Mộc Tử Khê đứng ngoài cùng vội vàng chạy ra mở cửa.
Người tới đúng là Mộc Xuân đại phòng Mộc gia.
Mộc Xuân là nữ nhi đại phòng của Mộc gia, cùng tuổi với Mộc Oánh.
“Đại đường tỷ, là mẹ ta bảo ta tới. "
Mộc Xuân da ngăm đen, ngũ quan cũng không tệ, thật ra so với Mộc Bảo Nhi ở phòng hai đẹp hơn.
Chỉ là tục ngữ nói một trắng che ba xấu, nàng không trắng bằng Mộc Bảo Nhi.
Vẻ đẹp tám điểm đó đã thua kém vẻ ngoài sáu điểm của Mộc Bảo Nhi
Mộc Xuân có chút ghét bỏ liếc Mộc Cẩm một cái.
Cái nhìn này vừa vặn đụng vào trong mắt Mộc Cẩm, nàng cũng không thèm để ý thái độ của Mộc Xuân.
"Đại bá nương bảo Xuân đường muội tới là có lời gì muốn dặn dò chúng ta?"
Mộc Cẩm nhìn nàng, đương nhiên cũng không nói mời nàng ngồi.
Mộc Xuân bĩu môi.
"Cẩm đường tỷ thật là! Lúc trước ở nhà nhị thúc lâu một chút không phải tốt rồi sao? Đỡ cho ta đi một chuyến!”
Mộc Cẩm biết, nàng đây là đang trách mình trì hoãn nàng xem kịch.
“Vậy làm phiền ngươi đi một chuyến. "Mộc Cẩm thần sắc nhàn nhạt, thái độ ngươi thích nói, không thích nói cút.
Chỉ là Mộc Xuân này không thông minh lắm, căn bản nhìn ra thái độ của Mộc Cẩm.
Nhân tiện nói: "Chuyện của Nhị thẩm các ngươi cũng đều biết, tộc trưởng cùng thôn trưởng quyết định đem Nhị thẩm cùng Hà A Sinh ngâm trong lồng heo."
“Đã đem bọn họ khiêng đến bờ sông rồi, nương ta nói nhà các ngươi cô nương nhiều, cũng đừng đi xem náo nhiệt rồi, liền ở nhà đợi!"
Mộc Cẩm ngược lại không ngờ tới chuyện này.
Ác phụ Phùng thị bị ngâm trong lồng heo?
Nhưng ngẫm lại cũng nói thông suốt.
Bà ta làm ra chuyện khiến người ta khinh thường như vậy, mặc kệ đặt ở thôn nào cũng phải bị ngâm trong lồng heo.
Có báo ứng này, cũng là điều bà ta nên nhận.
Mèo không ăn cá
.
Mộc Xuân mặc kệ sắc mặt khiếp sợ của Mộc Oánh, lúc gần đi còn không kiên nhẫn Căn dặn
“Mấy người các ngươi nghiêm miệng một chút! Nếu gặp phải người thôn ngoài đến hỏi thăm chuyện Nhị thẩm, cũng đừng lỡ miệng!”
Căn bản không cần nàng dặn dò, Mộc Cẩm cũng xấu hổ khi nhắc tới chuyện ác phụ Phùng thị kia đã làm.
Đương nhiên, Phùng thị bị ngâm trong lồng heo, thật sự là làm nàng vui lòng!
Mộc Cẩm lập tức đưa tay nắm Nhị muội muội vẫn khiếp sợ, nhẹ giọng nói:
"Nhị muội muội, muội không cần đồng tình với người như vậy. Ác giả bà ta đã làm, ác báo tới mà thôi.”
Nghe trưởng tỷ nhà mình an ủi, Mộc Oánh cũng nắm lại, trọng điểm là
"Trưởng tỷ yên tâm, ta không phải đồng tình với bà ta, chỉ là không nghĩ tới......”
Mộc Cẩm nhẹ nhàng nở nụ cười, "Đừng thất thần nữa, chúng ta đi làm đồ ăn.”
"Nhưng là trưởng tỷ, cái gì là nhúng lồng heo a?"
Mộc Nguyệt nhỏ nhất lại hỏi một câu, nàng thật sự là quá tò mò.
Mộc Cẩm không đành lòng nói cho nàng biết thế nào là nhúng lồng heo, liền cười nói:
"Chính là một loại trừng phạt làm sai chuyện.”
"Là bởi vì nhị bá mẫu không phải cùng nhị bá sinh đại ca cùng Bảo Nhi đường tỷ, cho nên bà ấy làm sai, muốn bị ngâm trong lồng heo sao?"
Không thể không nói, tiểu muội muội thật sự là thông minh.
Mộc Cẩm cười gật đầu, suy nghĩ một chút vẫn ngồi xổm xuống, cùng tiểu muội muội nhìn thẳng, nhẹ giọng nói: "Nhị bá mẫu còn chưa gả cho nhị bá đã dây dưa với nam tử khác, điều này khẳng định không đúng."
“Sau khi gả cho nhị bá, còn cùng nam tử khác dây dưa, còn sinh hạ Bảo Nhi đường tỷ, đây là đối với quan hệ vợ chồng bất trung..."
Mộc Nguyệt nghiêng đầu, lại hỏi: "Nhưng nếu Nhị bá mẫu chưa bao giờ thích Nhị bá, cũng không muốn gả cho Nhị bá, bà ấy chỉ thích A Sinh thúc thì sao?”
Mộc Cẩm sửng sốt.
Nha đầu này.
Mọce Cẩm sửng sốt, đứa nhỏ này, nàng nhất định phải cẩn thận xử lý vấn đề này.
Trả lời thế nào.
Chuyện xảy ra là các đệ đệ đều ở đây, để có thể cố gắng xoa dịu ảnh hưởng đối với bọn trẻ sau sự việc bẩn thỉu của Phùng thị.
“Đương nhiên là Nhị bá mẫu sai rồi! "Mộc Cẩm như đinh đóng cột.
"Đầu tiên, nhị bá mẫu không nên khi còn là tiểu cô nương, chưa đính hôn đã dây dưa với nam tử."
“Các ngươi cũng biết, một ít trưởng bối trong thôn có đôi khi cũng sẽ dặn dò các tiểu cô nương trong thôn, chuyện gì là tuyệt đối không thể làm.”
"Lại nữa, lúc Nhị bá mẫu còn là cô nương, rõ ràng biết nàng và A Sinh thúc là kẻ thù, nàng và A Sinh thúc căn bản không thể kết thành nhân duyên, nhưng vẫn không quan tâm."
Điểm ấy, nếu Phùng thị và Hà A Sinh thật sự không thể tách ra, cho dù hai người vì tình cảm mà bỏ trốn đi nơi khác, không bao giờ trở về nông thôn nữa, nàng cũng có thể kính nể vài phần.
Nhưng Phùng thị không dám phản kháng trong nhà, còn nghe theo an bài trong nhà gả cho Mộc gia.
Chờ sau khi gả cho bà, Hà A Sinh tìm tới, bà lại dây dưa với Hà A Sinh, còn sinh hạ Mộc Bảo Nhi.
A, Mộc Tử Kim nói là sinh non, kì thực là bà trước khi thành thân mang thai.
Điểm này nhìn lên, Phùng thị cực kỳ vô sỉ.
Mộc Lão Nhị thật sự là một lão Lục Vương Bát đáng thương.
Nhưng cũng là ông ta ngu xuẩn.
Kiếp trước ông ta vậy mà vẫn không phát hiện.
Đời này nếu không phải biến số này của mình, phỏng chừng vẫn sẽ không phát hiện.
Mộc Cẩm nói xong, mấy người Mộc Oánh đều như có điều suy nghĩ gật gật đầu.
Mộc Nguyệt mặc dù nhỏ tuổi nhất, còn cái hiểu cái không, vẫn dùng những lời nói trẻ con để trấn an tỷ tỷ.
“Trưởng tỷ yên tâm đi! Nhị bá mẫu cùng A Sinh thúc làm không đúng! Ta cùng ca ca tỷ sẽ không bắt chước họ!”
Lúc này mấy người Mộc Oánh cũng luôn miệng phụ họa.
Mộc Cẩm vui vẻ.
Cười sờ sờ búi tóc của tiểu muội muội, sau đó lại nhìn nhị muội muội cùng hai vị đệ đệ một cái.
Nhị muội muội lớn rồi, nếu là về sau có người thích, chỉ cần thông qua khảo nghiệm của nàng, nàng khẳng định sẽ không ngăn cản Nhị muội muội gả.
Về phần đại đệ cùng nhị đệ, nàng dự định kiếm được bạc liền đưa bọn họ đi học.
Hôn sự có thể nói sau.
Tiểu muội tuổi còn nhỏ, hiện tại căn bản không cần suy nghĩ.
"Hôm nay chúng ta vẫn chỉ là đơn giản ăn một chút, chờ trưởng tỷ kiếm được bạc, trưởng tỷ mua thịt ăn cho mấy đứa ăn!"
Mộc Cẩm là cam đoan với bọn nhỏ.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai có thể kiếm được tiền.
Sau một lúc lâu, Mộc Cẩm dưới sự trợ giúp của đệ đệ muội muội, đã gói xong Hoài sơn để mang bán.
Sáng mai phải dậy sớm đi bán.
Muốn cùng tam đệ khiêng đường nhỏ đi lên thị trấn.
Đường nhỏ ít người,tránh gặp được người quen bị người ta hỏi thăm.
Lần đầu tiên bán Hoài Sơn phiến cũng sẽ không bán quá nhiều, chỉ chuẩn bị ba mươi cân.
Chạng vạng tối, người Phùng gia tới.
Người tới là mẫu thân Phùng thị và đệ đệ nhỏ nhất của Phùng thị.
Phụ thân Phùng thị cùng mấy vị huynh trưởng lớn tuổi đều không tới.
Có lẽ là bởi vì Phùng thị chuyện xấu bại lộ, bọn họ không có mặt mũi tới đây.
Mà mẫu thân Phùng thị cùng đệ đệ nhỏ nhất tới đây cũng chỉ là nhặt xác cho Phùng thị mà thôi.
Bệnh của Mộc lão nhị vốn còn có chút hy vọng cứu trở về, sau khi biết Mộc Tử Kim là do Phùng thị mang thai trước khi cưới, nữ nhi Mộc Bảo Nhi lại là Phùng thị sau đó lại cùng Hà A Sinh sinh ra, hoàn toàn hết thuốc chữa.
Chuyện Phùng thị do Mộc đại bá, Mộc tộc trưởng cùng với thôn trưởng Mộc gia làm chủ.
Phùng thị và Hồ A Sinh đều đã chết.
Phùng thị còn có người nhặt xác, lúc trước Phùng A Sinh vì Phùng thị bỏ nhà trốn đến Mộc gia thôn, vả lại đã đổi tên, mấy năm nay không chủ động lui tới với người nhà, c.h.ế.t cũng không có ai nhặt xác.
Ông ta cưới vợ, chỉ là thê tử kia cũng đoản mệnh, không sinh cho Hà A Sinh một nam nửa nữ liền bệnh chết.
Hà A Sinh ngược lại có đứa con trai Mộc Tử Kim và đứa con gái Mộc Bảo Nhi, nhưng hai người bọn họ tuổi không lớn, cũng không ngốc.
Bọn họ căn bản không dám đi nhặt xác cho Hà A Sinh.
Mặc dù hai huynh muội đã bị Mộc đại bá làm chủ đuổi ra nhị phòng khỏi Mộc gia.
Giờ phút này, hai người bọn họ thừa dịp bóng đêm đang chạy về nhà Mộc Cẩm.