Chương 33: Ăn
Trong vòng hai tuần Ngôn Âm cực lực học pháp thuật trong Băng Linh Ký, mỗi ngày còn phải cùng Y Mặc đối luyện, thực sự rất phong phú.
Trong hai tuần vẫn phải chờ ở núi Thái Dương, Thanh Hà hay quấn lấy Y Mặc không thể qua đây, điều này cũng khiến Y Mặc thanh tĩnh không ít, phải biết là nàng tuy đối với Thanh Hà không có chút hứng thú nào, thế nhưng muốn ứng phó Thanh Hà cũng là một chuyện phiền phức.
Lúc này, Ngôn Âm đang ở trong phòng mình tại Mặc Âm Các ngồi minh tưởng, từ lần trước chuyện Hỗn Độn yêu thú qua đi tu vi của nàng vẫn chỉ dừng lại ở trúc cơ hậu kỳ, nàng ngồi minh tưởng cái này cũng hơn nửa tháng rồi nhưng vẫn chưa thể đột phá, vẫn bị chìm trong bình cảnh.
Cốc cốc cốc.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến.
"A Âm, ta có thể vào không?" Y Mặc ở ngoài cửa kêu.
"Vào đi." Ngôn Âm mở mắt dừng lại minh tưởng, thở ra một hơi, mở miệng nói.
Lúc này Y Mặc mở cửa đi vào, nàng nhìn thấy Ngôn Âm đang ngồi xếp bằng trên giường, hiển nhiên là dáng vẻ vừa kết thúc minh tưởng.
"Ta không quấy rầy ngươi chứ?" Y Mặc hỏi.
"Không có." Ngôn Âm lắc đầu, nàng cũng thấy đột phá vô vọng nên dự định kết thúc minh tưởng, Y Mặc xuất hiện cũng khó quấy rầy đến nàng.
"A Âm, ngươi ngồi minh tưởng cũng đến trưa rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút," Y Mặc đến cạnh bàn rót chén trà cho Ngôn Âm, "uống chút nước trước đi, ngươi gần nhất cũng chưa có uống nước."
"Cảm ta." Ngôn Âm đứng dậy xuống giường tiếp nhận chén nước Y Mặc đưa tới, một hơi uống sạch, nàng thực sự có chút khát.
"Ngày mai chính thức bắt đầu môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái rồi, nghe nói cuộc so tài này không giống trước kia." Y Mặc nói.
"Không giống?" Ngôn Âm nghi hoặc, nàng nhớ rõ trong nguyên tác viết môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái thời điểm này cũng không có gì khác trước kia a? còn nói là thời gian này quá dài nàng cũng không nhớ rõ nội dung trong nguyên tác?
"Nghe nói là nhân số đệ tử dự thi của Ngũ Đại môn phái so với năm trước nhiều hơn, cho nên phải thay đổi một chút, cụ thể ta cũng không rõ lắm, hẳn là ngày mai bắt đầu thi đấu mới chính thức công bố a." Y Mặc đem tin tức Chung Ly Ngạo nghe được nói cho nàng biết, truyền lại cho Ngôn Âm, nàng đối với mới có thể Cạnh Kỹ Đại Tái lần này ngay từ đầu cũng có chút hoài nghi, kiếp trước nàng nhớ trong phái Cạnh Kỹ Đại Tái là không có đổi quy định, bất quá nàng nghĩ lại một chút, cũng đã thông suốt, cũng có lẽ vì nàng trọng sinh cùng vài chuyện cải biến, nên đời này cũng có chút biến hóa, Ngôn Âm này cũng không phải biến hóa rất nhiều sao.
"Thì ra là vì vấn đề nhân số a, bất quá vấn đề quy tắc này cũng không phải chuyện các đệ tử dự thi như chúng ta có thể can dự vào, chúng ta chỉ có thể tham gia tốt Cạnh Kỹ Đại Tái là được."
"A Âm, mấy ngày nay ngươi vẫn rất cố gắng, ngày mai bắt đầu thi đấu rồi, hôm nay phải thả lỏng một chút a, đừng để người mệt mỏi." Y Mặc ôn nhu cười nhìn Ngôn Âm.
"Thả lỏng a, trên núi Thái Dương này thì làm gì có thứ để thả lòng a, không lẽ là cảm giác ngủ khò khò say sưa sao a?" Ngôn Âm tuy hiểu thả lỏng là tốt, nhưng nàng không biết nên thả lỏng thế nào, muốn ngủ nhưng mà mặt trời mới xuống núi, cũng quá sớm rồi,
"A Âm, ngươi đi theo ta." Y Mặc mỉm cười, kéo Ngôn Âm ra khỏi phòng.
"Ai nha ~ đi đâu vậy a?" Ngôn Âm hỏi.
"Đi theo ta sẽ biết." Y Mặc quay đầu nhìn Ngôn Âm cười thần bí.
Ngôn Âm nhìn Y Mặc đi trước mình cười thần bí, trong lòng có nghi hoặc nhưng vẫn đi theo Y Mặc.
Y Mặc kéo Ngôn Âm đến hoa viên Mặc Âm Các.
Lúc này đang là mùa hạ, hoa trong vườn đang nở rộ, nhìn rất đẹp, giữa vườn hoa không biết từ lúc nào đã có thêm cái bàn cùng bốn phiến ghế đá.
"Đây không phải là hoa viên Mặc Âm Các sao, ai nha ~ sao trong này lại có bàn ghế đá a?" Ngôn Âm kỳ quái hỏi, Y Mặc đem ta đến đây làm gì?
"A Âm, ngươi nhìn bàn đá đi." Y Mặc cười kéo Ngôn Âm đến cạnh bàn đá.
Ngôn Âm nghi ngờ nhìn thoáng qua Y Mặc rồi đi đến bàn đá, Y Mặc hôm nay thật kỳ quái.
Nàng đi đến bàn đá nhìn thoáng qua, sau đó liền kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Y Mặc, chỉ vào bàn đá mở miệng nói: "Y Mặc, cái này..."
"Thích không?" Y Mặc đứng cách Ngôn Âm một mét, ôn nhu sủng nịch cười, nhìn vẻ mặt Ngôn Âm kinh ngạc.
"Thích a ~ sao lại không thích, thực sự rất thích! " Ngôn Âm cười xán lạn, từ lần trước cùng Trương Trí Hằng xuống núi ăn một bữa, sau này nàng vẫn có chút thèm ăn.
Trên bàn đá còn bày hai bộ chén đũa, cùng năm món ăn khác nhau, nhìn qua rất là thanh đạm đẹp mắt.
"À nha, Y Mặc ngươi lấy những thứ này ở đâu vậy?" vui vẻ qua đi, Ngôn Âm nhìn đồ ăn trên bàn đá hỏi, nàng nhớ là vì sắp cạnh tranh môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái, nên Chung Ly Quyền nhắc các nàng không được rời núi sao, những món ăn này chỉ ở chân núi mới có a.
"Ngươi ăn trước một miếng đi, ta sẽ nói cho ngươi biết." Y Mặc đến cạnh bàn đá, cầm đũa lên gắp một miếng thức ăn đưa tới miệng Ngôn Âm.
Ngôn Âm bị Y Mặc đột nhiên làm ra động tác thân mật khiến nàng không khỏi sửng sốt, nhưng vẫn há miệng nuốt vào, cảm giác có chút ngượng ngùng.
Y Mặc thấy Ngôn Âm ăn liền đưa tay xoa đầu Ngôn Âm, cười tươi rói không gì sánh được.
Ngôn Âm bất ngờ không kịp đề phòng bị Y Mặc xoa đầu, đối với ánh mắt xanh lam của Y Mặc mang theo nụ cười ôn nhu, tim liền hung hăng đập nhanh một hồi, không khỏi đỏ mặt.
"Ăn ngon không?" Y Mặc nhìn Ngôn Âm vì xấu hổ mà đỏ mặt, trong lòng ôn nhu mềm mại.
"Ừm, ăn rất ngon..." Ngôn Âm hơi cúi đầu che dấu ngại ngùng, kỳ thực nàng vừa rồi nàng còn mãi ngại ngùng nên không nếm được vị thức ăn thế nào.
"A Âm ngươi ăn nhiều một chút a, đây là chính ta tự mình làm a." Y Mặc kéo Ngôn Âm ngồi xuống.
"Ân." Ngôn Âm gật đầu, gắp thức ăn ăn, lúc này mới thực sự cảm nhận được mùi vị thức ăn, không thể nói Y Mặc làm đồ ăn rất ngon, tuyệt đối so với các đầu bếp nổi tiếng trong nhà không thua được, mặc dù chỉ năm món bình thường, nhưng màu sắc hương vị rất cầu toàn.
Nuốt xuống một miếng ăn, Ngôn Âm nhìn những món ăn kia mắt đều tỏa sáng, không kịp đợi liền gắp thêm vài miếng ăn.
Nhìn Ngôn Âm ăn hài lòng, Y Mặc liền cong môi cười, luôn nói muốn truy một người thì phải giữ được cái dạ dày của nàng trước, xem ra A Âm rất thích đồ ăn ta làm nha, không uổng phí mấy ngày nay ta cực khổ suy nghĩ.
Y Mặc không chớp mắt nhìn chằm chằm Ngôn Âm nàng chưa bao giờ có cảm giác thích ngắm người khác ăn cũng là một kiểu hưởng thụ.
"Ngô, ăn thật ngon, ăn no căng luôn." Ngôn Âm liền một hơi ăn thống khoái, buông chén đũa xuống, sờ sờ cái bụng nhỏ tròn vo của mình, sau đó lại nhớ vị mà liếm liếm một một cái.
Y Mặc nhìn Ngôn Âm đột nhiên liếm môi, ánh mắt liền đen đi, A Âm nàng không biết nàng như vậy thực sự rất mê người a, thực sự rất muốn ăn A Âm a.
Không được! bây giờ chưa được, phải từ từ, không thể gấp.
Lén hít sâu một hơi, Y Mặc nén xuống dục vọng trong lòng, ngẩng đầu sủng nịch cười, nhìn Ngôn Âm: "nếu ngươi thích, sau này ta sẽ thường xuyên nấu cho ngươi ăn là được."
"Thật không?" Ngôn Âm vui vẻ nói, nếu sau này Y Mặc thường xuyên nấu cơm cho mình ăn, vậy thì nàng cũng không cần chạy xuống chân núi đi ăn nữa.
"Thực sự." Y Mặc gật đầu.
"Vậy thì tốt quá, Y Mặc ngươi thật tốt!" Ngôn Âm theo bản năng liền ôm lấy Y Mặc.
Y Mặc sao có thể buông tha cơ hội thả dê tốt như vậy, theo Ngôn Âm ôm mình liền không dấu vết sờ cái eo nhỏ của Ngôn Âm, quả thực cực kỳ không biết xấu hổ.
Sáng ngày thứ hai Ngôn Âm đã bị Y Mặc kéo từ trên giường dậy, xử lý một phen rồi ngự kiếm phi hành đến quảng trường núi Lâm Dương.
Lúc này, trên quảng trưởng tụ tập đông đủ các đệ tử Ngũ đại môn phái, bọn họ đang chờ môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái bắt đầu.
"Y sư muội, Ngôn sư muội, bên này, bên này." Chung Ly Ngạo từ trong đám người phất tay hướng Ngôn Âm và Y Mặc chào hỏi.
Ngôn Âm và Y Mặc thấy vậy liền nhanh bước đến, khác với Chung Ly Ngạo liền chào một tiếng.
"Đệ tử tham gia môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái thật nhiều a." Chung Ly Ngạo nhìn một sân đầy người cảm thán nói.
"Đại sư huynh, ta nghe nói hình như lần này môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái vì nhiều đệ tử tham gia, cho nên có đổi quy tắc?" Ngôn Âm nói.
"Đúng vậy, cũng vì quá nhiều đệ tử dự thi, cho nên lần này sẽ có chút thay đổi, bất quá ta nghĩ cũng sẽ không quá khó, dù sao đệ tử trong cuộc thi đa số đều là đệ tử mới chiêu thu năm nay của Ngũ đại môn phái, cùng lắm chỉ mới đến trúc cơ sơ kỳ." Chung Ly Ngạo gật đầu nói.
" Môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái năm nay theo dạng hình thức gì a?" Ngôn Âm hỏi, nàng trọng sinh đến thế giới này chỉ được nửa năm, đối với nội dung nguyên tác cũng có chút mơ hồ, chỉ nhớ được vài nhân vật mấu chốt trong chuyện mà thôi.
"Năm trước môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái đều dùng hình thức Lôi Đài Tái để tiến hành." Y Mặc mở miệng giải thích cho Ngôn Âm.
"Lôi đài tái?" Ngôn Âm nghi hoặc.
"Lôi đài tái chính là chia các đệ tử có cùng tu vi thành một nhóm, từ trúc cơ kỳ đến kim đan kỳ tổng cộng dựa theo tu vi chia làm năm nhóm, dựng năm lôi đài, rút thăm quyết định đối thủ, đấu pháp một đối một, người thắng được tăng cấp." Y Mặc kiên nhẫn giải thích.
"Chỉ đến kim đan kỳ thôi sao? đệ tử kim đan kỳ trở lên thì phải làm sao a?"
"Ngôn sư muội không biết sao, môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái đệ tử dự thi tu vi chỉ được đến mức kim đan kỳ và dưới kim đan kỳ mới được." Chung Ly Ngạo cười nói.
"Thì ra là vậy." nghe vậy Ngôn Âm cũng yên tâm một chút, nếu chỉ là một đám tu vi trúc cơ kỳ từ trong đám đệ tử nắm ba vị trí đầu nàng vẫn có thể lấy được, chỉ là không biết môn phái Cạnh Kỹ Đại Tái lần này có sửa lại quy định kia không, mà không biết có ảnh hưởng gì hay không?