Nô Lệ Bóng Tối

Chương 63: Lord of Ashes - Chúa Tể Tro Tàn



Chương 63: Lord of Ashes - Chúa Tể Tro Tàn

Di chuyển qua cát tro và những đống lá rụng, một con quái vật khổng lồ đang đi xuống từ ngọn đồi.

Sunny nuốt nước bọt, gương mặt cậu tối sầm lại.

Sinh vật này to lớn như một ngôi nhà, với tám cái chân phân đoạn trông như những cột trụ cao.

Hình dạng của nó giống với loài scavenger (kẻ nhặt xác) và centurion (quái vật bọc giáp) bao gồm một lớp giáp như cua và phần thân trên hơi giống hình người.

Tuy nhiên, đó là nơi mà mọi điểm tương đồng giữa chúng chấm dứt.

Thay vì lớp vỏ chitin, lớp giáp của con quái vật khổng lồ dường như được làm từ kim loại bóng loáng, sáng lấp lánh.

Dường như cả cơ thể nó đã từng bị nhúng vào lò thép nóng chảy, xuất hiện từ đó với bộ giáp sáng bóng, không thể xuyên thủng.

Những tia nắng phản chiếu trên bề mặt lớp giáp kim loại, tạo ra ánh sáng lấp lánh mà Sunny đã nhìn thấy.

To lớn nhưng kỳ lạ thay lại thanh lịch, con quái vật thép trông giống như một hiệp sĩ khổng lồ.

Sunny sẵn sàng thề rằng cậu đã nhìn thấy hình dạng của bảy ngôi sao khắc trên ngực nó.

Tuy nhiên, hiệp sĩ đó đã bị tha hóa và đầy tà ác.

Nó phát ra một luồng khí hung ác, giống như một con quỷ được triệu hồi từ địa ngục để reo rắc c·hết chóc và tàn sát.

Bộ giáp bóng loáng của sinh vật phủ đầy những gai dài, sắc nhọn.

Phần thân trên hình người của nó có bốn cánh tay mạnh mẽ, hai tay kết thúc bằng những cái càng lớn, hai tay còn lại có những lưỡi hái sắc bén khủng kh·iếp.

Đầu của con quái vật có phần nổi bật hơn so với một scavenger thông thường và được trang trí bằng vài cái sừng cao, sắc nhọn.

Khuôn mặt bằng kim loại của nó gần giống với con người, nhưng đồng thời lại mang nét ghê tởm, hung ác và thú tính.

Chỉ cần nhìn vào nó cũng đủ khiến da Sunny sởn gai ốc.

‘Thứ đó… thật đáng sợ.’

Dù sinh vật này là gì, cấp bậc của nó trong quân đoàn carapace (quân đoàn giáp) rõ ràng cao hơn centurion, chưa kể đến scavenger tầm thường.

Nó là bước tiến tiếp theo trong quá trình tiến hóa của chúng.

Có thể là một vị tướng hoặc chỉ huy.

Chúng gọi là gì nhỉ… legates? Praetorians?

Nín thở, Sunny quan sát khi Carapace Demon (Quỷ Giáp) đi xuống từ Gò Tro.

Dừng lại trước viên Mảnh Linh Hồn Siêu Việt, nó nhìn thoáng qua centurion đang quỳ.

Con quái vật thức tỉnh nguy hiểm co rúm lại dưới ánh nhìn của nó, như thể sợ hãi trước Sinh Vật Ác Mộng lớn hơn.

Sunny hiểu cảm giác đó, vì cậu cũng làm điều tương tự khi ánh mắt của con quái vật khổng lồ thoáng lướt qua chỗ ẩn nấp của cái bóng.

Không thèm để ý đến centurion, Carapace Demon nhặt viên pha lê lấp lánh lên và quay lưng lại.



Sau đó, nó chậm rãi trở về dưới bóng của những cành cây khổng lồ.

Sunny từ từ thở ra.

“Sunny? Đang có chuyện gì vậy?”

Cậu nhìn Cassie, gương mặt cô đầy lo lắng và tò mò.

Sau một chút lưỡng lự, cậu nói:

“Có mối nguy mới. Giữ yên lặng thêm chút nữa, tôi sẽ giải thích sau.”

Quay trở lại chân đồi cao, centurion cuối cùng cũng đã sẵn sàng đứng dậy.

Sunny đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Cậu cần phải theo dõi con quái vật để đảm bảo rằng nó không vô tình phát hiện ra chỗ ẩn nấp của họ trên đường quay lại mê cung.

Tuy nhiên, cậu cũng vô cùng tò mò muốn biết Carapace Demon đang làm gì trong hang ổ của nó trên đỉnh Gò Tro.

Không có thời gian để suy nghĩ thấu đáo.

Ra quyết định vội vàng, Sunny để cái bóng trượt qua cát xám.

Nó khéo léo tránh ánh mắt của centurion và chỉ sau vài giây đã leo lên ngọn đồi cao.

‘Một cái nhìn thôi. Tôi chỉ nhìn một chút thôi.’

Ẩn mình trong bóng sâu mà tán cây đỏ thẫm của cây khổng lồ tạo ra, cái bóng lướt lên sườn đồi và tiếp cận nơi Carapace Demon đã biến mất khỏi tầm nhìn.

Trên đỉnh đồi, mặt đất phủ đầy lá rụng.

Gò Tro quả thực lớn hơn bất kỳ đặc điểm tự nhiên cao nào họ từng thấy trước đó, rộng lớn và trống trải như một hòn đảo thực thụ.

Tuy nhiên, dấu vết mà những cái chân trụ của sinh vật khổng lồ để lại có thể dễ dàng nhìn thấy.

Chúng dẫn cái bóng đến trung tâm của hòn đảo, nơi thân cây khổng lồ bằng đá vươn lên từ mặt đất, với những rễ cây lớn tỏa ra theo mọi hướng.

Carapace Demon đang đứng dưới gốc cây, ngước nhìn lên những cành thấp hơn.

Viên Mảnh Linh Hồn Siêu Việt vẫn đang nằm trong càng của nó.

‘Nó đang nhìn gì vậy?’

Sunny ra lệnh cho cái bóng lần theo ánh nhìn của con quái vật và nhận thấy vài quả tròn, mọng nước treo giữa những tán lá đỏ.

Một trong số chúng trông đặc biệt chín mọng.

Đột nhiên, con quái vật thả viên Mảnh Linh Hồn xuống cát và, hoàn toàn quên mất nó, ngẩng đầu lên.

Nó vươn càng ra và nhẹ nhàng nắm lấy quả, rồi kéo xuống.

Không có chút kháng cự nào, quả rời khỏi cành.



Giữ nó như thể đang cầm thứ gì đó mong manh và cực kỳ quý giá, sinh vật khổng lồ từ từ cúi xuống mặt đất.

Rồi nó cẩn thận đưa quả lên miệng và cắn một miếng nhỏ.

‘Nó… đang ăn trái cây? Con quái vật ghê tởm này là kẻ ăn chay sao?!’

Bối rối và không chắc chắn với những gì mình vừa thấy, Sunny không còn cách nào khác ngoài việc ra lệnh cho cái bóng rời đi và nhanh chóng trở lại chân ngọn đồi.

Thời gian đã hết, và nếu cậu muốn bắt kịp centurion, cậu phải hành động thật nhanh.

Lướt qua những chiếc lá rụng, cái bóng rời khỏi Gò Tro và bay trở lại hướng mê cung, chẳng mấy chốc đã bắt kịp con quái vật đang rút lui.

‘Phù.’

Cảm thấy nhẹ nhõm, Sunny đảm bảo rằng lộ trình của centurion sẽ không đụng phải chỗ gò đất mà họ đang ẩn nấp và cuối cùng mới cho phép bản thân thư giãn… một chút.

Cậu chờ cho đến khi con quái vật có lưỡi hái đã hoàn toàn rời khỏi rồi mới từ từ đứng dậy.

“Giờ có thể ra ngoài rồi.”

Nephis và Cassie đứng dậy, vươn vai và xoa bóp tay chân.

Nhớ lại cảm giác chật chội khi cả ba bị ép vào nhau trong lúc nấp sau chỗ gò đất, Sunny cố gắng không để bản thân đỏ mặt vì xấu hổ.

‘Đó… ừm… là biện pháp cần thiết thôi!’

Cậu gần như cảm thấy vui mừng vì sự xuất hiện của Carapace Demon đã đến đúng lúc để kéo tâm trí cậu ra khỏi tình huống đó.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Nephis nhìn cậu và nhướng mày.

Lần đầu tiên, vẻ mặt thờ ơ của cô trông không thuyết phục cho lắm.

Sunny liếc nhìn về phía Gò Tro không xa và rùng mình.

“Có nguy hiểm phía trước. Chúng ta cần quay lại Rặng Xương. Tôi sẽ giải thích mọi chuyện khi chúng ta an toàn, trở về trại.”

Cô mở miệng định nói gì đó, nhưng sau đó nghĩ lại và im lặng, chỉ đơn giản gật đầu với cậu.

Lòng tin mà họ đã xây dựng đủ cho điều đó, ít nhất là thế.

Sunny triệu hồi lại Echo, buộc sợi dây vàng quanh thân nó, đặt yên ngựa tạm bợ của Cassie lên vỏ giáp của nó và giúp cô gái mù ngồi lên.

Nhặt những túi yên, cậu buộc chúng lại trên lưng của kẻ nhặt xác rồi lùi lại một bước.

Họ đã sẵn sàng lên đường.

Tuy nhiên, trước đó, Sunny còn một việc nữa phải làm.

Cậu đến gần gò đất và dùng tay quét lớp cát trên bề mặt nó.

Chẳng mấy chốc, bề mặt màu đen bóng hiện ra bên dưới.



Đó là màu sắc giống hệt với vỏ cây khổng lồ đang mọc lên từ trung tâm của Gò Tro.

Gò đất thực chất chỉ là một phần nhỏ của một trong những rễ cây khổng lồ, nhô lên khỏi mặt đất ở phần này của vùng đất hoang.

Sunny nhìn quanh, cố tính toán kích thước của biển tro này.

Cuối cùng, cậu cũng bắt đầu hiểu điều gì đã rút cạn mọi sự sống khỏi mảnh đất khổng lồ của mê cung đỏ thẫm.

***

Quay lại bên trong Rặng Xương, họ đang ngồi quanh đống lửa.

Mùi thơm ngon của thịt nướng lan tỏa trong không khí, khiến bụng Sunny phát ra những tiếng động đáng xấu hổ.

Tuy nhiên, chưa đến lúc ăn.

Cậu đang kể lại cho các cô gái nghe về những gì cậu đã thấy.

“… sau khi centurion quỳ xuống, một sinh vật giáp khác xuất hiện từ đỉnh Gò Tro.

Chỉ là sinh vật này không giống bất kỳ thứ gì chúng ta từng thấy trước đây.

Nó dễ dàng gấp đôi kích thước của centurion, cao sáu hoặc bảy mét. Tôi thậm chí không thể tưởng tượng được nó nặng bao nhiêu.

Nó trông như một ngôi nhà di động vậy.”

Nephis nhíu mày, rõ ràng không hài lòng khi biết rằng có một con quái vật khổng lồ như vậy chặn đường họ.

“Hơn nữa, lớp giáp của nó không làm từ chitin. Thay vào đó, nó trông giống như hợp kim kim loại kỳ lạ. Tôi không nghĩ chúng ta có thể cắt qua nó. Tôi cũng không nhận thấy bất kỳ khe hở nào trong bộ giáp của con quái vật đó, ngay cả quanh các khớp.”

Cassie nuốt nước bọt, quay đầu về phía bạn mình.

Tuy nhiên, Changing Star vẫn giữ im lặng.

Sunny thở dài.

“Thêm vào đó, thứ đó có bốn tay thay vì hai như bình thường, một cặp có càng và một cặp có lưỡi hái. Chúng còn lớn hơn cả của centurion. Lớp giáp của nó rải đầy gai nhọn, và nó có sừng dài trên đầu. Nó cũng trông… ờ… giống con người hơn. Gần như có khuôn mặt, dù vô cùng xấu xí. Còn mắt của nó… ờ, tôi nghĩ rằng nó có ý thức hơn bất kỳ thứ gì chúng ta từng đối mặt trước đây.”

Nephis trầm ngâm.

Sau một lúc, cô nói:

“Đó có thể là một ác quỷ thức tỉnh (awakened demon).”

Sinh Vật Ác Mộng với một lõi linh hồn được gọi là “beasts” những kẻ có hai lõi được gọi là “monsters”.

Ba lõi thuộc về một loại sinh vật được biết đến với tên gọi “demons” với “devils” đứng ngay phía trên chúng với bốn lõi.

Sunny gật đầu, cho thấy rằng cậu đồng ý với kết luận của cô.

“Hoặc có thể là một devil. Dù sao thì tôi nghĩ chúng ta nên tránh xa con quái vật đáng sợ đó bằng mọi giá.”

Changing Star nhìn cậu chằm chằm, nghiêng đầu một chút.

Trong một phút, không có gì ngoài sự im lặng.

Sunny nghiến răng, rồi thở dài, chớp mắt vài cái. Cuối cùng, cậu nhếch miệng cười đầy chấp nhận, méo mó.

“Để tôi đoán. Cô muốn g·iết nó…”