Nông Gia Chi Phú Quý Hiền Thê

Chương 56: 56




Tìm không thấy thứ mình muốn, lâm Uyển Uyển trong lòng có chút buồn bực, ngồi xổm trong viện lúc có lúc không gảy bùn đất, vẫn là cha nàng Lâm Thiên Tứ nhìn thấy, lo lắng hỏi một câu, mới hỏi ra nguyên nhân.
"Khuê nữ, làm sao vậy, trông bộ dáng ngươi mất hứng như vậy."
"Cha, không có việc gì." Lâm Uyển Uyển vô lực trả lời một câu.
Lâm Thiên Tứ vỗ vỗ vai Lâm Uyển Uyển nói, "Có cái gì thì nói đi, có lẽ phụ thân có thể giúp được không chừng."
Lâm Uyển Uyển nghĩ cha cô trước đây từng mở cửa hàng tơ lụa, cũng là người hiểu biết rộng, có thể giúp cô giải quyết chuyện này, liền đứng dậy nói ra vấn đề của mình mà không hề giấu giếm.

Là như vậy, con gái đang muốn tìm một loại vải không thấm nước, tốt nhất là trong suốt không có màu, không biết cha đã nghe nói đến loại vải như thế này chưa? "Dù sao Lâm Uyển Uyển cũng chỉ ôm tâm thái muốn thử, dù sao thì cô cũng đã tìm kiếm khắp nơi, nhưng cũng không thể tìm thấy thứ cô muốn tìm, nếu cha cô biết thì tuyệt vời còn nếu như không có cũng là không có biện pháp.
Lâm Thiên Tứ suy nghĩ một lát, thật đúng là nhớ tới có thứ giống như vậy, chỉ là thứ này hiếm thấy, hắn thiếu chút nữa cũng không nhớ tới.


Năm đó hắn cũng là ngẫu nhiên nhìn thấy qua, ở Tú Lệ sơn trang hình như có.
Lâm Thiên Tứ thần bí cười," Khuê nữ, lần này ngươi có thể xem như là hỏi đúng người rồi, cha của ngươi nha đã từng gặp qua loại vải tương tự, chính là không biết có phải là loại mà khuê nữ ngươi muốn kia hay không.

"
" Ồ, thật sao? "Cha, ngài mau nói nhanh lên." Lâm Uyển Uyển có chút khẩn cấp muốn biết, tìm mãi cô cũng sắp thất vọng rồi.
"Được được, được! Vậy còn đứng ngây ngốc ở chỗ này làm gì, đi vào trong ngồi, nghe phụ thân ngươi hảo hảo nói cho ngươi." Lâm Thiên Tứ dẫn đầu đi vào phòng, Lâm Uyển Uyển điên cuồng đuổi theo, cha nàng là người có kiến thức, nếu đã nói như vậy, vậy tám chín phần mười việc này thành.
Lâm Uyển Uyển pha trà rót nước cho Lâm Thiên Tứ rất thành thục, sau đó háo hức nhìn cha, háo hức chờ đợi điều sẽ nói tiếp theo.
Lâm Thiên Tứ cũng không trêu ghẹo khuê nữ nhà mình nữa, không vòng vo mà trực tiếp nói cho Lâm Uyển Uyển, "Theo ta được biết, lụa dầu có tác dụng chống thấm nước, vải mỏng bóng loáng, chỉ là trên thị trường lưu chuyển ít, mà khuê nữ ngươi nói cái loại trong suốt không màu này, đến nay còn chưa từng thấy qua, bất quá có chút trong suốt có màu nhạt ngược lại ta đã gặp qua, cũng không biết hiện tại có hay không."

Nghe nói như vậy, Lâm Uyển Uyển cảm thấy kỳ lạ, đây rốt cuộc là có hay không có? "Cha, lời này nói thế nào?"
Lâm Thiên Tứ rơi vào hồi ức, chậm rãi nói, "Năm năm trước, vẫn là lần đầu tiên ta hợp tác với Tú Lệ sơn trang, cũng là lần đầu tiên tiến vào Tú Lệ sơn trang, sơn trang kia chính là làm kinh doanh vải vóc, ta còn từ nơi đó lấy không ít hàng hóa."
"Nói đến cũng là ngẫu nhiên, người làm ra loại vải này vẫn là con gái của chủ sơn trang nghĩ ra, cùng với các loại vải bình thường chất liệu rất khác nhau, thậm chí trên phương diện kỹ thuật làm ra cũng có khác nhau.

Ta lúc ấy may mắn gặp qua, chỉ là cũng không thành công, chất lượng có khiếm khuyết rất lớn, trang chủ cũng chỉ đơn giản là để cho khuê nữ nhà mình chơi đùa, không có bao nhiêu ý nghĩ khác, thành coi như là chuyện tốt, không thành cũng không quan trọng.

Cũng có thể là do mọi người không coi trọng, ngược lại k1ch thích khuê nữ trang chủ kia, hăng hái nghiên cứu, so với ngày thường còn trịnh trọng hơn vài phần, về sau quả thật có khởi sắc, nhưng vẫn không thể lấy ra bán, dù sao danh tiếng Tú Lệ sơn trang bày ở đó, không thể tùy tiện được."
Lâm Uyển Uyển gật đầu, quả thật là như thế, thương gia có danh vọng không có khả năng lấy hàng hóa nhà mình ra đùa giỡn, bảo đảm chất lượng là trên hết, trang chủ dù có sủng ái khuê nữ đi chăng nữa thì nhiều lắm là không ngăn cản, duy trì ý muốn của nàng mà thôi, nếu may mắn thành thì cũng là một lần cải cách vải vóc.
"Vậy về sau thì sao?" Lâm Uyển Uyển hỏi.

"Aizz! Sau đó trong nhà xảy ra chuyện, cùng Tú Lệ sơn trang cắt đứt quan hệ làm ăn, đi ra bên ngoài, cũng không biết hiện tại là quang cảnh như thế nào, lại nói tiếp ta cùng vị trang chủ kia vẫn là bằng hữu cũ, đã lâu không gặp." Lâm Thiên Tứ thở dài một hơi, trong lòng có chút luyến tiếc quá khứ, trở về cũng nên đi gặp lại cố nhân này, hồi đó hắn liền rời đi không chút lưu tình không nói một lời, cũng không biết lão gia tử kia oán hận hắn như thế nào..
Nói như vậy, sự tình so với cô nghĩ đơn giản hơn nhiều, ra ngoài có bằng hữu dễ làm việc, chính là không biết khuê nữ trang chủ kia đã xuất giá hay chưa, có còn đang tiếp tục nghiên cứu loại vải này hay không, hoặc là nói đã nghiên cứu ra chưa, đối với cô mà nói đều là chuyện tốt, nếu như vẫn không có, cũng chỉ có thể nói là vô duyên với chuyện xây dựng nhà kính.
Nhìn bộ dáng cha nàng đắm chìm trong hồi ức, Lâm Uyển Uyển cũng biết hiện tại không phải lúc hỏi những thứ này, những điều cần biết đã, tiếp theo liền chờ cha nàng dẫn nàng đi qua bái phỏng, vấn đề gì cũng dễ dàng giải quyết, lấy tính tình cha nàng không cần đợi lâu, phục hồi tinh thần lại, khẳng định là người đầu tiên nghĩ đến sẽ là nàng.
Tâm tình tốt ra khỏi phòng, gặp Khương Gia Minh vừa mới trở về, trên mặt có chút mồ hôi mỏng, không cần nghĩ cũng biết đi làm cái gì, tên ngốc này.
Khương Gia Minh thấy tức phụ mình đã bỏ đi bộ dáng rầu rĩ lúc trước, có chút kinh ngạc trong lúc mình đi đã xảy ra chuyện gì, lại không tiện mở miệng hỏi tức phụ về chuyện tìm vải kia, sợ quét qua tâm tình tốt mà tức phụ thật vất vả mới lấy lại được.
Khương Gia Minh không hỏi, không có nghĩa là Lâm Uyển Uyển sẽ không nói, hai ngày nay hai phu thê bọn họ vội vàng chuyện này, có tin tức tốt tự nhiên phải nói cho nam nhân nhà mình, cũng đỡ hắn ở một bên lo lắng.
Ngày mai chính là ngày chuyển vào nhà mới, Lâm Uyển Uyển cùng Khương Gia Minh cân nhắc hôm nay liền trở về, để Khương Gia Minh nghỉ ngơi một lát, lại đi chợ mua chút đồ ăn, chuẩn bị để ngày mai dùng.
Tiết thị còn muốn giữ Lại Lâm Uyển Uyển đến ngày mai lại trở về, cô khéo léo cự tuyệt, ở lại hai ba ngày không có gì đáng ngại, ở lại thêm nữa sợ rằng hai tẩu tẩu khó tránh khỏi sẽ dị nghị, hơn nữa hôm nay thật sự nên trở về, tuy rằng đồ đạc trong nhà mới không sai biệt lắm đều đã chuẩn bị tốt, dù sao vẫn còn có chút việc, cần phải trở về trước.
Cáo biệt người nhà mẹ đẻ, Lâm Uyển Uyển ngồi lên xe do Khương gia minh đánh tâm tình thoải mái chạy về nhà, ngược lại hai đứa con trai đối với đồng bọn mới có chút lưu luyến không rời.
"Luyến tiếc trở về? Tử Ngôn ca ca còn đang ở nhà chờ các ngươi đó." Đối với hai đứa con trai đáng yêu, Lâm Uyển Uyển trêu ghẹo một chút cũng không chán.


Hơn nữa cô đặc biệt thích nhìn biểu tình không được tự nhiên của hai đứa con trai, thật sự là quá đáng yêu.
Khương Liên Khuyết bĩu môi nói: "Nào có" hắn rất nhớ Tử Ngôn su huynh, Khương Liên Giác cũng không ngoại lệ, nghĩ tới đây liền giục cha nương mau đi trở về.
Vì vậy, khi nói đến suy nghĩ của phụ nữ và trẻ con, đừng đoán, không ai có thể chắc chắn họ đang nghĩ gì.
Khương Gia Minh đã mấy ngày không về, hắn thật sự rất nóng lòng muốn trở về, không biết tốc độ tăng lên nhanh bao nhiêu, hành trình đáng lẽ kéo dài hai tiếng lại rút ngắn xuống còn hơn một giờ khiến Lâm Uyển Uyển suýt nữa trợn mắt há hốc mồm, chết tiệt quá nhanh, ê hết cả mông của cô, đương nhiên cô sẽ không nói ra, rất xấu hổ đó được không.
Đến nơi việc đầu tiên làm không phải là nghỉ ngơi mà Khương Gia Minh phải đi một chuyến mời những người nên mời cho trọn lễ, Lâm Uyển Uyển thì đem đồ còn lại đặt ở nhà mới, tự hỏi ngày mai nên an bài như thế nào cho thỏa đáng.
Ba đứa trẻ cũng ở trong sân nhà mới, ríu rít kể chuyện mấy ngày nay.
Điều đáng nói là tường vây bên ngoài nhà mới đã được xây xong, so với bờ bờ tường bên ngoài thấp hơn rất nhiều, hai cánh cửa lớn, nhìn rất là khí phái.
Nhiều người sức lực lớn, Lâm Uyển Uyển tin tưởng không tới một tháng, tường vây có thể toàn bộ giải quyết..