Nhất Thế Chi Tôn

Chương 813: Sáng tạo cơ hội



Là cường giả ngoại cảnh đỉnh phong, Cáp Tư Ô Lạp khống chế thần binh không cần phải cố dùng hết sức, cũng chẳng cần phải điều chỉnh lâu. Y nhắm thẳng vào Tô Mạnh, mũi tên hủy diệt nhanh chóng thành hình.

“Khóc lên đi, cầu xin tha thứ đi, sau đó thì đi chết đi!” Cáp Tư Ô Lạp chuẩn bị buông tay, trong lòng vô cùng thống khoái.

Nhưng thân ảnh và khí ức của Tô Mạnh chợt trở nên mông lung, sau đó biến mất!

Sao lại như vậy? Cáp Tư Ô Lạp kinh ngạc, không kịp biến chiêu, bàn tay đã buông ra, mũi tên bắn đi.

Mạnh Kỳ cầm đao, thân hình to ra, thoát khỏi gông xiềng trói buộc, thi triển Đạp Hư Cân Đẩu bộ, vọt sang bên.

Mũi tên dài bắn trúng vào tàn ảnh của hắn, tiếp tục bay đi, sau đó bắn trúng vào một ngọn núi cao.

Ầm!

Quả cầu lửa bùng lên, nuốt chửng cả một khu vực mấy trăm dặm quanh ngọn núi kia, hơi nóng ập vào mặt đám người Cáp Tư Ô Lạp ở phía xa.

Thừa dịp quang mang và khí lãng mù trời, Mạnh Kỳ ẩn nấp khí tức, vọt lên trời cao.

Thần binh thật đáng sợ!

Không ngờ thần binh này lại nằm trong tay Cáp Tư Ô Lạp!

Toàn bộ tình hình chiến đấu hiện ra trước mắt hắn, muốn giải quyết chỉ có một chữ ‘nhanh’, không để mình bị dây dựa, phải tốc chiến tốc thắng!

............

Ánh sáng tan đi, Cáp Tư Ô Lạp cũng bị mất tung tích của Cuồng Đao. Y thẹn quá thành giận, nhắm Xạ Nhật cung vào Tăng Nhược Tuyên.

Đột nhiên, một bóng người từ trên trời giáng xuống, kiếm trái đao phải, kiếm quang một phân thành hai, hai phân thành bốn, bốn phân thành tám, như Đại Nhật Phổ Chiếu, đao thế nặng nề, mũi đao có một lốc xoáy nhỏ xíu đen ngòm tỏa ra lực hút khủng bố.

“Cuồng Đao” Tô Mạnh!

Cáp Tư Ô Lạp phát động thân pháp, nhanh chóng lùi lại, chờ “Cuồng Đao” Tô Mạnh cứu Từ Nhược Tuyên, sẽ bắn cho hắn một mũi tên, trong cự ly này, Cuồng Đao nhất định trốn không thoát!

Phanh!

Đao kiếm giữa không trung va chạm vào nhau, một vầng ánh sáng bùng lên chói mắt, cầu lửa từ nhỏ biến thành lớn, quay cuồng nuốt chửng Tăng Nhược Tuyên lẫn bốn tông sư, nhưng cái chính là, khí tức của Mạnh Kỳ lại biến mất.

Ầm!

Sóng xung kích cuồng ngăn cách Tăng Nhược Tuyên với bốn tông sư, lửa phát sinh từ vụ nổ đốt cả hư không thành biển lửa, uy lực mạnh mẽ khiến bốn tông sư Kim trướng phải lo tự thủ.

Trong đó có một võ sĩ Kim trướng xuất thân từ Phật giáo, tu thần công hộ thể “Đại Kim Cương thần lực”, sau lưng y hiện ra pháp tướng kim cương, một cây đồng côn nặng nề vung ra, khiến vùng sáng trắng, hỏa diễm và sóng cuồng bạo đều bị gấp khúc, chuyển hướng.

Vùng sáng trắng bị tách ra, một thân ảnh to lớn bước ra, cao cả mười trượng, cơ bắp cuồn cuộn, khí thế khủng bố, khiến tông sư kia kinh hãi.

Cự nhân vung đao, chém xuống một nhát, như đất trời sụp đổ, mọi thứ xung quanh trở thành hỗn độn, không phân trên dưới, năng lượng ngưng tụ thành trói buộc.

“Cuồng Đao” Tô Mạnh!

Hắn dám đi xuyên qua trung tâm của vụ nổ để tới trước mặt y!

Tông sư kia không kịp né tránh, chỉ có thể cắn chặt răng, tề mi côn run lên, chọc thẳng vào mi tâm Mạnh Kỳ.

Đại Kim Cương thần lực của y miễn cưỡng cũng được tính là nhục thân ngạnh công, nên đương nhiên biết điểm yếu của loại này nằm ở đâu, muốn ép “Cuồng Đao” Tô Mạnh phải biến chiêu.

Phốc, tề mi côn đâm vào mi tâm Mạnh Kỳ, đánh nát đầu, còn đao của Mạnh Kỳ đã chém nghiêng trúng cổ của tông sư.

Nơi chém trúng bị lốc xoáy tối tăm xé rách, vết thương nahnh chóng lan rộng, máu thịt gì gì đều bị nghiến nát.

Y sững sờ, không sao tin được Cuồng Đao Tô Mạnh lại lựa chọn đồng quy vu tận!

Nhưng mà…ở cổ Mạnh Kỳ đã nở ra một đóa sen xanh, đóa sen vừa nở ra đã co lại, mọc ra một cái đầu mới!

Rắc! Cơ thể y mang theo sự không cam tâm bị lốc xoáy màu đen nuốt sạch.

Chỉ trong nháy mắt, một Tông Sư đã mất mạng!

Mạnh Kỳ không dừng lại, thừa dịp dư ba vẫn còn, xông qua một tông sư khác.

Tông sư kia phát hiện ra, đang định tránh đi, thì đối phương đã vung tay áo.

Tầm mắt y tối sầm, mất hết tri giác, rơi vào hỗn độn.

Dư ba tiêu tán, Cáp Tư Ô Lạp thấy “Cuồng Đao” Tô Mạnh chỉ đứng cách y không xa, lập tức lại giương cung.

Nhưng ngay lúc ấy, y phát hiện thủ hạ của mình chỉ còn có hai người, một đang chặn Tăng Nhược Tuyên, một định đánh sau lưng Cuồng Đao Tô Mạnh.

Chỉ trong nháy mắt, “Cuồng Đao” Tô Mạnh đã xử lý hai tông sư của y, hôm nay không giết hắn, y sẽ không sống được an bình!

Mạnh Kỳ như cười như không biểu tình, tay áo vung lên, một võ sĩ Kim trướng bay ra, thẳng về phía tên của Xạ Nhật cung đang bay tới!

Không xong!