Danh tiếng tôi lại một lần nữa thay đổi, vô số antifan chuyển thành fan, ngay cả nhật ký yêu thầm bị chế giễu trước đây cũng thành thâm tình nhiều năm không đổi.
Một số người còn nghi ngờ, anh H có thực sự là Hạ Thừa Niên hay không, dù sao thì tôi không hề có ý kiến, cũng không có bằng chứng gì chắc chắn.
Mọi người dường như nghĩ lại, những sự kiên định trước đây cũng bắt đầu dao động, một lượng lớn người hâm mộ bị thu hút bởi kỹ năng diễn xuất của tôi bắt đầu giúp tôi làm sáng tỏ, cũng làm mục “Kỹ năng diễn xuất của Thích Tuệ” cuối cùng bị thay thế bằng “Anh H bí ẩn.”
Đến đây thì chuyện tôi yêu thầm Hạ Thừa Niên xem như kết thúc.
Còn tôi cuối cùng đã thoát khỏi tình cảnh khó khăn của vai nữ thứ hai, thứ ba, bắt đầu đảm nhận vai nữ chính.
Đối mặt với chồng kịch bản, không hiểu sao tôi bỗng nhớ đến lời Hạ Thừa Niên nói với tôi, sau khi suy nghĩ kỹ, tôi chọn bộ phim mình muốn đóng.
Điều tôi không ngờ đến là ngày bắt đầu khởi động máy tôi mới biết vai nam chính do Tống Hách Nam đóng. Tuy cùng trong giới giải trí nhưng chúng tôi có rất ít cơ hội để gặp nhau, chỉ thỉnh thoảng nói vài câu trên wechat cũng đủ làm tôi hạnh phúc trong thời gian dài.
Trong ấn tượng, chúng tôi tiếp xúc gần gũi nhất là lần tôi trợ diễn cho anh, sau này chỉ còn tôi âm thầm dõi theo mọi diễn biến của anh. Tôi là một trong hàng triệu người hâm mộ của anh, thích anh, chú ý đến anh, vui mừng khi anh giành được giải thưởng, thanh minh cho anh khi bị vu oan, bôi nhọ.
Sau này, tôi nhìn thấy một góc bóng tối của ngành công nghiệp giải trí xa hoa hào nhoáng, bất ngờ phát hiện trong thế giới tràn ngập phù hoa cám dỗ danh lợi này, có vô số người trước mặt thì vẻ vang đẹp đẽ, bên trong thì mục nát từ trong xương tủy.
May mắn thay, Tống Hách Nam không giống họ. Anh trước mặt chân thành, tốt bụng, rất có giáo dục, sau lưng cũng vậy, thậm chí không có bất kỳ tai tiếng nào.
Lần trợ diễn trước, anh có nhiều chỉ dẫn cho tôi, giúp tôi xây dựng những động tác và biểu cảm nhỏ, cũng kiên nhẫn chờ tôi nhập vai.
Điều khiến tôi khắc sâu trong ký ức là khi mới vào đoàn, tôi có rất nhiều điều bỡ ngỡ, so với những diễn viên nổi tiếng, gạo cội thì tôi chỉ có thể tạm xem là một hậu bối tầm thường.
Một lần quay cảnh dưới nước, thời tiết âm 5 độ, vì phối hợp với diễn viên nữ chính mà tôi liên tục nhảy cầu. Cuối cùng sức khỏe không chống đỡ nổi, tôi rơi xuống nước rồi không còn sức bò lên bờ. Anh là người đầu tiên phát hiện nhảy xuống vớt tôi lên, cũng lạnh lùng nói với nữ diễn viên chính: “Không diễn được thì đổi người!”
Đêm đó tôi sốt cao, người quản lý ra ngoài mua thuốc, Tống Hách Nam đến hỏi thăm thấy tình trạng tôi đã đưa tôi đến bệnh viện.
Trong lúc mơ mơ màng màng ngồi trong xe, tôi đã nói rất nhiều lời không kiểm soát, vừa cảm ơn vừa khen anh, nào là đẹp trai, kỹ năng diễn xuất giỏi, nhân cách tốt.
Khi đó anh như giễu cợt hỏi: “Thật sao?”
“Đương nhiên, anh khác với bọn họ…”
Sau đó, ý thức tôi càng mơ hồ, trước khi hôn mê dường như nghe anh nói khẽ: “Thích Tuệ, tôi giống với họ.”