Dựng bục sân khấu trong suốt là một công trình lớn, chưa kể đến còn phải dựng công viên giải trí loại nhỏ trong vườn. Hoa cũng là điểm nhấn trong hôn lễ lần này, ngoại trừ hiện trường nghi lễ ra thì trần nhà cả biệt thự đều sẽ được trang trí bằng hoa tươi, cố gắng tạo ra cảm giác lãng mạn của thế giới cổ tích.
Thuận theo yêu cầu của Thẩm Thi Thi, Dư Vãn thực sự chuẩn bị một bộ váy công chúa Bạch Tuyết cho cô ấy và còn mời các diễn viên nhí đóng vai bảy chú lùn. Váy cưới nghi lễ và trang phục mời rượu dạ tiệc cũng được làm theo yêu cầu, chỉ riêng mấy bộ quần áo này đã tiêu một số tiền lớn.
Công tác bố trí hiện trường tiến hành như lửa bỏng dầu sôi, Dư Vãn bận đến mức chẳng quan tâm những thứ khác, Lệ Thâm rất oán giận về việc này.
Vốn dĩ hai người đã nói mỗi ngày đều phải gọi video một lần, sau đó đổi thành hai ngày một lần, ba ngày một lần, cuối cùng Lệ Thâm trực tiếp ôm Lili ngồi trước máy tính kịch liệt lên án Dư Vãn bỏ chồng bỏ chó.
Dư Vãn: "..."
"Sau này đừng tiếp nhận hôn lễ ở nước ngoài nữa, phiền phức." Trải qua sự kiện lần này, Lệ Thâm cực kỳ hối hận vì khi đó đã giới thiệu Cố Tín cho Dư Vãn.
Dư Vãn bất đắc dĩ nói: "Dù là ở trong nước cũng sẽ tới nơi khác làm hôn lễ, không phải khách hàng nào cũng làm ở thành phố A."
"Vậy chỉ nhận ở thành phố A."
"Gâu gâu!"
"Có thấy không, Lili cũng đồng ý!"
Dư Vãn: "..."
Cô mỉm cười nhìn dáng vẻ chơi xấu của Lệ Thâm: "Hôn lễ của Cố Tín sắp sửa cử hành, anh ấy và Thẩm Thi Thi sẽ tới đây trước để diễn tập, lúc đó anh cũng có thể theo chân bọn họ đến đây đi."
Lệ Thâm nghe cô nhắc tới việc này thì lập tức không vui: "Anh đã nói với công ty, sau đó bị Kiều Dĩ Thần tàn nhẫn từ chối."
Dư Vãn nhướng mày: "Thấy chưa, ngay cả anh cũng rất bận, vậy anh và Kiều Dĩ Thần cùng sang đây hả?"
Hôn lễ của Cố Tín cũng mời Kiều Dĩ Thần và Đinh Mông, Kiều Dĩ Thần là người sản xuất album của Lệ Thâm. Anh ta đã đi thì Lệ Thâm đương nhiên cũng được nghỉ.
"Không được, Kiều Dĩ Thần đi cùng Đinh Mông, anh không muốn đi cùng bọn họ." Lệ Thâm nói: "Anh đi cùng Trần Túy, sẽ tới trước một ngày."
Dư Vãn gật đầu đáp "Ừ" một tiếng. Trần Túy phải dẫn chương trình trong hôn lễ, Lệ Thâm phải tới ca hát nên cần đến trước một chút để diễn tập.
Vào ngày Lệ Thâm tới, Cố Tín và Thẩm Thi Thi đang tiến hành diễn tập. Thẩm Thi Thi khoác tay Cố Tín đứng trên bục sân khấu trong suốt, Dư Vãn đứng cạnh điều chỉnh động tác cho bọn họ.
"Cô phải khoác tay vào chỗ này." Dư Vãn nắm lấy tay Thẩm Thi Thi kéo về phía tay Cố Tín: "Đặt tay ở vị trí này sẽ trông đúng hơn, khi chụp ảnh cũng sẽ đẹp hơn. Tay cầm hoa dịch xuống một chút, phần ngực áo cưới của cô là nơi đẹp nhất nên đừng che nó, để móng tay lộ ra ngoài luôn."
Dư Vãn điều chỉnh động tác cho họ rồi lùi lại mấy bước xem hiệu quả: "Tốt lắm, nhớ kỹ cảm giác này, lúc đi vào cứ giữ như thế."
Cô mới nói đến đây đã va vào trong ngực một người, đối phương lập tức đưa tay ra đỡ cô, Dư Vãn hơi sửng sốt rồi tiến tới trước một bước và xoay người lại: "Xin lỗi..."
Lời còn lại đột nhiên im bặt, Lệ Thâm đang đứng phía sau mỉm cười nhìn cô: "Không sao, em còn có thể va thêm một chút."
Dư Vãn còn đang ngây người, Thẩm Thi Thi đã nở nụ cười: "Ha ha ha ha ha vừa nãy tôi vẫn luôn nghĩ còn mất bao lâu nữa cô mới va vào trong ngực anh ấy."
"..." Dư Vãn im lặng. Vừa rồi cô đưa lưng về phía Lệ Thâm nên không thấy anh, còn Cố Tín và Thẩm Thi Thi đối mặt với anh nên chắc chắn đã thấy anh ấy tới từ trước nhưng lại không nói một chữ.
"Luyện tập thế nào rồi?" Lệ Thâm mỉm cười đi đến bên cạnh Dư Vãn hỏi Cố Tín và Thẩm Thi Thi tựa như khúc nhạc dạo ngắn vừa rồi chưa từng xảy ra.
Thẩm Thi Thi đáp: "Dư Vãn rất chuyên nghiệp đó nha, cô ấy điều chỉnh giúp chúng tôi rất nhiều chi tiết, tôi thấy ổn hơn khi có cô ấy che chở."
Lệ Thâm nghe thế thì vô cùng đắc ý: "Tôi không giới thiệu sai đúng không."
Lệ Thâm nhếch lông mày: "Tôi có cùng vinh dự, không được à?"
"Được rồi, chúng ta tiến hành bước tiếp theo thôi, đợi xong rồi ôn chuyện." Dư Vãn nói xong thì nhìn về phía Trần Túy đến cùng Lệ Thâm: "Thầy Trần, đợi lát nữa phải phiền anh chạy theo tiến trình một chút."
Trần Túy gật đầu xem như đồng ý.
Dư Vãn điều chỉnh lại tư thế của Cố Tín và Thẩm Thi Thi rồi dẫn bọn họ đi về phía trước: "Hai người cứ giữ tư thế tôi vừa nói và bước qua bục sân khấu trong suốt. Hai bên này là chỗ khách ngồi, lúc đó trên tay mỗi người sẽ được phát cánh hoa, mọi người sẽ rắc những cánh hoa chúc phúc. Sau khi đi qua thì con đường phía trước chỉ còn hai người đi, cha xứ sẽ đợi hai người ở cuối."
Dư Vãn dẫn họ đi hết đoạn đường, hai bên lối đi cũng được trưng bày hoa màu trắng, cột trưng hoa là pha lê trong suốt giống với bục sân khấu trong suốt dưới chân như thể được hòa vào trời xanh và biển rộng, đẹp đến mức không tưởng tượng nổi.
"Sau khi tuyên thệ kết thúc, cha xứ sẽ bảo chú rể hôn cô dâu..." Dư Vãn nói đến đây thì chợt dừng lại: "Hai người biết hôn môi như thế nào không?"
Dư Vãn trả lời: "Bởi vì tại hiện trường sẽ có rất nhiều nhiếp ảnh gia chụp ảnh, nếu hai người hôn quá nhanh thì họ sẽ không chụp được, phải dành đủ thời gian cho nhiếp ảnh gia."
Cố Tín là minh tinh nên rất có kinh nghiệm về mặt chụp ảnh, anh ta biết nên phối hợp với nhiếp ảnh gia như thế nào, Thẩm Thi Thi lại có hơi không quen. Anh ta mỉm cười nhìn Thẩm Thi Thi: "Yên tâm đi, tới lúc đó anh sẽ khiến em cảm thấy tám giây trôi qua nhanh thôi."
Thẩm Thi Thi và Cố Tín phát thề xong, Cố Tín lập tức dựa theo lời của cha xứ và hôn cô dâu của mình. Lần này Thẩm Thi Thi không mắc lỗi mà nhớ lời dặn của Dư Vãn nghiêng đầu sang bên phải.
Mà cách Cố Tín hôn cũng thật sự khiến cô không cảm giác được chút xấu hổ nào, ngay cả tiếng đùa giỡn của mọi người bên tai cũng trở bên cực kỳ xa xôi như thể trong thế giới một màu trời nước chỉ còn lại hai người bọn họ.
Khi Cố Tín rời môi ra thì cười hỏi cô: "Có phải hoàn toàn không cảm giác được tám giây hay không?"
Thẩm Thi Thi đỏ mặt nở nụ cười theo anh ta.
Tiệc tối kế tiếp được tổ chức bên trong biệt thự, Cố Tín và Thẩm Thi Thi về phòng chờ thay quần áo. Phần lớn hoa tươi trong hôn lễ lần này đều dùng cho biệt thự, khi bước vào bên trong tựa như ngâm mình trong biển hoa vậy. Trần Túy đợi Thẩm Thi Thi và Cố Tín ra ngoài rồi tuyên bố với khách mời là cô dâu muốn ném hoa cưới.