Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 55: Thiếu





Edit: 1kiss
Beta: Lurcent
- -------------------------------------------------
Vừa mới dấn thân vào một trận ác chiến, hai người vốn dĩ đã tắm rửa sạch sẽ nhưng bây giờ ai nấy đều đổ đầy mồ hôi, Thẩm Tùng Băng vì liên tiếp chém bốn tên địch nên trên người còn loang lổ những vết máu bắn.


Từ Trạch vừa bị đối phương xé rách quần áo, vừa cố gắng cũng cởi hết y phục của Thẩm Tùng Băng xuống, lôi kéo y đi vào phòng tắm.

Hắn suýt chút nữa bị y đè ra làm luôn một hiệp, vật lộn hồi lâu mới tắm xong cho cả hai người trong thời gian chưa đầy ba phút.

Đợi đến khi tắt vòi hoa sen trong phòng tắm, Từ Trạch liền lập tức túm lấy chiếc khăn bông quấn lên rồi vội vã xông ra ngoài, sợ hãi người nào đó đã không còn lý trí sẽ bắt hắn lại giải quyết dục vọng ngay tại chỗ.

Nhưng mà hắn còn chưa kịp chạy ra khỏi cửa phòng tắm được bao xa, thì đã bị những cây dây leo to bằng miệng cái bát do Thẩm Tùng Băng triệu hồi kéo tới trói chặt tay chân lại, thoáng chốc bị treo ngược lơ lửng trên không trung.

"A, dừng tay!" Hai chân cách xa mặt đất, thân thể lưng chừng giữa khoảng không rộng lớn, Từ Trạch hoảng hốt giãy giụa liên tục.

Nhưng người bị hắn quát mắng chẳng những không dừng tay lại, mà còn triệu hồi càng nhiều dây leo với kích cỡ khác nhau mọc lên, bò ngoằn ngoèo trên thảm trải sàn tiến về phía hắn.


"Thẩm Tùng...!A!" Từ Trạch vừa muốn kêu to hơn nữa, liền bị một dây leo có kích cỡ to bằng dương v*t của người đàn ông trưởng thành trườn vào lấp kín miệng, liên tục ra vào bên trong khuấy đảo môi lưỡi của hắn phỏng theo động tác giao phối của con người.

Tiếp đó, còn có thêm nhiều dây tử đằng màu xanh tựa hồ như cũng nổi lên ý nghĩ dâm tà, không ngừng tìm tòi ma sát qua lại trên làn da trần trụi của Từ Trạch, thậm chí có mấy ngọn cây bắt đầu vòng quanh hai đầu v* đo đỏ xoa nắn cấu véo, mà phân thân dưới bụng thì bị một cây dây leo to bằng ngón tay cái quấn chặt từng vòng, xoay tròn vuốt ve.

"A a a..." Bị Thẩm Tùng Băng trong trạng thái mất khống chế điều khiển thực vật đùa bỡn như vậy, Từ Trạch xấu hổ tới mức mặt mũi đỏ bừng, cả người không ngừng giãy dụa muốn chạy trốn.

Nhưng dây leo đang trói buộc hắn vốn dĩ được sử dụng như một loại vũ khí, hắn có gắng sức phản kháng thế nào cũng không thể cử động nổi, chẳng những không thể thoát ra khỏi đám dây leo, ngược lại còn bị càng nhiều ngọn tử đằng quấn lấy giữ chặt lại.

Thân thể bị treo trên cao không cách nào nhúc nhích được, cổ cũng bởi vì có một thân dây leo thô to liên tục ra vào trong miệng mà bị ép phải giữ thẳng, Từ Trạch căn bản không thể nhìn thấy phía sau hắn đang xảy ra chuyện gì.

Hắn chỉ có thể cảm nhận được hai cẳng chân bị dây tử đằng quấn chặt của mình đột nhiên bị banh rộng ra, khiến dương v*t được những cây thực vật nhỏ bao bọc và mật huyệt giữa hai cánh mông đều để lộ trần trụi ra bên ngoài.


Hậu đình của hắn bởi vì căng thẳng mà co rút mấp máy liên tục, liền bị mấy cây dây leo mảnh dẻ ở gần đò lập tức tiến vào thăm dò.

Mấy cây dây leo kia có lớp vỏ ngoài trơn bóng, mang đến một xúc cảm lạnh lẽo hoàn toàn khác với máu thịt của động vật, chúng xoắn lại vào nhau rồi chui vào trong cơ thể Từ Trạch sâu khoảng độ một ngón tay, sau đó lại đột ngột mạnh mẽ rút ra, kéo miệng huyệt của hắn mở to, rồi căn tính khí hừng hực thuộc về một người đàn ông nhân loại liền lập tức đâm vào.

"A!" dương v*t to dài của Thẩm Tùng Băng nháy mắt thọc vào hơn phân nửa, thân thể Từ Trạch thoáng chốc liền trở nên căng cứng, âm thanh kêu đau chưa kịp thốt ra khỏi miệng đã bị dây leo cắm vào trong cổ họng chặn lại.

[...]
- ---------------------------------------------------------