Nhục Thân Thành Thánh

Chương 527: Mộng Hồ Điệp



Chương 527: Mộng Hồ Điệp

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Cái này, cái này, lại cái này, đều gói lại hết cho ta!”

Tiểu Thất tại từng cái quầy hàng đảo qua, chẳng mấy chốc trong tay của nàng đều đã cầm lấy không ít đồ ăn ngon, điều này dẫn đến không ít người hữu tâm để ý tới.

Không vì cái gì khác, bởi vì mỗi lần nàng đưa linh thạch mang ra, tất cả đều là trung phẩm linh thạch, ai cũng không biết tại bên trong nhẫn trữ vật kia, còn chứa đựng bao nhiêu nữa đây.

Tiểu Thất vừa dạo bước trên đại lộ, cũng vừa cảm giác có gì đó không thích hợp, nàng đưa mắt quét qua một vòng, người đến người đi rất là tấp nập, cũng không có phát hiện cái gì không đúng.

Thế là nàng cũng không còn để ý tới, tiếp tục hướng về phía trước tiến lên.

Không qua bao lâu, một cửa hàng hội tụ rất nhiều cặp đôi ra ra vào vào, nhưng phần lớn đều là nữ tử tiến vào bên trong, nàng cũng rất là hiếu kỳ, đưa mắt nhìn cửa hàng hồi lâu về sau, mới bước chân tiến vào bên trong.

Cửa hàng này cũng không phải buôn bán đồ ăn, mà là trưng bày từng món trang sức rất là hấp dẫn, đối với một cô nương như nàng mà nói, quả thật là vô pháp chống cự!

Nhìn thấy có khách nhân tiến vào, hơn nữa còn là một nữ tử xinh đẹp trông khá là ngây ngốc, nàng nhìn đông rồi nhìn tây, nhất thời cũng không biết ứng đối như thế nào, một nữ tử thấy vậy liền dạo bước tiến lên, mỉm cười chào hỏi.

“Xin chào, ta chính là lão bản của cửa hiệu này, không biết cô nương cần ta hỗ trợ gì không?”

Tiểu Thất đưa mắt nhìn qua, nhìn thấy một vị cô nương với y phục màu lam, cử chỉ nhẹ nhàng tựa như hoa rơi, đôi môi đỏ hồng, ánh nhìn đầu tiên liền đã khiến nàng nhớ tới bốn chữ: Tiên tư ngọc sắc!

Chính là chỉ người con gái có dung mạo như tiên, khí chất như ngọc, nhìn vào liền đã nhận ra vị cô nương này không hề tầm thường.

Tiểu Thất nhìn cô nương kia hồi lâu mới lấy lại tinh thần, giật mình sửng sốt một chút, cười hì hì nói ra: “Ta… ta thấy trong này bán rất nhiều món trang sức xinh đẹp, nhất thời cũng không biết cái nào hợp với ta, làm phiền tỷ tỷ giúp ta xem một chút, có được hay không?”

“Đương nhiên là được.” Lâm Phi Yến mỉm cười gật đầu, “Cô nương đi theo ta.”

Nói xong, Lâm Phi Yến chậm rãi quay người bước lên trên lầu, Tiểu Thất tò mò đi theo ở phía sau, hiếu kỳ hỏi: “Tỷ tỷ, ta thấy khí chất trên người của tỷ đặc biệt như vậy, tuổi tác vẫn không lớn hơn ta bao nhiêu, hẳn là cũng có tên tại bên trên Tiềm Long bảng a?”

Lâm Phi Yến đưa mắt nhìn qua Tiểu Thất, biểu lộ lại có chút kinh ngạc!

Nàng cũng không nghĩ tới, một tiểu cô nương trẻ tuổi lại có sức quan sát tốt đến như vậy, đổi lại là các tu sĩ lớn tuổi hơn nàng nhìn ra điểm này, nàng cũng không quá bất ngờ.

“Nhãn lực của cô nương thật tốt!” Lâm Phi Yến mỉm cười khen một câu, sau đó gật đầu nói tiếp: “Cô nương nói không sai, ta gọi Lâm Phi Yến!”

“Lâm Phi Yến…” Tiểu Thất đưa mắt nhìn lên Tiềm Long Bảng bên trên, không qua bao lâu liền nhìn thấy cái tên này nằm tại vị trí thứ 29, chẳng trách trên thân của vị tỷ tỷ này lại có khí chất đặc biệt đến như vậy.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện trông phi thường vui vẻ, đã hấp dẫn không ít ánh mắt hướng về bên này nhìn qua, phần đông đều là hướng về Lâm Phi Yến nhìn tới, biểu lộ say mê.

Đối với những ánh nhìn này, Lâm Phi Yến cũng không có để tâm quá nhiều, những người này đều là khách nhân của nàng, cho dù nàng không muốn để tâm cũng phải gật đầu, biểu thị chào hỏi.

Hai người chậm rãi bước lên tầng thứ ba, ở tầng này đã không còn lại bao khách nhân, hầu như những người bước lên tầng này đều ăn mặc rất là sang trọng, trên thân đều ẩn ẩn có chân nguyên ba động tán ra.

Không thể nghi ngờ, những người này đều là chân nguyên cảnh tu sĩ không sai, hầu như mỗi nam tử xuất hiện ở nơi này, đều có một cô nương xinh đẹp đi theo ở bên cạnh, cẩn thận chọn lựa trang sức.

Những vật phẩm trang sức được trưng bày ở nơi đây, đều là tinh phẩm, tất cả đều ánh lên một tầng hào quang nhàn nhạt, bên trong dường như còn ẩn chứa thêm cái gì.

Tiểu Thất đi theo Lâm Phi Yến tiến tới một chỗ trưng bày, nhìn thấy vị tỷ tỷ này mang một chiếc hộp gấm mở ra, bên trong xuất hiện một món trang sức tạo hình như một con hồ điệp, xung quanh có một tầng hồng quang nhàn nhạt nổi lên, phi thường sắc sảo!

Nhìn thấy con hồ điệp này một sát na, hai mắt của Tiểu Thất không khỏi tỏa ra ánh sáng, nàng cảm giác ra được, món trang sức này rất là phù hợp với chính mình.

Lâm Phi Yến nhìn thấy biểu hiện của Tiểu Thất, cũng không khỏi lộ ra ý cười, chỉ cần là cô nương, liền không có khả năng kháng cự những thứ này, huống chi, món trang sức này cũng không giống như bề ngoài chỉ dùng để trang trí như vậy.

“Món trang sức này ta gọi là nó Mộng Hồ Điệp, một khi cô nương mang lên trên người, quanh thân liền sẽ xuất hiện một con Hồ Điệp tựa như mộng ảo, rất là xinh đẹp.”

“Nó không những tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng, mà ở thời khắc mấu chốt còn có thể bộc phát ra một kích tương đương với tu sĩ chân nguyên cảnh hậu kỳ, hoặc được dùng như một vật phẩm tích trữ chân nguyên, có thể trợ giúp cho cô nương phần nào sức lực.”

Hồ điệp này được chế tác nhìn giống y như thật, toàn bộ vòng ngoài của hồ điệp đều có hồng quang ẩn hiện, bên trong thì lại trong suốt không màu, quả thật là mơ mơ ảo ảo, nàng rất là thích!

“Phi Yến tỷ tỷ, ta có thể tự mình xem thử một chút sao?” Tiểu Thất dò hỏi.

“Đương nhiên là có thể.” Lâm Phi Yến gật đầu, chậm rãi mang hộp gấm đưa qua cho nàng.

Tiểu Thất cầm lấy hộp gấm, một tay sờ vào hồ điệp bên trên, một loại cảm giác tươi mát truyền vào ngón tay khiến Tiểu Thất có một loại thư thái lạ thường.

“Không bằng cô nương thử cài lên tóc nhìn xem một chút, hẳn là rất xinh đẹp nha!” Lâm Phi Yến mỉm cười nói ra.

“Được không?” Tiếu Thất có chút kích động, nàng đương nhiên rất muốn xem thử hiệu quả như thế nào, những tác dụng khác nàng kỳ thật không có để ý, nàng chỉ quan tâm là khi mang nó lên trông có đẹp hay không mà thôi.

“Đương nhiên là được, đến đây, ta sẽ giúp cô nương cài lên!” Lâm Phi Yến đi tới bên cạnh của Tiểu Thất, tháo ra buộc tóc của nàng.

Vốn dĩ tại Đoạn Mộc Lâm, Tiểu Thất thường xuyên lui tới trong rừng, cho nên đành phải cột tóc cao lên để tránh mắc phải những nhánh cây.

Bây giờ mái tóc được xõa ra, tựa như nước chảy nhẹ nhàng mà êm ả, một tiểu cô nương xinh đẹp dễ thương đã xuất hiện ở trong mắt.

Lâm Phi Yến nhìn thấy Tiểu Thất chỉ bằng cách xõa tóc liền đã biến đổi nghiêng trời lệch đất như vậy, khiến nội tâm của nàng cũng không khỏi kích động.

Một cô nương xinh đẹp như vậy lại không biết cách ăn diện, quả thật là hao phí của trời!

Thế là Lâm Phi Yến vội vàng lôi kéo nàng tiến vào bên trong một gian phòng kín về sau, khoảng chừng nửa ngày trôi qua, những người khác không những không có tán đi mà càng lúc càng tập trung nhiều hơn.

Những tu sĩ vừa mới đến Đông Nguyên Thành nhìn thấy Lâm gia cửa hàng náo nhiệt như vậy, bản thân cũng không khỏi hiếu kỳ, bắt đầu tụ đến.

Hỏi thăm một phen mới biết, có một tiểu cô nương đang tại bên trên tầng ba cùng với Lâm cô nương ở chung một gian phòng, đặc biệt là tiểu cô nương này lại khá là xinh đẹp, điều này khiến mọi người không khỏi nghĩ đến một chút hình tượng kỳ lạ.

Thậm chí còn có thanh niên nam tử xoa tay cười hắc hắc, bản thân vừa định bước lên tầng thứ ba thì bị người ngăn lại, biểu thị tầng này chỉ có Chân Nguyên cảnh tu sĩ mới có thể tiến vào, những người không phải chân nguyên cảnh thì không có tư cách bước lên.

Đối với quy định này, những võ giả vừa mới vào thành cũng chỉ có thể nhận mệnh, còn những tu sĩ đã đạt tới chân nguyên cảnh thì chỉ cần tán ra một chút khí tức về sau, liền được thông qua, tiến lên phía trên.

Trong đó, còn có Ngưng Vũ cũng hiếu kỳ đi đến.

Vừa mới bước lên tầng thứ ba, thần sắc của hắn cũng không khỏi ngưng lại, ánh mắt nhìn qua tất cả mọi người ở nơi đây, đếm sơ sơ giản lược cũng đã có mấy chục tên nam tử, ánh mắt kia lại thỉnh thoảng liếc nhìn vào gian phòng kín, không biết đang chờ mong thứ gì.

Đoạn đường này đi qua, Ngưng Vũ hắn cũng nghe được nhiều người bàn tán, bản thân cũng cảm thấy hiếu kỳ cho nên mới đến đây xem thử.

Đáng lý ra, càng chờ đợi lâu thì người ta càng có xu hướng nhàm chán, nhưng bây giờ lại hoàn toàn không giống, lại thêm mấy canh giờ trôi qua, tầng thứ ba này lại xuất hiện thêm không ít nam tử bước lên.

Người nào người nấy đều mang theo một cái hiếu kỳ, trong lúc vô tình, liền khiến cho việc kinh doanh của Lâm gia tăng trưởng thêm một bước, khiến vị gia chủ kia cũng không khỏi tự hành hạ tràng tiến đến, trấn áp tràn diện.

Mặc dù nói là trấn áp, nhưng thực chất cũng chỉ như khổ sai, dòng người qua lại chọn lựa trang sức đông không hợp thói thường, khiến cho vị gia chủ này cũng phải toát mồ hôi hột.

Mặc dù tính toán linh thạch không ngóc đầu lên được, nhưng trong lòng thì lại nở hoa, thậm chí còn tự mình hạ tràng tiếp đãi khách nhân, khóe miệng càng là cười đến tận mang tai, không cách nào ngậm lại.

Không thể nghi ngờ, quá trình chờ đợi quả thật là không mấy mỹ hảo, nhưng ông trời không phụ người có lòng, cuối cùng gần một ngày chờ đợi về sau, tại gian phòng kín bên kia, rốt cuộc cũng có động tĩnh!

Đám người đưa mắt nhìn qua, kể cả là nam hay nữ, đều không nhịn được hiếu kỳ nhìn về phía gian phòng, biểu lộ chờ mong không gì sánh được.

Thậm chí còn có người nếm môi một cái, thật rất muốn biết tiểu cô nương xinh đẹp trong lời đồn, có thật là xinh đẹp đến như vậy hay không, chỉ cần là nam nhân, tất cả đều không cách nào ngăn được loại dụ hoặc này!

Hơn nữa, có thể tiến lên tầng thứ ba, chứng tỏ tiểu cô nương trong lời đồn cũng là một vị chân nguyên cảnh không sai, đồng dạng là chân nguyên cảnh, những thanh niên nam tử này càng là hiếu kỳ không gì sánh được.

Cuối cùng, cánh cửa tại trong thời khắc này, tại trong sự chờ mong của tất cả mỗi người, dần dần mở ra.