Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!!

Chương 17: Tôi có nên tha thứ cho cô không?



“Tôi cầu xin cô tha thứ cho tập đoàn của chúng tôi, tôi thật sự có lỗi.” Nhỏ nói.

----flashback----

Nhỏ đang ngồi đó suy nghĩ về câu nói của nó bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên. Nhỏ nghe xong cuộc điện thoại đó thì ngay lập tức rời khỏi trường. Nhỏ về đến nhà...

“Mày làm gì tập đoàn The Roses hả con bé kia, mày đụng đến bang Black Roses hả!”

“Mày có biết rất nhiều tập đoàn lớn đang rút vốn không? Đến anh chị em mày bị bắt cóc rồi!”

“Tao được thư kí của Black Roses và The Roses đến báo là mày giả danh chủ tịch. Mày giỏi lắm. Mày sang ngay nhà con bé Sam xin lỗi cho tao!”

“Sang ngay lập tức!”

Mỗi câu nói là một cái tát.

----End flashback----

Nhỏ thật sự ngạc nhiên khi thấy anh và hắn đang đứng đằng sau.

“Hai anh làm gì ở đây vậy?”

“À, anh và Ken chuyển sang nhà Sam ở!”Alex thản nhiên trả lời mà không để ý đến tâm trạng của nhỏ.”Thế còn em tới đây làm gì?”

“À, không có chuyện gì! Thôi, em đi về đây.”Nhỏ bỏ về vì sợ mất thể diện trước mặt anh và hắn.

Nó chẳng nói gì, nó biết thừa tính của nhỏ, cái “tôi” rất lớn, lớn hơn tất cả.

Sáng ngày hôm sau, tập đoàn của nhỏ và hắn đều bình thường trở lại, mọi người nói là do một thế lực lớn nào đó mua hết cổ phần của tập đoàn nhỏ. Nhưng nhỏ luôn miệng khoe người đó là người trong dòng họ.

“Sao mày lại làm thế, sao không để cho tập đoàn nó phá sản luôn đi?”Cô đang lái xe đến trường thì hỏi nó.

“Tao không thích.”

“Không thích là như thế nào, sao mày không hành động luôn đi?” Cô bực tức.

“Chưa phải thời điểm này.”

“Gớm!” Cô bĩu môi.

“Tao thích Rony phải đau khổ, tao đã mua hết cổ phần tập đoàn nó lại rồi! Chỉ cần một cuộc điện thoại thôi... mọi thứ sẽ đổ vỡ hết...”Nó cười đểu.

“Sam...tao nổi hết cả da gà rồi nè!!! À, Sắp sinh nhật hai thằng John rồi đó, mày có muốn tổ chức gì không?” Cô hỏi nó.

“Hai ngày nữa, nhà tao...bí mật...trang trí cho đẹp vào, lên danh sách khách mời, 100 người là đủ. Sinh nhật chính thức thì tổ chức sau.”

“Ok, tao sẽ bàn với mọi người, mày lên lớp trước đi, cất xe cái đã!”Nó bước ra khỏi xe của cô.

Nó lên lớp và học những tiết học nhàm chán. Cô, Eva, cậu và anh ngồi bàn về kế hoạch tiệc.

“Chủ đề là gì bây giờ!” Cô nhắn.

“Con gái!”Anh nhắn.

“Bị điên à, đồ bệnh hoạn, tôi đuổi anh ra khỏi phòng chat giờ!”Cô cáu.

“Đồ ăn và hoa được không!” Eva nhắn.

“Không được, tuổi nào rồi mà còn hoa hòe, với lại có phải tiệc của chúng ta đâu!”Cậu phân tích cho Mia nghe.

“Thế tiệc trắng đen được không?”Hắn chen vào trong phòng chat.

“Được đó!'Cô đồng ý.

“Mọi người chiều nay sẽ về phân công nhau mua đồ.”Mia nhắn.

“Được! Ali với Eva thiết kế thiệp mời và lên danh sách khách luôn đi!” Cậu phân công.

“Bánh thì tôi làm cho!” Cô xung phong.

“Lợn có thể làm gần nghìn cái bánh không vậy.” Anh trêu.

“Anh coi thường tôi quá rồi đó!”Cô nhắn.

“Thôi, đi ăn trưa đi, chuông rồi đó! À, nhớ chặn Johnny với Johnson nhé!”Anh nhắc nhở.

Cả bọn cùng đi ăn trưa, mọi chuyện đều xảy ra một cách bình thường cho đến khi nhỏ, Anna và Mia bước đến thì...

“Mọi người cho tụi mình ngồi đây được không!” Anna hỏi.

“Ừ, em ngồi đi!” Hắn cho ba đứa kia ngồi vì dù gì nhỏ cũng là bạn gái hắn mà. Nhưng rất tiếc...nó không bao giờ muốn chung cái gì với nhỏ cả.

Nó đứng dậy, ra bàn không có người ngồi. “Mọi người còn làm gì nữa, ăn đi!”Mia lớn giọng. Chẳng một ai quan tâm, bọn nó đứng dậy đi ra bàn nó ngồi rồi tiếp tục trò chuyện vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Lúc đầu, nhỏ cũng níu tay anh lại nhưng anh hất ra rồi đi theo bọn nó.

Chỉ còn mỗi hắn, nhỏ, Mia và Anna, không ai nói với nhau câu nào. Hết giờ ăn thì hắn cũng về lớp luôn.

Bọn nó lại trải qua một buổi chiều ảm đạm, chả có việc gì ngoài chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật cho anh em nhà John.

“Hai em uống đi, chị làm đó.”Cô đưa hai cốc nước cam cho Johnny và Johnson.

Rầm...

Hai người ngất tại chỗ.

“Thuốc ngủ này loại mạnh, 2 ngày nữa sẽ tỉnh dậy. Sau khi tỉnh dậy thì cũng không nhớ việc mình đánh thuốc hai đứa nó đâu, Alex với Josh vác hai thằng này lên phòng hộ cái! Trong vòng hai ngày sẽ nghỉ học để lo cho bữa tiệc. Phân công công việc thì để Kathy lo.” Nó nói.

“Bây giờ, Ken với Sam đi mua về 1000 bông hồng đen và 1000 bông hồng trắng. Ali và Eva sẽ đi mua nguyên liệu làm bánh. Còn tao, Alex sẽ ở nhà để check lại rượu với trái cây và cả khách mời nữa, thuê người phục vụ thì để bác Will lo! Những việc khác thì từ từ rồi tính!” Cô nói.

“2000 bông hồng đen trắng sao, cô đùa đấy à, kiếm đâu ra!” Hắn chán đời.

“Ngậm mồm vào, có hai ngày để chuẩn bị, thoải mái thời gian. À, một ngày rưỡi thôi, còn phải trang trí mà. À đúng rồi, ai không làm xong trong đúng thời hạn thì don nhà một tháng nhé!” Nó nói khiến hắn trở nên bi quan hơn. Nhất là hình phạt...

“Anh có muốn mời ai không?” Cô hỏi.

“Mời bạn tôi được không!” Anh nói.

“Tùy anh!” Cô quay sang lo tấm thiệp mời.

“À mà còn trang phục thì sao?”

“Mẹ tôi và Sam lo, anh không phải lo!” Cô nói.

Giao việc xong thì nó và hắn xuống gara rồi lái xe đi tim hoa hồng. Ali và Eva thì ra chỗ sản xuất để mua nguyên liệu làm bánh. Còn anh và cô đang tiếp tục lên danh sách.

>>>Trên xe của nó và hắn.

-Bây giờ đi đâu trước!-Hắn hỏi.

-Ngoại ô.

-Ra ngoại ô làm gì? Xa lắm.

-Anh hỏi xem có chỗ nào trong thành phố bán hoa hồng đen và trắng nhiều đến thế không?-Nó cáu khiến nó suýt đâm vào ô tô.

-Cô đi đứng kiểu gì đấy, lái cẩn thận vào.-Nó làm hắn sợ té khói vì cái cách lái xe quá mạo hiểm.

Nó dừng lại trước một cửa hàng hoa bé nhưng vườn hoa thì rất to và rộng.

-À, Sam, hôm nay cháu đến đây làm gì đó. Còn nữa, ai đây? Bạn trai à!-Một cụ ông nói.

-Không phải đâu ông, mấy ngày nữa là sinh nhật bạn cháu mà cháu không biết kiếm đâu 2000 bông hoa hồng trắng và đen nữa, ông giúp cháu được không?-Nó cười hiền hậu, đ

-Ông không chắc là sẽ đủ cho cháu đâu, hiện giờ vườn chỉ còn 500 bông đen và 500 bồng trắng, cháu có lấy không?-

-Dạ như thế là được rồi ạ, cháu đi kiếm chỗ khác cũng được, cháu cảm ơn ông nhiều, cháu sẽ cho người đi lấy ạ!

-Cháu có ở lại ăn cơm không?

-Dạ thôi, cháu phải về chuẩn bị nữa, khi nào cháu sẽ dẫn cả bạn đến chơi với ông, tụi cháu về đây.

Hình ảnh ấm áp của nó đã làm tim hắn đập nhanh hơn thường. Hắn luôn nhắc đi nhắc lại câu nói trong đầu 'Sam hại bạn gái mình'

End chap