Nữ Chính Không Đủ Ngọt Ngào

Chương 357: Thanh Mai Ngọt Ngào 10





Trà Trà suy nghĩ một chút, nghiêm túc giải thích, "! ! Thu của mùa thu, Trà của lá trà , siêu đơn giản nga.

"
Giọng nói mềm mại, cũng với biểu tình kia.

"! ! "
Sách, không chỉ có cái tên siêu đơn giản.

Bạn học mới thoạt nhìn cũng siêu ngoan siêu mềm! ! Siêu dễ khi dễ.

Tinh xảo giống như búp bê sứ.

Ai thấy, không nghĩ duỗi tay xoa xoa?
Chủ nhiệm lớp nhìn về phía Trà Trà, "Vừa vặn, lớp còn có mấy chỗ trống, em nhìn xem muốn ngồi chỗ nào.


"
Trà Trà gật gật đầu, nhìn xuống dưới.

Ba chỗ trống.

Hàng phía trước có một chỗ.

Bên cạnh Giang Ly Hoán có một chỗ.

Còn có một chỗ ở cuối lớp, chung quanh đều là nam sinh.

Trà Trà ánh mắt nhìn vào một chỗ, cười hì hì nhìn về phía chủ nhiệm lớp, "Lão sư, em chọn xong rồi.

"
"Ừm, vậy em đi về chỗ ngồi trước đi, chút nữa liền vào học.

"
"Được ạ.

"
Trà Trà từ trên bục giảng đi xuống.

Nhất cử nhất động của cô đều bị chú ý.

Chỗ trống trước mặt bị cô bỏ qua.

Không ít nữ sinh tức khắc nhiều vài phần cảnh giác, ánh mắt qua lại ở trên người cô và Giang Ly Hoán.

Ngắn ngủn vài giây, bọn họ là não bổ một vở kịch.

Ví dụ như: Bạn học mới tới có tiến đến chỗ trống bên cạnh Giang Ly Hoán hay không, kết quả sẽ là?
Lại ví dụ như: Vạn nhất bạn học mới một khóc hai nháo muốn ngồi ở bên cạnh Giang Ly Hoán, thì sẽ như thế nào?

Trong lúc bọn họ não bổ một vở rồi lại một vở kịch.

Trà Trà đã đi ngang qua chỗ trống bên cạnh Giang Ly Hoán, liền cái ánh mắt cũng chưa cấp trực tiếp đi tới chỗ cuối lớp ngồi xuống.

Tức khắc, cả lớp sợ ngây người.

Mấy nam sinh phát ra tiếng cười vui vẻ, vô cùng vui sướng.

Các nữ sinh vẻ mặt mộng bức, "???" Đây là cái thao tác gì vậy?
Bạn học mới cậu không thấy được hàng phía sau ngồi đều là nam sinh sao?
Cậu một tiểu cô nương chạy đến đó ngồi, là muốn làm cái gì?
Không chỉ có mọi người mộng bức, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng mờ mịt.

Qua một hồi lâu.

Chủ nhiệm lớp lên tiếng, "Các em tiếp tục đọc sách, chờ vào học đi.

"
Dứt lời, xoay người rời đi.

Trước khi đi, lại không yên tâm nhìn thoáng qua chỗ ngồi cuối lớp mà tiểu cô nương đã lựa chọn.

Tiểu cô nương thoạt nhìn rất ngoan, như thế nào lại chọn chỗ cuối lớp chứ?
Cho dù là ngồi ở bên cạnh Giang Ly Hoán, mình có thể lý giải.

Chẳng lẽ bạn học mới không định hảo hào học tập?
Ai, không nghĩ ra! ! Hiện tại tiểu cô nương a, tâm tư thật khó đoán.

Các nữ sinh mờ mịt lại nhìn Trà Trà nhiều thêm một lần, thấy tiểu cô nương nghiêm trang đem cặp sách đặt tốt, sau đó mở sách vở ra, bọn họ càng mờ mịt hơn.

Thao tác này! ! Bọn họ xem không hiểu.


Bất quá, đáng giá vui vẻ chính là, bạn học mới không có ngồi bên cạnh Giang Ly Hoán, hai người giống như không hề quen biết.

Cho nên sáng nay những cái tin đồn mà bọn họ nghe được, nói cái gì mà tiểu cô nương đi theo phía sau Giang Ly Hoán, khả năng chỉ là nghe đồn! ! Bởi vì, liền một bức ảnh cũng không có.

Không có chứng cứ chỉ nghe đồn, bọn họ từ chối tin tưởng!
Sau khi Trà Trà đem sách vở sắp xếp xong, tâm trạng cực tốt nhìn thoáng qua chỗ ngồi mới của mình.

Ngô, bạn học cùng bạn thật tốt, bạn ngồi cùng bàn đang ngủ, từ lúc cô vào lớp bạn ngồi cùng bàn đã ngủ.

Đến bây giờ, vẫn còn đang ngủ.

Thật tốt a!
Cô liền thích loại cảm giác tươi mát thoát tục không làm ra vẻ này.

Thất Thất, 【! ! 】 tôi cảm thấy cô là vì hành sự thuận tiện đi, mới lựa chọn vị trí này cùng với bạn cùng bàn chưa từng gặp mặt ngồi chung, tuy rằng, tôi không có chứng cứ! !
Đột nhiên, Trà Trà nhạy bén nhận thấy được một ánh mắt không quá vui vẻ.

Cô ngẩng đầu nhìn qua đi.

Nhưng cái gì cũng không nhìn thấy.

Chỉ nhìn thấy thân ảnh thanh lãnh kia.

"???" Vừa rồi là Giang Ly Hoán đang nhìn cô sao?
Hay là nói, bởi vì giấc ngủ có vấn đề, dẫn tới cô bị ảo giác nghiêm trọng???.