Từ Trạch tr@n trụi quỳ sấp ở giữa giường, Phạm Trác đứng phía sau hắn dùng những ngón tay lạnh như băng du tẩu mỗi tấc da thịt trên lưng hắn, trượt một đường từ chiếc cổ xuống tận cùng xương sống.
Động tác của ma cà rồng rất nhẹ nhàng, nhưng sự đụng chạm chậm rãi này lại khiến cho tâm tình vốn đang căng thẳng của Từ Trạch lại càng thêm run rẩy bất an.
Khi những đầu ngón tay dừng ở đốt xương cuối cùng, mân mê một lúc lâu rồi sau đó định tiếp tục di chuyển xuống phía dưới thì hắn rốt cuộc không nhịn nổi nữa, quay đầu lại cầu xin đối phương tha thứ, "(Khối thân thể này của) tôi vẫn là trai tân..."
Phạm Trác cúi người xuống, giọng nói ung dung trầm thấp khẽ phả vào lỗ tai của Từ Trạch: "Yên tâm, ta cũng không có kinh nghiệm gì. Nhưng..."
Y nhẹ nhàng li3m cổ của Từ Trạch vài cái, "Ta nhất định sẽ khiến người sung sướng đến mức không có thời gian nhớ đến con mèo của ngươi."
Nói xong, hắn liền cắn đè lên vết cắn trước đó vẫn còn dấu ở trên cổ của Từ Trạch.
"A... "Răng nanh sắc bén của ma cà rồng đâm thủng lớn da thịt mỏng manh, tham lam hấp thu huyết dịch đỏ tươi, Từ Trạch vốn là con mồi lại không hề cảm thấy đau đớn, mà chỉ có một loại kh0ái cảm xông thẳng tới nơi sâu thăm nhất trong tâm trí của hắn.
Phân thân dưới bụng hắn lại ngẩng đầu lên một lần nữa với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, thể hiện rất rõ ràng sự vui sướng mà vị ma cà rồng đứng ở phía sau mang lại cho hắn.
Phạm Trác nở nụ cười, ngón tay thon dài lướt dọc theo khe rãnh giữa hai mông tới bí động đang không ngừng co rút lại vì căng thẳng kia.
Ngón tay của y nhẹ nhàng đẩy miệng huyệt ra, từ từ đâm vào, so với sự ấm nóng ở trong bí động thì ngón tay của hắn càng trở nên lạnh lẽo, Từ Trạch không khỏi run lên một chút, dưới sự k1ch thích vì chênh lệch nhiệt độ kì quái này càng trở nên kích động hưng phấn, ngoan ngoãn quỳ sấp ở trên giường mặc cho đối phương vừa hút máu vừa xâm phạm hậu huyệt xử nữ của mình.
Ngón tay ra vào trong hậu đình hắn nhanh chóng tăng từ một cái thành hai cái, sau vài lần đâm rút lại nhét thêm ngón thứ ba vào, không ngừng khuấy đảo huyệt mật căng mịn, mãi cho đến khi nơi đó dần dần nới lỏng mới rút ra ngoài.
"Đừng mà..." Hậu đình đang bị ngón tay nhồi đầy bỗng nhiên trở nên trống rỗng, Từ Trạch không nhịn được phát ra âm thanh bất mãn nho nhỏ, tuy nhiên hắn còn chưa kịp nói hết lời, một vật c ứng thô to cũng rét lạnh như băng tuyết lập tức chống ở ngay trước miệng huyệt của hắn.
D**ng vật hung tợn phảng phất như một khối băng sương giá ngàn năm chưa tan kia bắt đầu tiến vào mật huyệt đã được nong rộng của hắn, chậm rãi mà chắc chắn đâm sâu vào trong cơ thể hắn.
Tuy Từ Trạch đã có một vài kinh nghiệm làm tình nhờ xuyên qua các thế giới trước đây, nhưng bị một tính khí đàn ông hoàn toàn khác với nhân loại xỏ xuyên như vậy vẫn là lần đầu tiên của hắn. Mặc dù lòng hắn biết rõ vị ma cà rồng đứng ở phía sau lưng hắn và những nữ chính chuyển giới tiền nhiệm có lẽ là cùng một người xuyên không, nhưng hắn vẫn cảm thấy ngượng ngùng như bị một sinh vật dị loại khác xâm phạm.
Có điều sự xấu hổ đó chẳng những không làm kh0ái cảm sung sướng trong cơ thể hắn thoái lui, mà ngược lại còn khiến cho thân thể của hắn càng thêm mẫn cảm, càng thêm vui thích khi được bị hút máu và đâm rút hậu huyệt.
Thế là, Phạm Trác chỉ mới đẩy d**ng vật hoàn toàn tiến vào trong huyệt mật của hắn, còn chưa bắt đầu ra vào khuấy động, hắn đã không kìm được mà căng chặt cơ bắp, l3n đỉnh lần thứ hai.
"Sắp bắn... A a a ——"Trọc dịch màu trắng đục nhanh chóng b ắn ra tung tóe từ phân thân của Từ Trạch, từng luồng từng luồng đổ xuống ga giường ở dưới thân hắn, tỏa ra mùi xạ hương thoang thoảng.
Thứ mùi này của t1nh dịch đối với nhân loại thì nhẹ đến mức không thể ngửi thấy, nhưng đối với được huyết tốc được giả thiết là có khứu giác phát triển thì lại trở nên rất nồng nặc
Sau khi Từ Trạch bắn xong, thịt vật của Phạm Trác đang chôn ở trong cơ thể hắn thoáng chốc lại trướng lớn thêm một cỡ. Y cũng không đợi hắn kết thúc việc xuất tinh đã lập tức vươn hai tay bắt lấy eo của hắn, dùng sức hung mãnh bắt đầu thọc vào rút ra.
"Ư a... Chậm một chút... A a a..." Phân thân ở dưới bụng Từ Trạch còn đang không ngừng phun chất lỏng trắng đục ra bên ngoài, mật huyệt sau lưng lại bắt đầu bị tính khí đàn ông liên tục giã nện hung ác. Thân thể của hắn bị đâm đ ến mức không ngừng chuyển động về phía trước, t1nh dịch cũng phun đứt quãng, rơi vương vãi ở khắp nơi, tạo thành những vệt nước loang lổ trên ga trải giường.
"Không sao, ngươi sẽ thích thôi." Phạm Trác ngẩng đầu lên khẽ nói bên tai hắn một câu như thế, sau đó lại lần nữa cắn lên cổ của hắn, tiếp tục vừa hút máu vừa dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng li3m láp nơi đã in đậm dấu răng.
Giống như để chứng minh những gì vị ma cà rồng nói là sự thật, Từ Trạch mặc dù tuôn ra miệng đều là những câu cầu xin buông tha, nhưng thân thể hắn lại không hề có ý muốn phản kháng, thậm chí còn nâng hông lên tùy ý để cho d**ng vật lạnh băng không giống với nhân loại liên tục rong ruổi trong cơ thể hắn, liên tiếp thúc đến nơi nơi sâu nhất hậu huyệt, khiến nhục huyệt mẫn cảm mềm mại kia bị nghiền nát đến mức co giật.
Toàn thân Từ Trạch đã sớm mềm nhũn vì kh0ái cảm không ngừng ập đến như sóng trào, nhưng phân thân bên dưới vừa mới xuất tinh xong lại nhanh chóng ngẩng đầu dưới kh0ái cảm cao trào, theo từng nhịp đâm rút mãnh liệt của Phạm Trác càng ngày càng cứng rắn, một lúc sau trên đỉnh lỗ nhỏ đã bắt đầu tiết ra dịch nhầy trong suốt, rỉ xuống tấm chăn đã bị t1nh dịch làm bẩn khắp nơi.
Phạm Trác va chạm ra vào trong bí động hắn hơn trăm lần không biết mệt mỏi như một cái máy đóng cọc mạnh mẽ, cuối cùng y dùng hết sức tiến vào một sâu trong hậu huyệt rồi dừng lại, duy trì tư thế như vậy b ắn ra từng luồng t1nh dịch không có độ ấm lên huyệt bích nóng rực ướt át.
"A a a, lạnh quá..." Dù đã thích ứng với cảm giác bị d**ng vật của ma cà rồng thao làm, nhưng khi thứ t1nh dịch lạnh lẽo như vậy lấp đầu hậu huyệt non mềm nhạy cảm, Từ Trạch vẫn không nhịn được d@m đãng kêu lên. Mà phân thân đang vui sướng của hắn cũng cao trào dưới sự k1ch thích khác lạ này, gồng mình phun ra t1nh dịch màu trắng sữa một lần nữa.
Phạm Trác đang miệt mài bơm hạt giống vào trong cơ thể Từ Trạch lại bị mùi hương của t1nh dịch k1ch thích, y vốn dĩ còn đang thong thả nhấm nháp máu tươi, ngay lập tức liền rời khỏi chiếc cổ trắng nõn kia, bởi vì răng nanh rút ra quá nhanh, thậm chí rơi ra vài giọt chất lỏng đặc sệt.
Phạm Trác li3m li3m chiếc răng nanh vẫn còn lộ ra vì bản năng của ma cà rồng, sau đó lại cúi đầu mân mê vết cắn đang không ngừng rỉ máu trên cổ Từ Trạch, thưởng thức những giọt rỉ ra cuối cùng, bấy giờ mới thì thầm nói với hắn: "Bảo bối ngươi thực sự quá ngon miệng, ta suýt chút nữa đã muốn hút khô ngươi."
Hoàng tử ma cà rồng nói ra một câu vừa mập mờ vừa tràn đầy thương tiếc, mặc dù đã được vô số thế giới trước đó chứng minh sự khác biệt giữa hai người về thể lực ở trên giường, Từ Trạch vẫn nhất thời kích động đáp trả lại sự v3 vãn nguy hiểm này.
"Ơ kìa... Không phải là tôi hút khô ngài sao?" Hắn quay đầu lại hôn một cái lên đôi môi của Phạm Trác, sau đó hấp háy mắt nói.
"Ồ? Muốn hút khô ta ư..." Vị ma cà rồng đã sống trăm năm cô đơn ở thế giới này lật người Từ Trạch lại, ngón tay siết chặt d**ng vật con mồi đặc biệt của hắn, cười nói: "Thế thì ngươi phải chuẩn bị tinh thần cái chỗ này không bắ n ra nổi cái gì nữa."
Từ Trạch giơ hai chân lên quấn chặt lấy eo của y, li3m môi một cái, "Không thử thì làm sao biết được?"
Phạm Trác khiêng hai chân của Từ Trạch lên trên vai, thúc d**ng vật đã khôi phục độ cứng vào hậu huyệt hắn một lần nữa, sau đó cắn nhẹ lên bắp đùi của hắn một cái.
"Vậy ta lập tức cho ngươi câu trả lời." Vị ma cà rồng mỉm cười, bắt đầu một đêm không ngủ.
Một tối cuồng hoan quấn quýt lẫn nhau... Mãi cho tới khi người trước mặt y bị thao đến mức mất khống chế, cuối cùng không thể phun ra thứ gì kể cả một giọt nước tiểu, y vẫn không dừng lại.