Nợ Một Lời Xin Lỗi

Chương 92: Anh định làm gì giấu em à?



Mệt mỏi rã rời,nhưng hôm nay có quá nhiều việc cần phải xử lý”em theo anh đến công ty hay muốn ở nhà nghỉ ngơi”

“Em muốn theo anh”

Vừa nói Đoàn Thiếu Dương vừa chỉnh lại cà vạt,Vương Thừa Nhi đi nhanh lại chỉnh thay anh,”em thay quần áo đi,một lát xuống tầng hai có người làm tóc cho em,sau này mấy chuyện đó để người bên thiết kế hãng X làm”

“Em tự làm không được sao?”

“Không,hình tượng của em và anh mỗi khi xuất hiện đều lên mặt báo”

“Như vậy có mệt mỏi quá không em không quen...”

“Vậy em muốn sao cũng được”hắn cúi người nhẹ hôn vào má cô..

Một lúc sau cô cũng thay quần áo,vẫn là áo sơ mi và chiếc váy đen ôm xẻ tà đơn giản,tóc cột cao đuôi ngựa và để tóc mái dài,gương mặt có chút sắc xảo,lối trang điểm hôm nay nhìn dừ hơn mọi ngày...cô không biết do tâm trạng của người có chồng hay là ngẫu hứng....

Đoàn Thiếu Dương đứng nhìn chăm chú “anh sao vậy,không đi làm à hay mệt”

“Nhi,..hay em ở nhà đi”

“Anh vừa bảo cho em theo mà”

Bấm bụng lắm hắn quay người bỏ đi vào thang máy,Vương Thừa Nhi ngơ ngác...”anh bị sao vậy”

“Không làm sao”



Xuống ăn sáng,Vương Thừa Nhi mới chợt nhớ đến “hay là em vào bệnh viện thăm Nhiên Nhiên nha”

“Cũng được nhưng em thay đồ và tẩy trang đi”

“Mất thời gian lắm”

Hắn nhìn cô chằm chằm,có vẻ không ưng bụng chuyện gì đó

“Dương,anh ghen à...anh sợ em ve vãn đàn ông?”cô cười khúc khích...

“Một lát trợ lý Siêu đưa em qua bệnh viện” mặt lạnh tanh,không một chút gợn sóng,nhìn khó chịu vô cùng,cô thắc mắc dáng vẻ ngọt ngào đêm qua và sáng nay lặn đâu rồi

“Thẻ,em cứ lấy dùng”hắn đưa ra cái thẻ đen quyền lực...

“Em có tiền”

“Còn nữa!không được chạy xe mô tô nữa”

Hắn không hề nghe cô nói,cũng không có ý định tiếp thu...

“Anh đưa em ra xe”

Mặt lạnh như tiền vậy,hắn nắm tay cô ra xe...”ngoan,có gì cứ gọi anh sẽ bắt máy”

“Em đâu phải con nít mà anh cứ dặn dò”

Đóng cửa xe cho cô thì Đoàn Thiếu Dương cũng lên xe...

Xe của Vương Thừa Nhi chạy giữ,có hai chiếc xe đầu và cuối hộ tống..cô ngồi trong xe mà cảm giác như mơ hồ mọi chuyện cứ như mơ,tình cảm đúng là làm ấm tâm hồn con người ta mà...

Bệnh viện X….

Vương Thừa Nhi vừa bước xuống xe thì bao nhiêu cặp mắt đổ dồn lên người cô,có người còn lấy cả điện thoại chụp hình...

Tuy là cô đã khá quen với chuyện bị săn đón một chút,nhưng cô không muốn đàn ông làm cô nổi tiếng..lấy cái túi xách che đỡ gương mặt...một phần là do dàn vệ sĩ hùng hậu mà Đoàn Thiếu Dương chuẩn bị mà cô bị chú ý....chưa đầy 5 phút mà hành tung của cô được lên hot seach trên trang www...



Vương Thừa Nhi đi nhanh đến phòng vip,bên ngoài cũng có đến bốn vệ sĩ đang canh cửa,mở cửa đi vào thì gặp ông bà Đoàn đang ngồi ở sô pha cô bước tới chào hỏi,”ba mẹ!nếu mệt thì cứ về nghỉ,con sẽ ở lại”. truyện tiên hiệp hay

Hai ông bà nhìn nhau cười,đá mắt ra hiệu”con dâu,nếu bây giờ có chén trà của con nữa thì bọn ta sẽ khoẻ hơn “

Dư Hy có vẻ nhìn thấu lòng người nên đùa một chút

“Dạ” cô vội quỳ xuống đất”sau này con xin phép phụng dưỡng ba mẹ” cô rót một ly trà trước mặt rồi hai tay dâng lên cho Đoàn Quân Hạo và Dư Hy

“Được rồi,con đứng lên đi” Dư Hy cười hiền hậu,nhưng hôm nay nhìn bà tiều tụy rõ có lẽ do lo lắng cho Đoàn Khả Nhiên....

Cô ngồi lên ghế hai tay khép nhẹ trước đùi,đúng là càng nhìn càng giống người quá cố

“Nhi,con không giận ta chứ,vì năm ấy ta chia rẽ hai đứa”

“Dạ!”thì ra năm đó đúng thật là ba của anh ấy gọi cho mình

“Năm đó,ta cũng không phải cố ý,chỉ là muốn nó kế thừa gia sản này,nhớ lại nó chỉ muốn làm diễn viên nên ta không chấp nhận…ta còn tưởng con hướng nó đi vào con đường đó....nên đã chia rẽ”

“Dạ!đã qua rồi,con cũng biết rõ ngọn nguồn,ba đừng tự trách,chẳng phải người có lòng thì xa cách mấy cũng gặp lại nhau sao...hơn nữa anh ấy bây giờ tốt hơn rất nhiều..”

Ông gật đầu tỏ vẻ hài lòng

“Dạ,em Nhiên sao rồi ạ”

“Nó thức rồi,nhưng chắc đang gây gỗ nhau trong đấy”

Vương Thừa Nhi liếc nhìn vào căn phòng đang đóng kín cửa,”con...con vào thăm em ấy..”

Dư Hy gật đầu”có lẽ trưa nay xuất viện được rồi,mẹ thấy nó cãi nhau từ sớm “

Vương Thừa Nhi đi chầm chậm lại cánh cửa đang đóng kín,thì khá là yên lặng....cô gõ vào cửa không thấy phản ứng thì đẩy nhẹ vào...

Đoàn Khả Nhiên đang ngồi trên giường vừa thấy cô thì lấy tai nghe ra”chị,anh hai đâu?anh ấy không tới à”

Cô nhìn qua cuối chân giường thì thấy Phong Hạ đang ngồi ghế dựa,tay khoanh trước ngực đầu nghiêng về một bên nhìn Đoàn Khả Nhiên,vừa thấy cô thì hắn ho nhẹ,đánh lạc hướng việc hắn đang làm nãy giờ chăng?

“Dương bận lắm,nhưng vẫn gửi cho em gái món này”

Vương Thừa Nhi chu đáo chuẩn bị một hộp bánh ngọt do tự tay cô làm,gói lại rất xinh cứ như bánh thượng hạng...

“Bánh quy à chị?trông khá ngon xem như anh ấy biết điều”

“Em bị ngốc à,Dương đâu có rảnh làm mấy chuyện ngố đó,vợ hắn làm thôi” Phong Hạ xen vào

“Tôi bảo anh ra khỏi phòng này từ sớm cơ mà,sao vẫn hiện diện vậy”..

“Chị,đừng chú ý hắn ta,sắp tới em có chuyến quảng bá thương hiệu ở Hàn chị có đi cùng em không”

“Chị sẽ bàn với Dương xem sao,em ổn rồi đúng không?”

“Ổn rồi,nếu không nhờ chị thì em đã lên trời sớm…” trò truyện vui vẻ được một chốc thì tiếng điện thoại vang lên (chồng yêu)

Trời ạ!anh ấy còn tự lưu tên bản thân thật ngọt luôn cơ…

“Tối nay anh không về,em hãy ở nhà ngoan,nhớ....nếu có chuyện gì thì hãy tin anh,biết không”

“Gì vậy?anh định làm gì giấu em à?”

“Mai,Tranh sẽ đến đón em thi sát hạch để vào hội,em lo chuẩn bị,đúng ý em rồi còn gì” Đoàn Thiếu Dương không đơn giản là thông minh,hắn sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy....

Anh ấy lại không trả lời cô...bàn tay cô nắm chặt điện thoại trong lòng rối bời lo lắng...cô không biết hắn lại làm gì?cô tự dặn lòng....”thôi vậy!mai sẽ tập trung chuyện chính...cố gắng vào hội rèn luyện,và trả thù”