*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cái tay đang giả vờ che miệng khẽ cười của nàng ta nhanh chóng nhẹ giơ lên để kéo khăn che mặt xuống, nàng ta cũng giải thích cho chính mình một câu: “Bản công chúa đưa tay lên không phải là để che miệng mà là để nắm lấy cái khăn che mặt mà thôi!”
Nghe nàng ta nói như vậy, mọi người đều chậm rãi quay đầu lại, không nhìn nữa, chẳng qua trong lòng mỗi người lại có những suy nghĩ riêng!
Đối với loại hành vi vạch trần người khác ra vẻ như thế này, Lạc Tử Dạ làm rất thuận tay
Nàng tiếp tục nói: “Lấy cái khăn che mặt cũng được, che miệng cười cũng được
Nếu như Công chúa đã đeo khăn che mặt thì con người Công chúa chắc chắn rất kín đáo, thế nên Công chúa tốt3nhất đừng quan tâm tới vấn đề giữa hai người đàn ông thì hơn!”
Thân Đồ Miêu vừa nghe xong là sắc mặt lập tức thay đổi
Lạc Tử Dạ nói rất rõ ràng, nếu như ngươi không dùng khăn che mặt thì chắc là tính cách của người khá phóng khoáng, nói như vậy cũng không sao
Nhưng mà người đã che mặt giả bộ làm tiểu thư khuê các thì đừng có tùy tiện bàn luận về chuyện của cánh đàn ông, tránh việc lời nói và hành động không đồng nhất!
Sau khi Lạc Tử Dạ nói dứt lời, ánh mắt của mọi người khi nhìn về phía Thân Đồ Miêu đều hơi thay đổi! Một bên tùy tiện bàn luận về chuyện của đàn ông, một bên dùng khăn che mặt giả vờ kín đáo e lệ, đây chẳng phải là đang1giả bộ
à...
Sắc mặt của Thần Đồ Miêu thay đổi mấy lần, cuối cùng mở miệng cười nói: “Là do Thân Đồ Miêu mạo phạm, Thân Đồ Miêu chẳng qua chỉ lo lắng cho chuyện nhân duyên của huynh trưởng nên mới hỏi thêm vài câu mà thôi, nếu đã đi quá giới hạn thì xin Thái tử Thiên Diệu tha thứ cho!”
Nghe nàng ta nói đến đây, Lạc Tử Dạ liền hiểu vị công chúa trước mặt mình có chỉ số cảm xúc cao hơn Võ Lưu Nguyệt nhiều
Võ Lưu Nguyệt vừa mở miệng liền gào to, không biết che giấu chính mình
Còn vị công chúa này chỉ dùng vẻ mặt tỉnh bơ nói vài câu, nhưng nếu như ngươi không phân tích cho người ta nghe thì người ta sẽ nghĩ rằng nàng ta đang quan tâm ngươi.
Hơn nữa, sau khi6bị Lạc Tử Dạ vạch trần nàng ta cũng không tức giận, trái lại lập tức xin lỗi để giữ gìn hình tượng tốt đẹp của mình!
“Chẳng qua là chuyện nhỏ thôi, chúng ta uống rượu đi!” Câu này là do Thân Đồ Diệm nói
Thật ra hắn cũng không rõ rốt cuộc là làm sao, tại sao đang yên đang lành mà Lạc Tử Dạ và muội muội nhà mình lại tranh cãi trước mặt nhau như thế?
Hắn vừa mới giảng hòa xong là mọi người đều tự nâng chén của mình lên, bắt đầu uống rượu
Nói chung là Thân Đồ Miêu cũng biết Lạc Tử Dạ không phải là một kẻ dễ đối phó, thế nên nàng ta không tiếp tục nói chuyện với Lạc Tử Dạ nữa, trái lại dùng ánh mắt ẩn chứa cảm tình nhìn chằm chằm Phượng4Vô Trù
Nàng ta nhìn Phượng Vô Trù như thế, nhưng lại giống như chịu ảnh hưởng từ dáng vẻ oai nghiêm ma quỷ ấy nên nàng ta vừa thẹn thùng vừa khiếp sợ, chỉ dám nhìn về phía hắn chứ không dám ngẩng đầu nhìn thẳng mặt hắn.
Có điều ánh mắt của nàng ta rất là rõ ràng và bạo dạn, làm như sợ người bên ngoài không biết nàng ta có tình ý với Phượng Vô Trù vậy! Đúng lúc này, thái giám hộ to một tiếng: “Hoàng đế bệ hạ Thiên Diệu đến, Quân chủ nước Nhung đến!” Mọi người lập tức đứng dậy hành lễ, chỉ có một mình Phượng Vô Trù vẫn ngồi yên không nhúc nhích
Tay của hắn đang đặt trên tay vịn của vương tọa, nhẹ nhàng gõ gõ
Đôi mắt ma quỷ của hắn nhìn chằm3chằm về phía bên này, gương mặt tuấn tú sánh ngang thần mà không có biểu cảm gì, chẳng qua người bên ngoài vừa nhìn thấy nếp nhăn ở giữa hai hàng lông mày của hắn liền biết tâm trạng của hắn không tốt.