Nô Lệ Bóng Tối

Chương 1646: Dungeons & Daemons - Hầm Ngục và Quỷ Dữ



Chương 1646: Dungeons & Daemons - Hầm Ngục và Quỷ Dữ

Một lát sau, cả hai đã ở sâu dưới lòng đất, với hàng triệu tấn đá treo lơ lửng phía trên đầu họ. Nếu Sunny không nhầm, thì thánh điện ẩn giấu mà cậu vừa tìm thấy nằm ở gần đáy hồ, ngay tại trung tâm của ngọn núi.

Trước đây, Sunny không thể mang theo sinh vật sống cùng mình khi bước qua cái bóng, ngoại trừ Nephis. Nhưng bây giờ, khi đã trở thành một Saint, cậu có thể kéo theo những vật thể vô tri lớn hơn nhiều, và thậm chí là cả con người. Dù vậy, mang theo người vẫn rất nặng nề, tiêu tốn không ít tinh chất của cậu.

Đặc biệt là những người có linh hồn rộng lớn và mạnh mẽ. Dịch chuyển Cassie đến một nơi xa như vậy đã tiêu hao đáng kể tinh chất dự trữ của cậu.

Sunny thở dài trong lòng và cố hít một hơi thật sâu.

Nhưng không có gì để hít vào.

Một giọng nói bình tĩnh lạ kỳ vang lên trong đầu cậu, khiến cậu giật mình:

[Không có không khí ở đây.]

Đó là giọng của Cassie.

Nhưng tại sao cô lại bình tĩnh như vậy?

Sunny nhìn thoáng qua vị tiên tri mù với chút bối rối, rồi nhún vai và triệu hồi Quintessence Pearl (Ngọc Tinh Chất). Vài giây sau, một viên ngọc trắng xinh đẹp xuất hiện trong tay cậu. Lần này, Sunny không đưa nó vào miệng, mà giữ viên ngọc giữa cậu và Cassie. Chẳng bao lâu sau, cả hai đã có thể hít thở lại.

"Làm phiền đứng sát vào, Saint Cassia."

Saint có thể nhịn thở lâu hơn người thường nhiều, nên trong khoảnh khắc ngắn ngủi vừa rồi, cả hai đều không cảm thấy khó chịu. Dù vậy, cậu vẫn mong rằng Cassie sẽ ít nhất có phần hơi giật mình.

Nhưng rồi… tại sao cô phải giật mình? Cassie không còn nhận được các Vision (Thị Kiến, Tầm Nhìn) về tương lai nữa, nhưng Awakened Ability (Khả Năng của Người Thức Tỉnh) của cô vẫn hoạt động tốt. Cô hẳn đã biết Sunny sẽ sử dụng Shadow Step (Bước Nhảy Bóng Tối) trước khi cậu thực hiện, và thấy cậu triệu hồi Quintessence Pearl trước cả khi cậu làm điều đó.

Cassie thường hành động theo cách khiến người khác quên đi Khả Năng này của cô, nhưng nếu suy nghĩ kỹ, thì cô đã chứng kiến mọi cuộc trò chuyện và mọi sự kiện đến hai lần. Miễn là Khả Năng của Người Thức Tỉnh này đang hoạt động, cô gần như không thể bị bất ngờ. Và chắc chắn cô đã giữ cho nó hoạt động khi đang lén đưa một Saint đáng ngờ vào trong pháo đài của một Sovereign.

Khả Năng của Người Thăng Hoa của cô, dường như cũng đã có sự thay đổi. Nếu cô không dùng một Memory để giao tiếp với cậu bằng thần giao cách cảm, thì chính là Khả Năng đó cho phép cô trò chuyện với những người mà cô đã đánh dấu.



Sunny quen thuộc với kiểu giao tiếp này nhờ Shroud of Dusk (Áo Choàng của Hoàng Hôn) nên cậu không lo rằng mình sẽ vô tình nghĩ điều gì đó thành lời.

"Hừm. Cũng tiện lợi nhỉ."

Không ngạc nhiên khi Nephis lại dường như biết rõ về Shadows (Những Cái Bóng) của cậu đến vậy khi họ gặp nhau trong Namel·ess Temple (Ngôi Đền Không Tên).

Trong khi đó, Cassie có vẻ như cũng đang suy nghĩ tương tự. Cô đối mặt với Sunny, hơi nghiêng đầu và hỏi:

"Một Khả Năng di chuyển không gian?"

Cậu gật đầu.

"Ừ. Gần như vậy."

Cô suy tư trong vài giây, rồi nói một cách bình thản:

"Hừm. Cũng tiện lợi nhỉ."

Sunny chớp mắt.

Tiếp theo, cậu cuối cùng có thể nhìn quanh — giác quan bóng tối của cậu đã bị vô hiệu hóa, nên giờ cậu chỉ có thể dựa vào thị giác của mình.

Nơi mà hai người vừa đặt chân đến không quá lớn, và chìm trong bóng tối hoàn toàn. May mắn là, đó chỉ là một loại bóng tối bình thường, không phải trở ngại đối với cậu.

Họ đang ở trong một căn phòng nhỏ. Rõ ràng là nhân tạo, chứ không phải tự nhiên hình thành. Các bức tường mịn màng và được đánh bóng, không có một đường ghép nào trên bề mặt đá của chúng. Trần nhà cao. Trong phòng không có bất kỳ đồ đạc nào, không có mạng nhện hay các vòng tròn rune khắc trên sàn. Chỉ có một cánh cửa cao, dường như được chạm khắc từ một khối gỗ tối màu duy nhất.

Tuy vậy, Sunny lại cảm thấy một sự khó chịu tương tự như cậu đã cảm thấy khi ở trong Ebony Tower (Tháp Ebony) lần trước khi nhìn vào cánh cửa này. Cánh cửa trông có vẻ rất bình thường, nhưng cũng lại hơi… sai. Tay nắm được đặt hơi cao, hình dáng của nó có chút không đúng, các bản lề cách nhau một khoảng kỳ lạ. Như thể nó được làm cho một thực thể giống con người, nhưng không hẳn là con người.



Có lẽ là cho một daemon (quỷ dữ).

Cassie vẫn đứng yên, nhưng cậu biết rằng cô đang quan sát căn phòng qua ánh mắt của mình.

Một lát sau, cô lên tiếng:

"Tôi biết là bây giờ mới hỏi thì có thể hơi kỳ lạ. Nhưng, Sunny… cậu đang cố tìm gì ở đây vậy? Và nơi này chính xác là ở đâu?"

Cậu khẽ cười.

"Chúng ta đang ở sâu dưới lòng pháo đài, ngay trung tâm của ngọn núi. Tại một nơi mà Demon of Imagination hẳn đã để lại. Còn về thứ tôi đang tìm kiếm, thì đơn giản thôi…"

Cậu cẩn thận tiến một bước về phía cánh cửa.

"Đó là… sức mạnh!"

Cassie có vẻ ngạc nhiên.

"Sức mạnh?"

Sunny gật đầu.

"Cô chưa nghe sao, Saint Cassia? Kiến thức là nguồn gốc của sức mạnh. Ít nhất thì đó là điều mà Demon of Fate đã nghĩ, và tôi cũng có khuynh hướng đồng tình. À… nhưng nó cũng là thứ nặng nề nhất trên đời. Không phải ai cũng đủ mạnh để mang nó."

Cô xoay đầu nhìn cậu, nhưng Sunny chỉ tiếp tục nói với giọng thản nhiên:

"Vậy, thứ tôi đang cố tìm ở đây là kiến thức bị thất lạc… và nếu may mắn, là thứ gì đó còn cấm kỵ hơn."

Nói rồi, Sunny nắm lấy tay cầm, vặn nó và đẩy cánh cửa. Hoặc ít nhất, cậu cố đẩy.

Cánh cửa không nhúc nhích.



Cau mày, Sunny dùng thêm sức. Là một Transcendent Terror (Kẻ Kinh Hoàng Siêu Việt) cậu có sức mạnh rất lớn, nhưng cánh cửa vẫn không hề lay chuyển.

"Nó bị khóa sao? Nhưng đâu có khóa. Hay là bản lề bị gỉ? Không, khoan…"

"Cậu nên thử kéo."

Sunny ho một cách lúng túng, rồi thay vì đẩy, cậu kéo cánh cửa.

Cánh cửa mở dễ dàng, và các bản lề không phát ra một tiếng động nào.

"…Tôi vừa định làm như vậy."

Cassie không nói gì và bước tới, dừng lại ngay sau lưng cậu. Sunny hơi căng thẳng.

"Tại sao cô ấy lại đứng gần thế nhỉ? À, đúng rồi… mình đã bảo cô ấy làm vậy là vì Quintessence Pearl…"

"Vậy cậu hy vọng tìm thấy loại kiến thức nào?"

Cậu bước ra khỏi căn phòng đá và dừng lại, quan sát hành lang dài phía trước.

"À, cũng không phải là gì quá bất ngờ. Tại sao Doom War lại bắt đầu? Nó kết thúc như thế nào? Ai đã chiến thắng? Tại sao các vị thần lại c·hết? Tại sao các daemon lại c·hết? Xác của họ đang ở đâu?"

Sunny hít một hơi sâu và nói thêm với vẻ thản nhiên:

"Tại sao Nightmare Spell lại được tạo ra? Mục đích của nó là gì? Chuyện gì đã xảy ra với người tạo ra nó? Những điều đơn giản như vậy thôi…"

Tất nhiên, cậu còn có một mục tiêu khác mà cậu đang theo đuổi, và một thứ khác mà cậu muốn tìm.

Phần còn lại của dòng dõi cấm kỵ của Weaver… cậu muốn có chúng. Cậu không còn hài lòng với việc chỉ có một bộ sưu tập mảnh ghép chưa hoàn chỉnh.

Ít nhất là không còn nữa.