Nữ Chủ Cầu Buông Tha

Chương 21



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Chương 21: Dạ thám


"Được rồi, sao ngươi biết ta đi thanh lâu?" Ngôn Âm hỏi, việc ta đi thanh lâu không có nói với Y Mặc a.


"Ừ... hôm nay ta đi dạo trên đường, vừa đúng lúc thấy ngươi vào Thanh Hồng lâu." Y Mặc bị Ngôn Âm hỏi, nàng cũng không thể nói mình theo dõi Ngôn Âm.


"Như vậy a, cho nên ngươi liền thay y phục này để lẫn vào đó?" Ngôn Âm lần nữa quan sát Y Mặc từ trên xuống dưới, kỳ thực không thể không nói Y Mặc khoác lên bộ y phục này cũng có phong thái khác, chỉ là so với bạch y phong trần hơn mà thôi, mà khí chất của Y Mặc tương đối thích hợp với bạch y.


"Phải, đúng vậy..." Y Mặc sờ mũi một cái, trong bụng có chút xấu hổ, kỳ thực chính nàng không biết vì sao mình lại manh động mà thay y phục, nàng chỉ biết khi đó nhìn thấy Ngôn Âm và Triệu Phi Tuyết vào thanh lâu, trong lòng liền có một cỗ khó chịu, sau đó liền chạy về Triệu gia đổi y phục chờ Ngôn Âm về.


"Y Mặc, về yêu vật ở Triệu gia kia, ngươi có điều tra được đầu mối gì không?" Ngôn Âm đôi khi thần kinh cũng hơi thô, đối với hành động kỳ quái của Y Mặc cũng không nghĩ nhiều.


"Ta đích xác có tra một ít, yêu vật này tựa hồ không như đại sư huynh nói là một xà yêu, hắn là một loại yêu khác." thấy Ngôn Âm không hỏi gì nữa, Y Mặc thở nhẹ một cái, mà nói đến chính sự nàng lại trở nên nhanh nhạy.


"Ta cũng biết đó không phải xà yêu, xà yêu sao có thể cùng lúc cần tinh nguyên cùng máu được, huống hồ còn không thể giết một nam một nữ luân phiên như vậy." trong lòng Ngôn Mạc đã biết rõ yêu vật kia là gì, nhưng cũng không tiện nói ra với Y Mặc, nói vậy sợ sẽ khiến người hoài nghi, việc về Hoa Ngọc nàng cũng không muốn nói cho người khác biết.


"Ta đại khái cũng có chút manh mối, chờ ta điều tra xong sẽ cho ngươi biết, đến lúc đó chúng ta cùng đại sư huynh tiêu diệt nó." Y Mặc cười nói, trong lòng nàng từ ngày đến Triệu gia đã biết được yêu vật kia chính là Hỗn Độn yêu thú, chỉ là nàng đang muốn biết vì sao Hỗn Độn yêu thú lại xuất hiện ở đây, Hỗn Độn yêu thú là một loại yêu thú vô cùng hiếm thấy, bản thân lại vô cùng tà ác, nó xuất hiện ở nơi này cũng không phải ngẫu nhiên.


"Uhm, yêu vật này quá ác độc, giết nhiều người như vậy, không diệt trừ thì sẽ không hết oán hận được." Ngôn Âm gật đầu.


Ngôn Âm cùng Y Mặc trò chuyện chốc lát, Y Mặc đứng dậy rời đi, Ngôn Âm cũng đã không còn giận dỗi chuyện hôm qua Y Mặc đi hẹn hò với Chung Ly Ngạo, vợ chồng son người ta đi chơi thì liên quan gì đến nàng, vợ chồng người thích thế nào thì là thế đó, tuy vậy nhưng không biết vì sao lòng nàng vẫn có chút không thoải mái.


Y Mặc đi rồi Ngôn Âm cũng chuẩn bị ngồi minh tưởng, thì Triệu Phi Tuyết đến, nàng qua đây đơn giản chỉ muốn xem Ngôn Âm về chưa, tuy nàng không hiểu chuyện tu tiên, thế nhưng nàng cũng hiểu người tu tiên đối với ma quỷ cũng khó tránh khỏi bị thương, nàng chỉ sợ Ngôn Âm bị thương.


Khi nhìn thấy Ngôn Âm an ổn ngồi trong phòng, cả người Triệu Phi Tuyết cùng nhẹ đi, cùng Ngôn Âm hàn huyên vài câu rồi rời đi.


Triệu Phi Tuyết đi rồi lúc này Ngôn Âm mới bắt đầu ngồi minh tưởng, tuy ở chỗ này linh khí không bằng Ngũ Dương sơn, hiệu quả hấp thụ cũng kém hơn Ngũ Dương sơn, nhưng tóm lại có cũng hơn không, huống hồ đêm nay nàng muốn làm chuyện đại sự, thì không thể không điều chỉnh tốt trạng thái của mình.


Lúc ngồi minh tưởng thì thời gian trôi qua rất nhanh, khi Ngôn Âm mở mắt cũng đã đến giờ hợi, vào thế kỷ 21 thì đây tính là từ 10h - 11h đêm, lúc này sắc trời đã tối đen.


"Thời gian vừa lúc." Ngôn Âm đứng dậy thay bộ y phục dạ hành xanh đen, mang theo tấm mặt nạ bạch ngọc, che đi khuôn mặt.



Đúng vậy, Ngôn Âm chuẩn bị tối nay đi dạ thám Triệu gia một lần, Hỗn Độn yêu thú luôn âm thầm gây án, địch trong tối ta ngoài sáng thực sự quá mức bị động, nếu như chờ Hỗn Độn yêu thú sát hại người lần nữa mà xuất thủ sẽ trễ, không phải sẽ hy sinh thêm một mạng vô ích sao.


Trước đó Ngôn Âm cũng đã hỏi nha hoàn Triệu phủ nơi hạ nhân đốn củi nấu nước ở, nàng hiện tại chỉ cần lặng lẽ đến là được rồi, Hỗn Độn yêu thú là yêu vật, yêu khí trên người rất nặng, cho dù ban ngày che dấu được thì đến tối là thời điểm thả lỏng cảnh giác nhất cũng sẽ lộ ra ngoài, chỉ cần xác định kẻ nào là Hỗn Độn yêu thú thì sẽ dễ làm việc hơn.


Lặng lẽ từ cửa sổ phòng lộn ra ngoài, trong mắt Ngôn Âm tụ tập một chút linh lực nhằm thấy rõ đồ trong đêm đen, mà hai mắt vì tụ linh lực mà biến thành màu băng lam, thêm vào đeo mặt nạ cùng đổi y phục, nếu không phải người cực kỳ quen thuộc với nàng, thì sẽ không ai có thể nhận ra.


Một đường đi đến nơi hạ nhân làm việc nặng của Triệu gia đang ở, Ngôn Âm tìm chỗ núp tốt, học những người trên ti vi nhảy lên nóc nhà, bóc ngói nhà kiểm tra tình huống bên trong.


Nhưng mà sự thực tàn khốc, Ngôn Âm bóc năm cái mái ngói nhưng cũng không thấy gì, sau đó nàng liền tìm từng cái một bóc hết một lượt, nàng không tin là mình không thể bóc trúng chỗ được.


Rốt cuộc khi Ngôn Âm bóc đến mảnh ngói thứ 23 trên nóc nhà là một cái lỗ nhỏ nhìn xuống, đang lúc Ngôn Âm thò đầu nhìn vào bên trong, thì một đạo hắc ảnh từ cái lỗ phóng ra, thẳng đến trước mặt nàng, tốc độ nhanh đến khiến người ta không kịp trở tay.


Ngôn Âm cả kinh, dưới tình thế cấp bách liền hướng bên cạnh lăn một vòng, lúc này mới tránh được, khiến lưng nàng toát mồ hôi lạnh, vừa rồi nếu không tránh thoát, chỉ sợ là bị bắn thủng rồi.


"Ta biết đám người tu tiên các ngươi sớm muộn cũng sẽ đến." một đạo thân ảnh màu đen từ trong nhà trực tiếp phá đỉnh đi ra, đứng đối diện Ngôn Âm xa ba mét.


Bóng đen mang khuôn mặt một nam tử bình thường to con, cả người mười phần lệ khí, đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm Ngôn Âm, nhưng đang đối diện đồ chết.


Nhãn thần Ngôn Âm đông lại, đây chính là Hỗn Độn yêu thú, yêu thú này khiến nàng cảm giác không ổn!


"Sao hả? sao chỉ có một mình ngươi đến? còn là một tiểu quỷ trúc cơ sơ kỳ, ah, xem ra đám người tu tiên các ngươi một chút cũng không đem ta để vào mắt a, đừng trách ta vô tình, nên biết là người t tiên máu cùng tinh nguyên là đại bổ a." Hỗn Độn yêu thú nhếch miệng cười tàn nhẫn, lập tức xông về phía Ngôn Âm.


Ngôn Âm sợ đến vội xoay người từ trên nóc nhà lăn xuống, lập tức lấy ra Thanh Hàn kiếm, đưa linh lực vào bắt đầu khởi động, miễn cưỡng đỡ được một kích của Hỗn Độn yêu thú.


"Ah..." Ngôn Âm vừa đỡ được một kích, liền bị đánh bay 3 - 4m, tay nắm chuôi kiếm cũng bị chấn đau.


"Ah? thì ra là một băng hệ, xem ra hàn âm chi khí trong cơ thể ngươi rất dồi dào a, hôm qua ta mới hấp thụ một tên nam nhân, đúng lúc bắt được ngươi đem hấp thu a." Hỗn Độn yêu thú thấy mình vì tiếp xúc với Thanh Hàn kiếm mà tay phải bị đông cứng, nhìn về Ngôn Âm ánh mắt lộ vẻ thèm thuồng, liếm khóe miệng một cái.


Ngôn Âm tay cầm Thanh Hàn kiến, nuốt một ngụm nước bọt, Hỗn Độn yêu thú này, thực lực sợ là còn hơn cả đại sư huynh, đại sư huynh bất quá cũng chỉ mới đến Động Khư hậu kỳ, còn Hỗn Độn yêu thú này đã đến Kim Đan kỳ rồi!


"Hèn chi Hoa Ngọc nói Hỗn Độn yêu thú này khó đối phó." Ngôn Âm âm thầm nói.


"Chết đi!" Hỗn Độn yêu thú cũng không lưu ý trong miệng Ngôn Âm thì thầm cái gì, trực tiếp phá băng trên tay phải, lần nữa đánh úp về phía Ngôn Âm, nó chỉ muốn tinh nguyên mà máu của Ngôn Âm.


Ngôn Âm thấy Hỗn Độn yêu thú khí thế hung hăng xông lại, nghĩ tới chuyện trước tiên chính là trốn, nàng căn bản không phải đối thủ của Hỗn Độn yêu thú, không trốn chỉ có thể chết!


Chật vật lăn lộn trên mặt đất một cái, tránh thoát công kích, Ngôn Âm đứng lên muốn chạy.


Hỗn Độn yêu thú sao có thể bỏ qua con mồi chạy khỏi miệng được, nó cười ta, liếc mắt liền đuổi kịp Ngôn Âm, giơ tay lên mang theo âm dương khí một quyền đánh vào Ngôn Âm.


Ngôn Âm chỉ cảm thấy hoa mắt, Hỗn Độn yêu thú liền xuất hiện trước mặt mình, tận lực bồi tiếp thêm một trọng quyền vào bụng, một ngụm máu phun ra, thân thể bay ra ngoài, phá vỡ cửa phòng của hạ nhân, rơi vào trong nhà.


"Khụ khụ..." Ngôn Âm chịu đựng đau đớn đứng dậy, ho khan vài tiếng cuối cùng lại ho ra một ngụm máu, giương mắt nhìn xung quanh, người trong phòng cư nhiên đều ngủ say như chết, nàng và Hỗn Độn yêu thú gây ra động tĩnh lớn như vậy cư nhiên một người cũng không tỉnh, lẽ nào bọn họ đều bị Hỗn Độn yêu thú...


"Hỗn Độn yêu thú, tất cả mọi người trong phòng đều bị sao vậy?" Ngôn Âm giận dữ nhìn Hỗn Độn yêu thú chậm rãi đi tới hỏi.


"Bọn chúng còn tỉnh làm vướng bận nhiều cái, ta để cho bọn chúng mê man rồi."


Nghe Hỗn Độn yêu thú không giết bọn họ Ngôn Âm cũng thở nhẹ, nếu như trong phòng này chừng hai mươi người đều bị Hỗn Độn yêu thú giết, vậy thì những người này cũng quá đáng thương.


"Rảnh rỗi lo lắng cho người khác, không bằng lo cho chính ngươi đi a!" Hỗn Độn yêu thú điên cuồng cười một tiếng, xông về phía trước đè đầu Ngôn Âm trên mặt đất lại, liền đập xuống.


Ngôn Âm bị đập, quả thực sắp hôn mê, mặt nạ bạch ngọc trên mặt vỡ thành hai mảnh rớt xuống.


Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:


Y Mặc ngươi mau tới a, A Âm nhà ngươi sắp bị Hỗn Độn yêu thú giết chết rồi !!!