nhưng bọn họ mất nửa cái mạng thì nhất định rồi
Sau khi Long Ngạo Địch ngừng lại một lúc,3bỗng nhiên mở miệng nói: “Lạc Tử Dạ, thế này không giống ngươi!” Lời này, đừng nói là những người khác sửng sốt, ngay cả bản thân Lạc Tử Dạ cũng ngây ngẩn, trong lòng Hiền Thương Mặc Trần lại rung lên hồi chuông báo động
Lúc này Long Ngạo Địch lại nói ra lời đó, đây rõ ràng là cố ý tiếp cận, cố ý cảm hóa Lạc Tử Dạ.
Nhưng thật ra những lời này của Long Ngạo Địch đều là thật lòng.
Sự thật là, không chỉ một mình hắn cho rằng như vậy, lúc này Minh Dận Thanh và Võ Hạng Dương cũng cho rằng như thế
Mặc dù thời gian bọn họ biết Lạc Tử Dạ không dài nhưng chắc chắn không ngắn, Lạc Tử Dạ không phải người như vậy
Lúc trước coi như bọn họ có tính kế nàng, cùng1lắm nàng cũng trả lại hoặc trả gấp đôi thôi
Thái độ vẫn luôn cà lơ phất phơ, không thật sự để bụng chút nào
Nhưng hôm nay lại khác, hôm nay nàng rõ ràng rất chán ghét bọn họ, rõ ràng trong lòng căm ghét bọn họ, thậm chí là hận thấu xương! Sau khi ngẩn ra một lúc, nàng bật cười một tiếng rồi nói thẳng, không hề quan tâm đến việc có nhiều người ở đây: “Không phải như thế không giống bản Thái tử, mà là cho tới bây giờ các ngươi vốn chưa từng hiểu bản Thái tử, cho nên cho tới bây giờ các ngươi cũng không biết giới hạn cuối cùng của bản Thái tử ở đâu! Tranh quyền đoạt vị, tranh giành đấu đá, tính kể lẫn nhau, người nào thắng là bản lĩnh của người3đó, có lúc thua thảm thậm chí phải trả giá bằng cả tính mạng mình
Cho nên các ngươi muốn tranh, muốn đấu, muốn kéo bản Thái tử xuống nước, bản Thái tử cũng có thể cười một tiếng, lúc vui vẻ không thèm so đó, lúc không vui thì đáp trả các ngươi một chút! Nhưng mà...”
Nói tới đây, ánh mắt nàng bỗng lạnh xuống, cất giọng nói: “Nhưng, các ngươi ngàn lần, vạn lần đừng có hại người bên cạnh bản Thái tử
Loại người mưu tính để hèn như các ngươi, đương nhiên không thể biết người thật lòng đáng quý như thế nào! Các ngươi cũng sẽ không biết có người bên cạnh coi trọng mình, một lòng vì mình là chuyện đáng quý bậc nào
Doanh Tần coi ta quan trọng hơn mạng mình, các ngươi lại suýt chút nữa3hại đến tính mạng hắn, hôm nay hắn còn đang sống chết không rõ, ngươi nói gia có nên hận các ngươi, hận không thể ăn thịt các ngươi, uống máu các ngươi hay không?”
Nàng vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt!
Nhất là mấy anh chàng đẹp trai quen biết Lạc Tử Dạ tương đối lâu, tất cả đều đơ người
Bọn họ thật sự không nghĩ tới Lạc Tử Dạ luôn thiếu đứng đắn, dáng vẻ cợt nhả không để ý tới chuyện gì cũng sẽ có lúc giận dữ như vậy
Xem ra chuyện Doanh Tân thật sự đã chạm tới giới hạn cuối cùng của nàng!
Lúc này Võ Hạng Dương lại ngẩn người, suy nghĩ về câu nói thật lòng đáng quý kia của Lạc Tử Dạ, bỗng nhiên lại nhớ tới chuyện về Đạm Đài Dục Đường,9trong lòng không biết tại sao lại nhói lên một cái
Đây không phải là bởi vì hẳn đối với Đạm Đài Dục Đường có bao nhiêu tình cảm yêu đương nam nữ, chẳng qua lời này thật sự là đâm thẳng vào tim!
Long Ngạo Địch dừng lại một chút, lại hỏi: “Cho nên, lời này của Thái tử muốn nói người bên cạnh còn quan trọng hơn bản thân mình?”
Cho nên lúc bọn họ tính kể nàng, nàng chưa từng tức giận như vậy, nhưng sau khi Doanh Tần xảy ra chuyện, nàng lập tức...
“Không tệ!” Nàng hất cằm, nhìn chằm chằm vào mấy người bọn họ, lạnh giọng cười nói: “Các ngươi có thể tính kế bản Thái tử, có thể muốn mạng của bản Thái tử, đó cũng coi là bản lĩnh của các ngươi
Bản Thái tử có thể ứng đối thì ứng đối, có thể phản kích thì phản kích, không thể ứng đối rồi bị giết, tội gì gia hận các ngươi! Nhưng tất cả những người bên cạnh gia, những người gia quan tâm và quan tâm đến gia, các ngươi đừng hòng động tới bất cứ một người nào, nếu động tới, chuyện hôm nay chẳng qua chỉ là bắt đầu thôi! Các ngươi phải nhớ kỹ, cuối cùng nếu Doanh Tần không sao thì thôi, nếu hắn có chuyện gì, ta nhất định lấy mạng các ngươi đến trả!”.