"Nữ nhi? Con bị hoàng thượng hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt sao?"
Ông kinh ngạc, còn có ý muốn khiêu chiến hoàng thượng, nữ nhi ngoan của ông làm sao có thể mắt mù coi trọng hoàng thượng?
"Hoa ngôn xảo ngữ? Không có a." Trà Trà suy nghĩ một chút, cảm thấy được phụ thân cùng người nào đó giống như có hiểu lầm.
Có hiểu lầm?
Tất nhiên, phải nói làm rõ ràng.
Cô hiểu rồi, chắc hẳn phụ thân nghĩ cô đã bị bắt nạt.
"Phụ thân, con thực sự không có bị bắt nạt.
Người xem, vết thương trêи mặt của tiểu vương gia là do con gây ra!" Trà Trà với vẻ mặt đắc ý chỉ vào Đế Hàn Việt.
Sau đó cúi người nắm lấy bàn tay to lớn của Đế Hàn Thành, đưa ngón tay bị thương của hắn đến trước mặt mọi người.
"Nhưng hắn khác với tiểu vương gia, hắn là một người tốt, nhưng hắn tương đối ngốc, uống rượu cũng có thể làm tay bị thương, vừa vặn tâm trạng rất tốt.........Phụ thân người hãy giúp hắn xử lý một chút đi!"
Giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào mềm mại, lời nói ra đặc biệt ngây thơ.
Nhưng.......
Bộ dáng này của cô khiến Tiết phụ càng ngày càng cảm thấy đau đầu.
Ông tức giận liếc nhìn vết thương nhỏ trêи tay hoàng thượng, có cần băng bó không???
Lúc này, trong mắt Tiết phụ, hoàng thượng giống như một kẻ lừa dối tình cảm.
Dùng chút vết thương để lừa dối nữ nhi của mình, thậm chí cố gắng chiếm được thiện cảm.
Và đánh giá của nữ nhi đối với hoàng thượng.
Tương đối ngốc?
Một người tốt?
Tất cả mớ hỗn độn này là gì?
Ai mà không biết rằng khi vị này thời điểm lên ngôi hoàng đế, hai bàn tay dính đầy máu?
Hiện tại còn không biết xấu hổ mà đóng giả một người tôi trước mặt nữ nhi của ông?