Cuối năm đúng ngày 25 tháng 12 hôn lễ của bọn họ liền diễn ra.Công việc chuẩn bị đều sắp xếp từ đầu đến cuối do một tay Nguỵ Tư Đằng lo liệu.
Ngày diễn ra lễ cưới thật sự bùng nổ trên mạng Internet trong hôm đó.Không kể đến một dàn xe sang trọng cùng dàn khách khứa có tiếng tăm.
Hai bên gia đình đều là thế gia.Quan hệ rộng rãi trên thương trường.Tuy trong đám cưới không cho phép báo chí tiến vào nhưng không tránh được việc những bức ảnh được khách chụp lan ra bên ngoài.
Quế Tư Hạ ngồi trong phòng chờ cực kì căng thẳng.Nhưng vẻ mặt của cô vẫn diễn ra hết sức tự nhiên.Nhìn không khác một nàng công chúa lộng lẫy tĩnh lặng.
Bên cạnh cô chỉ có Tử Kì cùng vài chuyên viên trang điểm.Bọn họ đều đang chỉn chu cho cô một cách hoàn hảo nhất.
Một lát sau thì Hứa Dụ cùng đám Châu Tân Hàm cũng đến.Mỗi người một câu hỏi cô đến đầu óc quay cuồng riêng chỉ Hạc Hiên vẫn yên lặng ở đó.Vẻ mặt quật cường mang theo sự cô đơn lạnh lẽo.
Đến khi mọi người rời đi để cô dâu nghỉ ngơi thì Hạc Hiên vẫn đứng ở đó.Cậu từng bước tiến lại gần cô,lúc này mới nở một nụ cười trên gương mặt cứng ngắc kia.
- Tư Hạ,sau này phải thật hạnh phúc nhé.
- Ừm cảm ơn cậu…Hạc Hiên.
……
Nói đến đây cả hai liền im bặt lại,Quế Tư Hạ không được tự nhiên cười có chút gượng gạo.Trông thấy vậy,Hạc Hiên dù có tiếc nuối muốn nhìn cô thêm thì cũng đành lòng mở lời.
- Tớ ra bên ngoài đây,cậu nghỉ ngơi đi.Lát sẽ rất mệt đó.
- Ừm.
Cánh cửa phòng chờ vừa đóng cô liền thở phào một hơi.Ánh mắt đó của Hạc Hiên đều nói lên tất cả.Cậu ấy vẫn còn chấp niệm tình cảm với cô.Thật sự cũng khiến lòng cô buồn phiền theo.
Là cảm giác lo âu cho bạn thân của mình,cô cũng không còn cách nào khác ngoài việc vui vẻ như trước với cậu.
Sau một tràng thở dài thì cánh cửa lại lần nữa mở ra.Nguỵ Tư Đằng trong bộ vest trắng lịch lãm tiến vào.Vừa nhìn là biết anh đã bận rộn thế nào với việc tổ chức đám cưới.
Quế Tư Hạ ngoài việc chọn lựa đồ cưới và những mẫu cho khung cảnh lễ cưới thì không cần đụng tay vào việc gì cả.Cô có muốn làm thì cũng bị anh ngăn lại.
Từ lúc cô trang điểm chỉn chu trong bộ váy cưới lộng lẫy thì Nguỵ Tư Đằng liền có mặt rồi.Sau đó liền rời đi bây giờ mới quay trở lại.
Anh tiến đến gần cô rồi nhẹ vuốt mái tóc đen nhánh kia.Đôi mắt phượng hẹp dài thâm thuý nhìn lấy gương mặt tinh tế của cô.
“……”
- Sao vậy,có phải rất xinh đẹp không?
- Ừm,làm sao đây.Thật sự không muốn để người khác trông thấy dáng vẻ xinh đẹp này,có nên đuổi hết khách không.Chỉ cần anh và em là đủ.
“……”
Cái logic gì thế này,thật sự là cô sợ cái tính khí chiếm hữu này của anh luôn.Quế Tư Hạ nhéo một cái vào bên hông anh giả vờ lườm một cái.
- Anh yên lặng cho em.
“……”
Sau đó là tiếng cười trầm khàn đến mê lòng người của anh vang lên trong căn phòng.Cũng khiến cả hai gò má cô bắt đầu đỏ ửng lên.
- Anh còn cười.
- Được rồi,anh không cười.
“….”
Sau một lúc thì hôn lễ cũng bắt đầu.
Chú rể Nguỵ Tư Đằng đứng phía trên sân khấu trung tâm của lễ cưới.Buổi lễ được tổ chức trên du thuyền.
Không chỉ phong cảnh lãng mạn mà thiên nhiên như đang chúc phúc bọn họ.Bầu không khí cực kì dễ chịu êm ả giữa mênh mông sóng biển nhè nhẹ.
Quế Tư Hạ cùng cha Châu tiến lại gần chú rể.Phong thái ôn nhu dìu dắt con gái đi từng bước,ngay cả đáy mắt ông cũng bắt đầu ửng đỏ.
Bên dưới mẹ Quế cùng hai chị gái nhà cô khóc sướt mướt.Ngay cả Châu Tân Hàm ít nói thường ngày cũng đang trực chờ rơi nước mắt.
Cô cố gắng cúi đầu để không nhìn họ.Trấn định lại tinh thần để không khóc.Nào ngờ khi bàn tay nhỏ nhắn được cha Châu trao cho chú rể kèm thêm giọng nói run run ấy.
- Giao con gái cho con.
Thì lúc này đây Quế Tư Hạ liền không nhịn nổi,hai mắt rưng rưng mà nhìn cha mình.Môi đỏ hơi mím lại nhìn về phía mẹ của mình.Cảm giác cảm động chua xót này cô thật sự không thể giữ nổi nước mắt.
Nguỵ Tư Đằng trịnh trọng nghiêm túc đáp lại.
- Con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt.
Một tiếng liền nắm chặt lấy tay của cô.Ngón tay dài sạch sẽ lau đi vệt nước mắt cho cô nhỏ giọng an ủi.
- Ngoan,không khóc.
Cuối cùng thì cả hai bắt đầu nghi thức.Khi cả hai đối mặt cùng cúi đầu cô liền nhìn thấy con ngươi đen láy ngày thường lúc này liền đỏ ngầu.Không nhịn được mà trêu chọc anh.
- Anh cũng khóc còn nói em.
Nguỵ Tư Đằng nghiêng đầu cười khẽ,nhỏ giọng chỉ để hai người nghe thấy.
- Đêm nay lại làm em khóc,có tin không.
“……”
————————
Sau khi kết hôn không lâu thì Quế Tư Hạ liền mang thai.Khoảng thời gian đó cô liền dọn về ở cùng mẹ mình.
Lâu lâu mới lại ghé đến bên nhà mẹ chồng.Mẹ chồng cô từ lâu đã có cảm nghĩ không tốt về cô,mãi đến khi kết hôn thì quan hệ cả hai cũng hoà thuận đi đôi chút.
Cũng không thể nói cô chịu tủi thân gì ở nhà chồng cả.Bởi vì chồng cô thật sự bảo vệ cô như trứng trong lòng.Trong nhà trên dưới cũng không ai dám bạc đãi cô.
Trước đây chỉ là một đứa con gái của người hầu bây giờ liền trở thành Nhị thiếu phu nhân thì hẳn vẫn còn nhiều người dèm pha.
Nhiêu đó thì cô cũng chẳng quan tâm,ai muốn nghĩ gì thì nghĩ.Bởi vì cô chẳng thể làm vừa lòng được hết thẩy.
Ngoại trừ mẹ chồng vẫn còn xa lạ với cô thôi chứ cha chồng cùng ông nội,ông ngoại cực kì yêu thương cô.Còn có anh chồng cùng chị dâu nữa.
Thời gian này gia đình của anh chồng vẫn còn ở trong nước.Vì thế hai vợ chồng bọn cô liền về nhà ăn cơm.
Ngồi ở trong xe Quế Tư Hạ cầm tờ giấy khám.Buổi sáng Nguỵ Tư Đằng đưa cô đến bệnh viện siêu âm,kết quả là bé gái.
Cô vẫn chưa thông báo cho ai cả,vừa hay nay về nhà chồng thì liền cho mọi người hay.Đôi mắt hạnh liền nhìn đến bàn tay đang đặt trên bụng mình.
Lại nhìn đến dáng vẻ cưng chiều của anh không ngừng xoa xoa bụng cô,giọng nói ôn nhu mà nói chuyện với đứa bé.
- Cục cưng ngoan nhé,không được đạp mẹ đâu.
Cả cô cùng Nguỵ Tư Đằng không quan trong trai gái.Ngược lại anh còn rất thích cô công chúa trong bụng.Từ bệnh viện đi ra liền mồm công chúa này công chúa kia.
Quế Tư Hạ có hơi suy nghĩ liền mở miệng lên tiếng.
- Cha mẹ sẽ thích cháu gái chứ,em sợ….
“…….”
Ngay tức khắc anh liền ngước mắt lên nhìn cô,không nhanh không chậm liền nhẹ giọng.
- Em đừng lo,gia đình anh không cổ hũ như vậy đâu.Bé cưng là con gái càng tốt chứ sao,anh đây là còn muốn em đẻ thêm mấy bé gái đấy.
“……”
Nghe anh nói là một chuyện nhưng thực tế lại là chuyện khác.Quế Tư Hạ thích xem phim lại càng thích đọc ngôn tình.Trong đó không phải đều là vấn đề con dâu không đẻ được con trai càng bị nhà chồng ghét bỏ sao.
Càng nghĩ cô lại càng sầu não.Rất nhanh cả hai bọn họ đều đã tới biệt thự Nguỵ Gia.
Cả đại gia đình đều ngồi vào bàn ăn cơm.Vị trí chính giữa là ông cụ Nguỵ.Cha mẹ chồng cô ngồi hai bên cạnh,kế bên mẹ chồng là gia đình của anh cả.Hai người bọn cô ngồi đối diện.
Hai người con trai của anh chồng cũng ngồi trên bàn ăn.Đứa lớn 14 tuổi đứa nhỏ 5 tuổi.Vẻ ngoài giống mẹ hơn là bố nhưng vẫn đẹp mắt.Gen nhà này chỉ toàn là cực phẩm thôi.
Nguỵ An cũng có mặt ở đây,cô nàng ngồi đối diện với cô.
Bữa cơm diễn ra trong bầu không khí hoà thuận,đến khi giọng nói lẻo mép của Nguỵ An vang lên thì mọi người đều dời sự chú ý về phía Quế Tư Hạ.
- Chị Dâu à,đứa bé trong bụng là trai hay gái vậy.