Nông Viên Tự Cẩm

Chương 545: Thỏa sức tưởng tượng



Người một nhà chiêu đãi kiểu gì cũng được, nhưng nghe nói mấy nha hoàn của Tiểu Thảo đều sống trong Kinh thành từ nhỏ, bình thường cử chỉ hành động có thể sánh ngang với đại gia khuê tú. Vợ Dư Giang vẫn luôn lo lắng bọn họ ăn không quen món ăn đơn giản của nông thôn. Bây giờ xem ra nàng ta lo thừa rồi.

Ở nông thôn Đông Bắc gần như nhà nào cũng giết heo mừng năm mới, trai gái già trẻ trong thôn đều tụ tập lại với nhau rất náo nhiệt. Từ khi bắt đầu vào tháng Chạp, những món ăn làm từ thịt heo đều không ngừng xuất hiện. Thôn Đông Sơn vốn không có tập tục này, bây giờ có không ít nhà cũng bắt đầu giết heo mừng năm mới. Nhưng mà thức ăn nấu từ thịt heo chính gốc thì phải kể đến tay nghề của đại nãi nãi!

Dư Tiểu Thảo xoa xoa cái bụng căng tròn, đi bộ tiêu thực dưới chân núi, thuận tiện nhìn xem những cạm bẫy nàng đào trước đó có thu hoạch gì không. Triệu Hàm lặng lẽ đi theo sau lưng nàng, nhớ đến lúc hai người ở cạnh nhau.

Mỗi lần chỉ cần là bẫy Tiểu Thảo đặt thì tỷ lệ con mồi dính bẫy sẽ cao hơn rất nhiều. Hình như nha đầu này được thần may mắn chiếu cố. Nhìn đi, rõ ràng là con mồi không thích xuống chân núi nhưng trong các cạm bẫy, không có mười con cũng có sáu bảy con.

Bốn nha hoàn bỏ qua những giáo huấn ràng buộc, lộ ra vẻ hồn nhiên. Mỗi lần phát hiện trong bẫy có con mồi đều hô to gọi nhỏ, tranh nhau tiến lên cầm, vô cùng vui vẻ. Chờ bọn họ đi được một vòng, gần như ai nấy đều cầm rất nhiều con mồi. Trên bả vai Triệu Hàm còn có một con hoẵng đã cứng đờ!

Cuộc sống tháng Chạp có vẻ trôi qua nhanh hơn so với bình thường, chỉ trong chớp mắt đã đến cuối năm. Rau củ trong trang tử đã ngừng cung cấp từ 29, qua năm mới sẽ bắt đầu buôn bán lại. Từ 28, Tiểu Thạch Đầu đã bất chấp gió rét trở về nhà, cả nhà Dư gia lúc này mới coi là đoàn viên thực sự.

Bữa cơm giao thừa bàn cơm Dư gia có thêm hai người. Một là Triệu Hàm được Tiểu Thảo mời đến nhà ăn tết, người khác là Trang Tiểu Mạc không nơi nương tựa. Trên bàn cơm, Trang Tiểu Mạc luôn cố gắng lấy lòng Tiểu Liên, Dư Hải trước nay đều không có thiện ý với loại sinh vật mang tên “con rể” muốn cướp con gái chàng. Tên Dương Quận vương kia chàng cản không nổi, tên họ Trang này lại muốn câu Tiểu Liên nhà chàng đi, nào có dễ dàng như vậy.

Tiểu Liên sang năm đã mười bốn, mới biết yêu, hình như nàng ấy cũng có thiện ý với Trang Tiểu Mạc anh tuấn cao lớn. Hắn đối xử dịu dàng với nàng ấy khiến nàng ấy đỏ mặt, hình như không có gì ghét bỏ.

Cha mẹ vợ càng lúc càng thấy con rể này thú vị, ấn tượng của Liễu thị đối với Trang Tiểu Mạc tuy xuất thân cô nhi nhưng có thể tự lực tự cường này rất tốt. Hơn nữa, Tiểu Mạc ôn hòa hiểu chuyện, hiền lành, biết báo ân, nếu không có chồng mình ngăn cản chắc nàng ấy đã đối xử với hắn như nửa con trai rồi.