Nộ Xà Triền Quân

Chương 25



“A. . . . . . A. . . . . .” Hắn say sưa vặn vẹo, không hề kiêng kị.

“Hừ, lần này tha thứ ngươi, nếu có lần sau đừng trách ta hạ thủ lưu tình.” Dùng sức ngắt khe mông căng tròn, rống to một tiếng, bắt đầu theo cách nguyên thủy nhất nhịp nhàng chuyển động.

“Ngô. . . . . . A. . . . . . Ừ. . . . . .” Ngồi trong lòng y thỏa thích rên rỉ, giọt nước mắt nóng bỏng không ngừng từ khóe mắt chảy xuống, triệt để bị lạc trong nhục dục.

Bên trong động phủ tĩnh lặng thỉnh thoảng truyền tới nho nhỏ tiếng rên rỉ cùng âm thanh thân thể mập hợp, một tiếng lại lớn hơn một tiếng. . . . . .

Mơ màng không biết qua được bao lâu cho đến trời đất mờ mịt, có vài lần hắn chịu không nổi bơi chìm xuống đáy đầm, cố gắng từ hắc động đáy đầm chạy trốn lại bị xà yêu phát hiện bắt trở về.

Sau khi bắt trở về đương nhiên lại bị trừng phạt không ngừng, có lẽ không phải trừng phạt bởi vì hắn cũng nếm niềm vui không ít. . . . . .

Bên trong thân thể tất cả đều là *** dịch xà yêu, bất luận hắn rửa sạch hơn, xà yêu cũng sẽ một lần nữa lấn thân đến, đem càng nhiều *** dịch phóng bên trong thân thể hắn.

“A. . . . . .” Bên trong thân thể chỗ mẫn cảm không ngừng bị kích thích, hông của hắn cơ hồ không thẳng nổi nhưng hạ thân lại có phản ứng, lối vào thạnh bích lạnh lẽo hơi hiện hồng.

“Rất thoải mái đúng không? Vì sao còn muốn chạy trốn đây?” Sau khi để lại trên cổ một chuỗi vết cắn, đè hắn trên vách động, xà căn khỏe mạnh một lần lại một lần đi vào mật huyệt hắn.

“Ô. . . . . .” Hắn căn bản không thể sử dụng lực, lại vừa không muốn tựa vào trên người xà yêu, chỉ có thể dính tại thạch bích hàn băng, làm tay hắn đông lạnh chân tê liệt.

“Vẫn là thân thể của ngươi trung thực hơn.” Không ngừng bên trong thân thể hắn nhịp nhàng chuyển động hưởng thụ được nơi chặt trất bao quanh.

Òng ọc òng ọc ──

Đang lúc kịch liệt lại có âm thanh không thích hợp, lập tức ngưng nhún, hai bàn tay sờ đến bụng.

“Đói sao?”

“Ừ. . . . . .” Hơi thở dồn dập, khóe mắt lười nhìn lên.

Trước đó không lâu chỉ ăn chút ít cơm sau lại bị vùi dập, nếu không phải tôn nghiêm không cho phép, không thì hắn đã sớm lên tiếng than đói. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m

“Thật phiền toái.” Không vui hừ lạnh, nhưng vẫn thong thả rời khỏi thân thể hắn, trên xà căn thấm đầy trọc dịch.

Một tiếng “roẹt” mật huyệt lưu luyến không rời mở ra, dịch thể trắng đục thuận theo hai chân hắn chảy xuống nhỏ giọt trên mặt đất.

Hắn hai mắt mất thị lực ngã trên thạch bích, không có chú ý người phía sau cười vô cùng đắc ý.

“Thế nào, không nỡ rời ta sao?” Nhéo nhéo khe mông, đến gần liếm láp vành tai trơn mịn của hắn.

“Đừng. . . . . . Ta muốn ăn những món lần trước.” Trong trí óc bỗng nhiên hiện lên một … gương mặt tương tự người trước mắt.

Tang muốn đến cứu hắn, hắn phải đi, vậy hắn mới có cơ hội rời khỏi đây. . . . . .

“Hôn ta, ta liền đi.” Xoay lại thân thể hắn, để hắn đối mặt mình, đem môi đưa đến phía trước.

“Không. . . . . .” Gian nan xoay đi…hắn ngượng ngùng cự tuyệt.

Cho dù thân thể đã thất thủ nhưng tim hắn sẽ không, hắn tuyệt đối không chủ động hôn xà yêu!

“Thôi, chờ ta trở về hôn cũng không muộn.” Sợ hắn đói, không đường chọn lựa thở dài.

Thật không biện pháp đối phó hắn, y đã hết sức chăm sóc hắn, hắn lại tuyệt không cảm động, chẳng lẽ tim hắn thật làm bằng đá?

Ở trên người Quân Bất Phàm, hắn lần nữa cảm giác thất vọng, chưa từng có cảm thất bất lực như lúc này, một thân pháp lực không chỗ khả thi, mặc dù có được thân thể Quân Bất Phàm, nhưng y một chút thỏa mãn cảm cũng không có. . . . . .

“. . . . . .” Quân Bất Phàm không đồng ý cũng không có phản bác, chỉ nhích người đối diện y.

Phía sau một mảnh tịch mịch, không có động tay động chân, chẳng qua trước khi đi lấy bạch y tán lạc trên mặt đất phủ lên người hắn.