Nông Kiều Có Phúc

Chương 381: 381



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sở Lệnh Tuyên bảo ngày mai hắn lại khuyên khuyên A Lộc.

Nếu khiến cậu em vợ chuyển ra ngoài, về sau hắn cũng không còn mặt mũi gặp nhạc phụ nhạc mẫu.
Trần A Phúc liền nói ý tưởng của nàng, nói nàng sẽ thanh lý bên trong phủ một chút, cũng để cho A Lộc tiếp xúc nhiều cùng mấy người hài tử A Đường, Lam ca nhi, Mộc ca nhi, về sau lại để hắn vào ở.
Sở Lệnh Tuyên gật đầu nói: "Ta lại hỏi thăm một chút, trừ mấy hài tử này ra, lại tìm một ít hài tử cùng lứa giới thiệu cho A Lộc."
Trần A Phúc cười nói: "Vậy đương nhiên tốt hơn.

Hài tử nhà chúng ta đều quá nhỏ, A Lộc theo không chơi được với bọn họ."
Sở Lệnh Tuyên vuốt ve bụng bự Trần A Phúc cực đau lòng, nói: "Đều là ta không tốt, để cho nàng lớn bụng, còn vất vả như thế." Lại nhìn chằm chằm bụng bự nói: "Cũng mới một vài ngày, bụng nàng lại lớn lên không ít."
Trần A Phúc cười nói: "Đúng vậy, thiếp cũng cảm thấy những ngày này bụng sinh trưởng tốt, so với trước thì nhanh lớn lên hơn nhiều." Chứng kiến bọc nhỏ lại nhô lên trên bụng, mừng rỡ nói: "Mau nhìn, động, lại động."
Sở Lệnh Tuyên cũng mừng rỡ nhìn, còn dùng bàn tay khẽ vuốt cái cục nhỏ du động kia, cười nói: "Nhi tử thích đánh quyền, về sau đi ra cha dạy con."

Máy thai ngừng rồi, Sở Lệnh Tuyên đỡ Trần A Phúc nghiêng người nằm ở trên giường, giúp nàng mát xa.

Bả vai, sau lưng, cẳng chân, bàn chân, từ trên xuống dưới, từng chút từng chút ấn xuống, nặng nhẹ thích hợp, khiến Trần A Phúc cực thoải mái.

Nàng nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói chuyện cùng Sở Lệnh Tuyên.

Mấy ngày nay, chỉ cần Sở Lệnh Tuyên có thời gian, đều sẽ giúp nàng mát xa thế này.
Bọn họ nói xong chuyện trong nhà, Sở Lệnh Tuyên lại nói cùng Trần A Phúc, Ngọc Thành cùng Ung Thành bên kia đã có tin tức, lại tìm được hai nhân chứng cùng một chút chứng cớ, đã nghiêm mật bảo hộ lên, cũng sẽ nghĩ biện pháp mang đến nơi đây.

nNhất đảng quốc cữu Sợ vương có chỗ phát giác, vì an toàn Vương Thành, buổi sáng ngày mai liền muốn đưa cả nhà bọn họ đi đến một địa phương cực kín đáo.

Chỉ chờ sự kiện kia tra ra manh mối xong, lại để bọn họ quang minh chính đại đi ra sinh sống.

Trần A Phúc cả kinh, bỗng chốc xoay người lại, oán giận nói: "Lại nói thế nào, chàng cũng phải để thiếp và cậu bọn họ gặp một lần chứ.

Âm thầm giấu bọn họ đi như vậy, chàng kêu thiếp như giao phó cùng nương của thiếp thế nào?" Lại mất hứng hỏi: "Không được, ngày mai thiếp muốn gặp bọn họ."
Trần A Phúc động tác mạnh khiến Sở Lệnh Tuyên trắng mặt.

Hắn trước nhìn một chút bụng bự của nàng, lại nhìn nhìn mặt nàng, lại nhìn lên nhìn xuống một chút, thấy nàng không có gì khác thường, mới yên lòng.
Hắn tức giận nói: "Bụng! Về sau không được phép lỗ mãng như thế."
Trần A Phúc bị hắn nhìn đỏ mặt, tức giận nói: "Nhìn đâu đấy? Thiếp đang nói chuyện với chàng nha."
Sở Lệnh Tuyên nghiêm mặt nói: "Chuyện này không phải là trò đùa, A Phúc đừng xử trí theo cảm tính.

Yên tâm, bọn họ trừ không quá tự do ra, cái gì cũng tốt.

Cậu nàng cũng là cậu ta, ta sẽ không ủy khuất bọn họ." Lại nói: "Ngày mai ta lại viết một phong thư cho nhạc phụ mẫu ở nông thôn, chỉ nói cậu bọn họ có chút phiền phức, được ta bảo vệ lại rồi." Lại trầm mặt
.