Nếu hỏi bất kỳ ai trên đường rằng loại kiếm nào mạnh nhất, câu trả lời chắc chắn sẽ là "Katana." Trong thế giới của những v·ũ k·hí sắc bén và mạnh mẽ, katana đứng vững như một huyền thoại bất diệt.
Được mài dũa qua hàng thế kỷ, katana không chỉ là một thanh kiếm, nó là linh hồn của võ sĩ đạo, một biểu tượng của sức mạnh và danh dự.
Với lưỡi kiếm cong sắc bén, mỗi nhát chém của katana như một bản giao hưởng của sự sống và c·ái c·hết.
Không chỉ thế katana còn là sự kết hợp giữa nghệ thuật chế tác tinh xảo và sức mạnh khủng kh·iếp, khiến bất kỳ ai chạm trán cũng phải dè chừng.
Vương Cường từng sống và làm việc tại Nhật Bản. Trong khoảng thời gian đó, anh đã học kiếm pháp Kobo Ryu để bắt chuyện và làm quen với một đối tác quan trọng.
Dù kế hoạch đã thành công, nhưng hắn vẫn không từ bỏ việc tập luyện Kobo Ryu.
Môn kiếm thuật này không chỉ dạy về kỹ năng chiến đấu mà còn truyền đạt những giá trị nhân văn và đạo đức.
Võ sĩ học cách tôn trọng đối thủ, giữ vững danh dự và tinh thần chiến đấu cao quý. Triết lý của Kobo Ryu giúp người luyện tập phát triển không chỉ về thể chất mà còn về tinh thần và trí tuệ.
Trước khi xuyên không, Vương Cường đã đạt cấp độ Yondan, cấp độ của võ sĩ có kỹ năng và tri thức võ thuật cao.
Trở về thực tại, Vương Cường đang chờ trong phòng làm việc của Tragen. Căn phòng khá đơn giản, không có quá nhiều sách và đồ dùng.
Dù nơi đây được tách riêng với khu vực rèn đúc, nhưng hắn vẫn ngửi được mùi sắt thép trong không khí và hơi nóng toả ra từ những chiếc lò nung ngoài kia.
Cánh cửa mở ra, Tragen với cơ thể đầy cơ bắp và mồ hôi bước vào. Hắn niềm nở chào hỏi Vương Cường, "Xin lỗi đã để ngươi chờ lâu. Dưới xưởng bây giờ đang bận quá."
Nghĩ tới việc dưới xưởng Tragen không khỏi tức giận mà chửi rủi.
Hắn tiếp tục bực dọc, "Không biết kẻ khốn kiếp nào đã đề nghị một đống sửa đổi, báo hại ta giờ phải quần quật làm như một con chó. Nếu để ta gặp, ta sẽ vặn nát đầu hắn."
Nhìn đôi cẳng tay gân guốc của Tragen, Vương Cường đổ mồ hôi như mưa. Hắn cười ngượng ngạo,
"Ha ha, chắc người đó cũng không muốn vậy đâu, mà là do tình thế ép buộc thôi."
Tragen bực dọc không muốn nhắc thêm, hắn nhanh chóng chuyển chủ đề, "Ngươi cần ta rèn giúp thứ gì?"
Vào thẳng vấn đề luôn, mà đây là tính cách vốn có của Tragen nên Vương Cường cũng không lạ gì, hắn trả lời.
"Tôi muốn nhờ ngài rèn giúp một thanh kiếm."
"Kiếm? Bên kia ta vẫn còn vài thanh, ngươi cứ qua đó lựa chọn là được."
"Không, thanh kiếm mà tôi muốn trông như thế này." Nói rồi, Vương Cường lấy ra tờ giấy thiết kế một thanh katana.
Tragen tò mò nhìn vào hình vẽ lưỡi kiếm và công thức rèn. "Brian, ngươi có thứ này từ đâu?"
Vương Cường bình tĩnh trả lời, "Tôi từng thấy nó trong một quyển sách cổ. Dù không nhớ rõ hết nhưng đại khái công thức là như thế này."
"Sách cổ ?" Tragen xoa xoa bộ râu, dứt khoát nói, "Được rồi, ngươi theo ta xuống dưới lò rèn. Hy vọng ngươi có đủ tiền để chi trả cho nguyên liệu lần này."
"Vâng, tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ."
….
Trong lò rèn, Tragen cằm tờ giấy nhanh chóng ra lệnh
"Agas, đi chuẩn bị cho ta những thứ trong danh sách này."
Cậu học trò nhìn danh sách, ngạc nhiên hỏi lại, "Orichalcum? Sư phụ, thứ này quý đến độ ngài phải ôm đi ngủ thì mới an tâm, ngài nỡ dùng sao?"
"Ta bảo sao thì làm vậy, đừng hỏi nhiều!"
"Vâng."
"Orichalcum?" Vương Cường hỏi.
"Ừm, cách đây không lâu khu mỏ số ba khai thác được một khối Orichalcum, nhưng nó quá nhỏ để làm thành một thanh kiếm."
Tragen giải thích.
"Trong công thức ta thấy có ghi lõi thanh kiếm là kim loại cứng cáp và mạnh mẽ hơn vỏ bên ngoài. Orichalcum khá phù hợp và còn có thể phụ ma, nhưng giá thì hơi chát, một khối bằng nắm tay giá lên tới tận 10 vàng."
Vương Cường hơi ngạc nhiên, nhưng hắn không lo lắng nói "Không thành vấn đề, nếu là 10 vàng thì tôi vẫn có thể trả được."
Tragen cùng cậu học trò bắt đầu quá trình chế tạo katana, bọn hắn vừa tò mò vừa hào hứng vì theo như Vương Cường nói đây là kỹ thuật rèn cổ xưa.
Đối với họ, việc này không chỉ là chế tạo một thanh kiếm mà còn là hành trình học hỏi và khám phá nghệ thuật rèn kiếm.
"Trong tờ công thức chỉ ghi đại khái nên hy vọng là chúng ta chọn đúng nguyên liệu." Tragen nói, mắt nhìn chằm chằm vào đống sắt bột.
Hắn và học trò bắt đầu bằng việc chọn lọc sắt bột tự nhiên. Họ cẩn thận chọn rồi rửa sạch để loại bỏ tạp chất. Cả hai chăm chú làm việc, từng hạt được sàng lọc rất kỹ lưỡng.
"Đúng vậy, chất lượng sắt sẽ quyết định chất lượng của thép tamahagane," Vương Cường đang ngồi phụ giúp kế bên đáp lại, ánh mắt sáng lên sự quyết tâm.
“Thép tamahagane? Tên thật là lạ.” cậu học trò của Tragen không khỏi thắc mắc khi nghe đến tên của loại sắt này.
Chọn lựa, tinh lọc xong bột sắt, họ bắt đầu xây dựng lò Tatara. Sử dụng gạch đất sét và gạch chịu lửa, cả hai xây dựng lò cao khoảng 1.2 mét và dài khoảng 3-4 mét.
Tragen vừa xếp từng viên gạch vừa thừa nhận, “Đây là lần đầu tiên ta xây lò kiểu này.”
Vương Cường cười động viên, “Không sao, chúng ta có bản thiết kế. Cứ theo đó mà làm, nếu không được thì ta có thể sữa lại.”
Loay hoay một hồi lò Tatara cũng đã sẵn sàng, cả ba bắt đầu quá trình luyện kim.
Sắt bột và than củi được đốt cháy trong lò ở nhiệt độ khoảng 1200-1500°C. Quá trình luyện kéo dài đến tận 24 giờ.
Sau 10 giờ Agas đã thấm mệt, hắn lau mồ hôi trên trán, mệt mỏi nói.
“Sư phụ, chúng ta vẫn phải giữ nhiệt đọ này tiếp sao,”
“Đừng phàn nàn nữa, nếu nhiệt độ không đủ, thành phẩm sẽ không đạt chất lượng.” Tragen nhắc nhở.
Kéo dài từ trưa hôm trước đến trưa hôm sau cuối cùng năm thanh thép tamahagane cũng ra lò.
Agas vui mừng chạy đi kêu sư phụ vì Tragen phải đi lo một số việc nên không thể túc trực làm được, chỉ có Agas và Vương Cường ngồi canh.
Khi Tragen đến thì thấy Vương Cường đang cắt đập các thanh kim loại, hắn tò mò hỏi.
“Ngươi đang làm gì vậy Brian.”
“Tôi đang kiểm tra hàm lượng carbon có trong mấy thanh thép này.”
“Hàm lượng carbon?”
Vương Cường nắm lấy đại một thanh sắt lên rồi biểu diễn.
Bong, chỉ với một lần gõ búa thanh sắt đã tóe lửa và bị gãy ra.
Hắn cằm lên từ từ giải thích.
“Khi cắt thép nhiều carbon, thường tạo ra tia lửa dày đặc, nhiều và sáng. Điều này là do hàm lượng carbon cao trong thép.”
“Loại thép này thường cứng hơn và giòn hơn. Nó dễ bị nứt hoặc gãy khi chịu lực tác động mạnh.”
“Vì lõi của thanh kiếm đã được thay thế bằng Orichalcum nên ta chỉ cần loại thép dẻo hơn, tính đàn hồi tốt hơn, có khả năng chịu được lực tác động mạnh mà không dễ bị nứt hay gãy.”
Như có điều suy nghĩ, Agas liền giơ tay hỏi.
“Vậy xin hỏi làm sao để có thể tăng, giảm hàm lượng carbon trong sắt.”
“Câu hỏi hay, chờ tôi suy nghĩ một chút.”
Không phải suy nghĩ đáp án, mà Vương Cường đây là đang suy nghĩ cách giải thích sao cho dễ hiểu một chút. Hắn bắt đầu lấy một que gỗ rồi vẽ lên trên mặt đất.
“Trong không khí này có rất nhiều loại khí, trong đó có một loại tên là Oxy khi Oxy được thổi vào thép nóng chảy dưới áp suất cao, oxy sẽ phản ứng với carbon trong thép tạo thành một loại khí khác có tên là CO và CO₂, từ đó loại bỏ carbon.”
Hắn tiếp tục giảng giải.
“Có thể cho thép được nung nóng và tiếp xúc với nước về nguyên tắc nó cũng tương tự cách làm trên nhưng phương pháp này đặc biệt hiệu quả cho việc giảm hàm lượng carbon ở bề mặt của thép giúp thanh kiếm trở nên dẻo dai hơn nhưng vẫn giữ được độ cứng.
Tragen ngồi đó lắng nghe cũng không khỏi trầm trồ, hắn thán phục thốt lên.
“Ngươi thậm chí còn tài giỏi hơn cả bọn giả kim thuật kia, ít ra nhìn từ phía ta thì những gì ngươi nói có vẻ là có một hệ thống lý luận đằng sau nó.”
Vương Cường chỉ cười mà không nói gì. Bây giờ mà hắn giải thích hết tất cả có khi là mấy ngày trời mới xong.
Khi đã chọn lựa xong thép tamahagane, cả đám bắt đầu chế tạo katana. Tragen là thợ rèn chính còn Vương Cường và Agas sẽ là phụ tá.
Đầu tiên, Tragen nung thanh thép tamahagane đến nhiệt độ cao rồi đập để loại bỏ tạp chất, quá trình diễn ra bốn đến năm lần.
Xong hắn kết hợp với Agas và Vương Cường để sử dụng kỹ thuật gấp thép nhằm tạo ra các lớp thép mỏng xếp chồng lên nhau, giúp tăng cường độ bền và tính đàn hồi.
Lập đi lập lại quá trình 15 lần, họ bắt đầu đập nó thành chữ U rồi ghép thanh Orichalcum nung nóng vào giữa để làm lõi kiếm.
Chờ Tragen tạo hình thanh kiếm xong, Vương Cường đem ra một tô đất sét, hắn tỉ mĩ phủ lên Lưỡi kiếm một lớp đất sét mỏng dọc theo lưỡi và thêm một dày hơn dọc theo sống kiếm.
Rồi đem nung một lần nữa, điều này giúp tạo ra sự khác biệt về tốc độ làm nguội giữa lưỡi và sống kiếm, tạo ra đường vân Hamon đặc trưng.
Từ đây công việc của phụ tá đã kết thúc, chỉ còn lại Vương Cường ngồi đó làm tư vấn cho Tragen.
Đến bước tạo hình lưỡi kiếm với đường cong đặc trưng của katana. Lưỡi kiếm phải được nung nóng rồi nhúng ngay vào nước. Quá trình này tạo ra sự cứng cáp cho lưỡi kiếm và tính dẻo dai cho sống kiếm.
Sau đó, lưỡi kiếm lại được nung ở nhiệt độ thấp để giảm bớt độ giòn và tăng tính đàn hồi.
Trải qua các quá trình tỉ mỉ chế tác Tragen không khỏi thán phục.
“Đây là thanh kiếm cầu kỳ phức tạp nhất ta từng làm, nó quả là một kiệt tác nghệ thuật.”
“Một đường cong hoàn hảo.”Agas ngồi quan sát, ánh mắt hiện rõ lên vẻ thèm thuồng.
Kết thúc công việc, Tragen sử dụng nhiều loại đá mài với các kích cỡ hạt khác nhau để làm sắc lưỡi kiếm, sau đó hắn đánh bóng kỹ lưỡng bề mặt giúp hiển thị rõ ràng những đường vân hamon.
Cuối cùng,Tragen hoàn thiện thanh kiếm bằng việc làm tay cầm từ gỗ và Vương Cường bọc lại bằng lớp vải được bện thành những ô hình thoi.
Thanh kiếm katana này là một tuyệt tác với lưỡi kiếm nổi bật bởi những đường vân hamon màu đỏ cam rực rỡ, chạy dọc theo mép lưỡi.
Nhìn thanh kiếm cả ba không khỏi hồi hộp chờ đợi đến lúc thử kiếm.
Tragen đứng ngắm mà không khỏi nóng lòng, hắn thúc giục Vương Cường.
“Nhanh ra sân tập nào, ta muốn thấy được uy lực thực sự của tác phẩm này.”
“Đúng đúng đúng, tôi cũng không kiềm chế được nữa rồi, nhanh đi nào Brian.”Agas thèm khát như muốn điên rồi.
“Được!” Vương Cường cũng chờ mong không kém gì hai người bọn.
....
Chân thành xin lỗi những bạn fan của các dòng kiếm khác, thật sự mình cũng đắn đo nên chọn loại kiếm nào, nhưng cuối cùng để tạo điểm nhấn và điểm ngầu thì mình đành chọn Katana.
Item katana (hiệu ứng: +1 độ ngầu) (╥ω╥)
Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ, nếu có ý tưởng gì cho bộ truyện xin đừng ngần ngại comment phía dưới, mình rất ham học hỏi ạ.