Nông Kiều Có Phúc

Chương 243: 243



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trở lại Tường Vi viện, Trần A Phúc từ trên đầu gỡ xuống cây trâm kim phượng giương cánh treo châu Sở tam phu nhân đưa.

Trâm cài thật xinh đẹp, có chim sẻ lớn như vậy, cánh mỏng như cánh ve, vừa động nhẹ nhàng liền không ngừng lắc lư, vài hạt châu phấn trắng tròn xoe, lớn cỡ đốt ngón tay trỏ.
Ngọc Trạc nhìn nói: "Nha, trâm này thật là đẹp mắt, vẫn là phủ nội vụ chế tác."
"Nói như thế nào?" Trần A Phúc hỏi.
Ngọc Trạc chỉ chỉ một cái chữ không thể nhận ra trên trâm nói: "Trần cô nương mời xem bên trong cái này, đây là một chữ nội."
Trần A Phúc trông thấy, quả thật như thế.

Còn nói: "Thì ra Sở tam phu nhân là quận chúa.

Nhìn thái độ của nàng ấy hòa ái, người cũng cởi mở, là một người cư xử khéo léo."

Ngọc Trạc cũng được thơm lây nói: "Đúng nha, tam phu nhân nhà ta là người từ thiện nhất, ngay cả đối với một ít đầy tớ chúng ta đều rất tốt.

Nhưng mà, nếu là người khiến nàng chán ghét..." Cảm giác mình đang nghị luận chủ tử, còn đang nghị luận tam phu nhân lợi hại, sợ tới mức vội vàng ngừng miệng, mặt đều nghẹn đỏ.
Buổi tối, nghe nói các nam nhân tiền viện nói chuyện đặc biệt vui vẻ, Trần Thế Anh cao hứng tiếp nhận Giao tổng binh nói vun vào.

Ngày hôm sao, Trần Thế Anh vẫn xin nghỉ một ngày, tiếp đãi Sở gia thỉnh quan môi (người làm mai) tới cửa cầu hôn.

Lại tiếp theo, hai nhà hợp bát tự, vốn là duyên trời tác hợp.

Lại tiếp theo, bởi vì hai người tuổi đều không nhỏ, định qua sang năm ngày mười tháng hai thành thân.
Trần Thế Anh lại bày tỏ cùng Trần A Phúc, sính lễ của Sở gia Trần gia một chút không lưu, cũng sẽ làm đồ cưới đưa qua cho nàng, mặt khác còn sẽ để Giang thị chuẩn bị cho nàng một khoản đồ cưới phong phú...!Cũng nói xong, sang năm vẫn là sẽ phát gả ở Trần phủ.
Mấy ngày này, Trần Thế Anh và Giang thị bận rộn vì Trần A Phúc, Trần A Phúc sống ở trong Tường Vi viện ăn không ngồi rồi, liền làm điểm tâm giết thời gian, mỗi ngày đều sẽ đưa một ít cho hai người bọn họ cùng người đệ đệ, hai muội muội.

Trần A Phúc rời Trần phủ đã là ngày hai mươi ba tháng tư.

Trước khi ra khỏi phủ, nàng còn cố ý đi Thọ Hằng viện vấn an lão thái bà.
Nàng vào trong nhà của lão thái thái, con mắt và miệng lão phu nhân đã bị lệch, đang tựa ở đầu giường.

Thấy nàng đến, liền mơ hồ không rõ mắng: "Nha đầu chết tiệt kia, mày tới làm chi? Cút! Cút!"
Trần A Phúc cười hề hề đi đến bên giường lão phu nhân, nhẹ nói: "Ta lập tức đi ngay, ta cũng không muốn nhìn bà nhiều thêm một cái.

Ta chính là đến nói cho bà biết một tiếng, hôn sự của ta không bị người khác mưu đoạt đi, ta đã cùng Sở đại nhân đính hôn, tháng hai sang năm thành hôn.

Về sau, ta sẽ là thiếu phu nhân Hầu phủ, sẽ hưởng đại phúc, tức chết bà lão thái bà..."
Lão phu nhân tức đến không chịu được, liên tục hô mơ hồ không rõ: "Cút! Cút! Kêu nó cút..."
Vừa mới bắt đầu, một người bà tử hầu hạ ở trong phòng còn khép mi buông mắt gải bộ
.