Trà Trà suy nghĩ một lúc, cũng không thể nghĩ ra chỗ nào không đúng.
Đơn giản, cũng không thèm nghĩ nữa.
Hơn nữa, Thất Thất Thường xuyên bên tai cô hoa thức thổi phồng một đợt.
Trà Trà trong nháy mắt đem việc mười mấy cây kẹo ʍút̼ ném ra sau đầu..............
Lại một ngày mới.
Nga, đã đến lúc đưa cô kẹo ʍút̼ rồi.
Chu giáo bá luôn rất đúng giờ trong việc đưa kẹo, điều đầu tiên anh ấy đến lớp vào mỗi buổi sáng là đưa kẹo cho cô ấy.
Nhưng hôm nay
Trà Trà lại cau mày, "Thất Thất, sao Chu ca ca vẫn chưa đến?"
Ngày thường lúc này, Chu ca ca đã đến lớp học từ rất lâu rồi!
Hơn nữa, tiểu phong tử cũng không tới!
Có chút ngốc.
Thất Thất che mặt, [ việc này......tôi cũng không biết.]
" Được rồi, lại đợi một lát nữa."
Trong giọng nói nhẹ nhàng có chút mất mát.
Cô chống cằm, tầm mắt rơi vào cửa lớp.
Cũng không biết bao lâu bóng dáng quen thuộc kia xuất hiện.
Thất Thất nhận thấy tâm trạng của Trà Trà không quá cao hứng, sau khi suy nghĩ một hồi, Thất Thất nhanh chóng tìm ra một chủ đề mới.
[ Đúng rồi, Trà Trà, một tháng nữa là kì thi sắp diễn ra, cô phải nổ lực học tập, nghiêm túc ôn tập a! ]
" Được rồi, ta đã biết." Không phải chỉ là hảo hào học tập thôi sao?
Cô ấy đi học rất nghiêm túc đấy có được không?
Ngay cả khi một số nội dung đặc biệt nhàm chán, cô ấy vẫn lắng nghe rất cẩn thận.
[ Thật ra thì ý tôi là Trà Trà, kỳ thật cô cũng có thể giúp Chu ca ca, để anh ta cùng cô ôn tập, bằng cách này, cô có thể bồi đắp thêm tình cảm! ]
Trà Trà ngẩn ra, có chút sững sờ, "Thất Thất? Ta tại sao phải cùng Chu ca ca ôn tập? Ta không phải là muốn soán vị sao?"
Tổng cảm thấy trọng điểm không đúng?
[ Này chỉ là thắt chặt quan hệ, cùng nhau học tập chăm chỉ mỗi ngày, có thể có một ngày Chu ca ca bị cô làm cho cảm động, sẽ trực tiếp giao cho cô vị trí giáo bá! ]
"Hả???"
[ Cô xem, một giáo bá không hảo hào học tập đột nhiên cô giúp anh ấy hảo hào học tập, từ đấy anh anh ấy chăm chỉ học không còn dư thời gian, cô nghĩ anh ta vẫn còn tâm trí để tiếp tục làm một giáo bá sao? Hơn nữa, khi cô đang trao đổi kinh nghiệm học tập với anh ấy, cô có thể âm thầm bổ não cho anh ấy một ít tư tưởng nha........
Hãy suy nghĩ thử xem có phải hay không thực sự rất tuyệt?]
Trà Trà suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Cũng có lý!"
Bước tiếp theo sẽ giúp Chu ca ca hảo hào học tập?
Ân?
Liền như vậy vui vẻ quyết định.
Thất Thất, [...........] tôi thật là một hệ thống cơ trí! Tôi thật ngưỡng mộ chính mình!
Nếu có danh hiệu hệ thống tốt nhất, tôi nghĩ nhất định sẽ thuộc về mình!!!
Trà Trà lại đợi thêm hai phút.
Không có chờ được Chu Kình Hoán, mà chờ được Ninh Phong.
Ninh Phong chạy tới, đưa cho cô một ít kẹo, vẻ mặt nghiêm túc không giống như thường ngày, giọng nói có chút băn khoăn, "Chu ca nhờ tôi gửi cho cô một ít trước, đợi đến khi anh ấy vào lớp sẽ đưa phần còn lại cho cô."
Sợ cô ấy không đợi được sẽ không vui, nên kêu hắn mang kẹo đến cho cô ấy, thật sự là.........
Ai, Chu ca ca của hắn thực sự thua trong tay của Trà ca!
Trà Trà đút kẹo vào túi, hỏi: "Có phải hay không xảy ra chuyện gì?"
"........" Trà ca thật nhạy bén.
Anh do dự rồi thở dài, "Chu ca không để tôi nói cho cô biết đâu."
Nghe xong , Trà Trà nghiêng đầu nhìn Ninh Phong chằm chằm, "Nếu anh không nói với tôi, tôi liền nói với Chu ca ca: Anh đã ăn trộm kẹo của tôi còn bắt nạt tôi."
Ninh Phong căng thẳng nhanh chóng phản bác," Trà, Trà ca, tôi không có!"