Nông Phu Gia Tiều Kiều Thê

Chương 48



Hồ thị vừa đi vừa đấm cổ, từ thượng phòng đi ra.

Lăn lộn một ngày, nàng là tâm mệt, người cũng mệt mỏi.

Thời điểm đi đến trước cửa đại phòng, thấy lão nhị Lư Minh Hải từ bên trong đi ra.

Hồ thị đi vào, Lư Minh Xuyên đang ngồi ở trên giường đất, cau mày không biết suy nghĩ cái gì, nàng hỏi: “Lão nhị tới tìm ngươi có việc?”

Lư Minh Xuyên gật gật đầu, liền đem ý đồ của Lư Minh Hải đến nói ra.

Sau khi nghe xong, lông mày Hồ thị gắt gao mà nhăn lại, quả thực cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.

Lư Minh Xuyên thở dài một hơi, nói: “Di muội nơi đó ngươi tốn công đi truyền lời, xem có thể hay không để Đỗ gia chờ thêm một năm. Vốn dĩ năm trước Nghĩa Nhi nên thành thân, đáng tiếc năm trước tiểu muội sinh trận bệnh kia, đem của cải nhị phòng thật vất vả tích cóp đào ra không xót chút gì. Nhị đệ cùng nhị đệ muội này đã hơn một năm nay thật vất vả tích cóp thêm chút bạc, nguyên bản là tính toán để cho Nghĩa Nhi thành thân, đột nhiên lại nhảy ra việc của Đỗ gia, trong khoảng thời gian ngắn tiền bạc có chút không thuận lợi.”

“Làm sao vậy?” Thấy Hồ thị không nói lời nào, Lư Minh Xuyên hỏi lại vợ.

Hồ thị như cũ vẫn cau mày: “Ngươi nói nhị phòng có phải hay không không tính toán muốn cùng Đỗ gia kết thân?”



“Ngươi như thế nào lại nghĩ như vậy?”

“Nhị phòng không có khả năng sẽ không có bạc, cho dù không có, Mai gia bên kia cũng không có khả năng không có.” Dù sao Hồ thị là tuyệt không tin nhị phòng sẽ không có bạc!

Lư Minh Xuyên quả thực cũng không biết nên nói cái gì, tức phụ luôn nói nhị phòng trong tay có tiền, trước kia Lư Minh Xuyên cũng tưởng như vậy. Nhưng lần này nhị đệ thẳng thắn thành khẩn nói với hắn, hắn lại cũng tin. Huynh đệ hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hắn hiểu biết bản tính lão nhị, không có khả năng lừa hắn, đặc biệt lại sự tình liên quan tới hôn sự Nguyệt Nhi.

“Ngươi đừng nghĩ nhiều, lão nhị nếu nói tiền bạc không thuận lợi, khẳng định là trong tay không có tiền. Kể cả là Mai gia, kia cũng chỉ là nhạc gia của lão nhị, nào có đạo lý con cái chính mình thành thân để nhạc gia ra bạc, bạc nhà ai cũng không phải sông lớn bay tới, lão nhị làm người ra sao ngươi còn không biết? Ngươi cùng di muội hảo hảo nói chuyện lại, xem nàng nói như thế nào, Liêm Nhi hiện giờ cũng bất quá mới mười sáu, một năm hẳn là có thể chờ được.”

Hồ thị sắc mặt khó xử nhìn nam nhân, muốn nói lại thôi.

Nam nhân chỉ biết tình huống Đỗ gia không tốt, lại không biết đâu chỉ là không tốt, quả thực đã tới mức duy trì không nổi nữa rồi. Nếu là nàng cùng muội muội nói chuyện, Đỗ gia xác thật có thể chờ, nhưng tiền đề là nàng nguyện ý tiếp tục cho Đỗ gia mượn bạc, thẳng đến khi Lư Kiều Nguyệt qua cửa.

Nàng có thể sẽ tiếp tục mượn Đỗ gia bạc sao? Không đề cập tới đại phòng tiền bạc cũng không dư dả là bao, bạc nhà ai cũng không phải sông lớn bay tới.

Hồ thị lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.