Nữ Minh Tinh Ngày Nào Cũng Muốn Huỷ Hôn Với Ông Chủ!

Chương 37: Đến Buổi Thử Vai Huyết Ngải



Huyết Ngải là bộ phim thể loại theo hướng tâm lý kinh dị. Mà trong dòng phim này, đạo diễn Quang Phùng là người đi đầu với kịch bản chặt chẽ và hợp lý. Chưa kể đến, các diễn viên được chọn lọc vô cùng gắt gao hơn cả dự án của đạo diễn Mạnh Lý bởi vì đa phần xuyên suốt bộ phim đều mang lại cảm giác mạnh nên cần người biết võ cũng như không ngại xô xát. Có không ít người đã được nổi lên bởi tham gia dự án phim của đạo diễn Quang Phùng, vì thế đây là bước tiến đột phá của Thanh Hà nếu cô thành công trong buổi thử vai.

Hiện tại hệt như suy đoán của Thanh Hà, cư dân mạng bắt đầu xôn xao về việc cô có chủ tịch công ty giải trí Lưu Manh Hốt Bạc chống lưng thì sớm muộn gì chả vào công ty nhận ưu đãi cao. Tuy nhiên họ đã chờ hết một tuần vẫn không thấy có thông báo gì. Chẳng lẽ vừa công khai thì hai người đã bỏ nhau sao?

Người được để ý lúc này vẫn đang thoải mái gặm chân gà ở nhà.

“Thích vị nào nhất?” Đình Nguyên cúi xuống, dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau nước sốt dính bên miệng của Thanh Hà rồi ân cần hỏi.

“Ực… ã ắc… ốt ay…” Thanh Hà chỉ vào dĩa chân gà sốt xã tắc và sốt cay với cái miệng đang bận gặm cẳng chân. Sáng nay, cô vừa bảo thèm thì ngay buổi trưa, anh đã xuống bếp làm chân gà với các hương vị khác nhau. Tự nhiên cảm thấy có chồng thật tốt!

Đình Nguyên không nhịn được mà cúi xuống hôn chụt lên chiếc má đầy phồng lên của Thanh Hà khiến cô sững sờ. Anh mỉm cười đắc ý: “Anh cũng phải lấy chút thành ý chứ.”



Sau đó, anh ngồi xuống đối diện cô, đeo bao tay và bắt đầu xử lý dĩa chân gà sốt khác mà cô không thích rồi sẵn tiện hỏi chuyện công việc: “Em định tham gia phim Huyết Ngải thật à?”

“Vâng.” Thanh Hà nghiêm túc gật đầu: “Em đã nhận được lịch thử vai rồi.”

“Cần anh giúp gì không?” Đình Nguyên hỏi dò, cảm thấy thật ra cô không cần phải làm nhiều chuyện như thế. Hiện tại, mọi người đều biết rõ cô là vợ anh, đồng nghĩa nếu ai dám nghi ngờ thực lực của cô thì anh sẽ là người đầu tiên đứng ra bảo vệ cô. Tuy nhiên dù anh có nói rằng nếu là diễn viên của công ty anh đồng nghĩa cô sẽ dễ dàng có được vai diễn hơn thì cô vẫn lắc đầu từ chối.

“Không cần đâu ạ.” Thanh Hà lắc đầu, cảm nhận bả vai của Đình Nguyên hơi xệ xuống thì biết anh đang không mấy vui vẻ. Vì thế, cô lên tiếng: “Mai em không có xe đi, hay anh đưa em đến đó nhé.”

Đình Nguyên lập tức vực dậy tinh thần: “Không thành vấn đề.”

—--------------------

Đình Nguyên đích thân đưa Thanh Hà đến buổi thử vai thông qua người tài xế kiêm thư ký Gia Uy. Anh ta không hiểu vì lí do gì mình lại ở gần cặp đôi hay rải cơm chó này nhưng rồi anh ta cũng biết. Đơn giản là vì anh ta đang đi làm công ăn lương. Thôi thì làm vui lòng phu nhân đồng nghĩa chủ tịch cũng vui hơn. Chịu nghẹn tí đã là gì.

Thanh Hà ngồi ở một bên, nhắm mắt nghỉ ngơi trước khi bước vào cuộc chiến tranh giành vai diễn. Cô có vẻ không có gì sợ hãi nhưng người ngồi kế bên thì lại không. Đình Nguyên không ngừng lật đi lật lại kịch bản mà bản thân tài trợ cho đạo diễn Quang Phùng. Anh còn đặc biệt tô sáng phân đoạn của vai diễn mà.

Gia Uy không nỡ nhìn cảnh này thêm lần nào nữa. Vị chủ tịch này chưa bao giờ có phản ứng như thế khi xem các bản báo cáo. Chỉ cần sai một lỗi nhỏ, anh đã thẳng thừng quăng lại vào người của các giám đốc khác. Vì thế, anh ta đánh ánh mắt qua bên phía Thanh Hà nhằm ra hiệu hãy làm gì đó để vớt vát hình tượng chủ tịch của công ty đi.



Thanh Hà cảm nhận có ánh nhìn xuyên thẳng đến mình thì chú ý lên kính chiếu hậu, sau đó giật mình khi thấy Gia Uy không ngừng nháy mắt đến mức lông mi đâm chọt vào bên trong. Cô quay sang nhìn Đình Nguyên, nhận ra ý của Gia Uy là gì thì chỉ biết thở dài. Chiếc xe cũng dần đến nơi thử vai, vì thế cô chủ động cầm tay anh đóng kịch bản lại.

Đình Nguyên ngạc nhiên, sự chú ý lập tức dời đến người ngồi bên cạnh. Thanh Hà nghiêng người, tạo đường cong tuyệt mỹ trước mặt anh và hơi bĩu môi: “Anh không chúc em may mắn hay gì sao?”

Đình Nguyên mỉm cười, thuận theo hướng bàn tay của Thanh Hà mà đóng cuốn kịch bản, sau đó anh nhẹ nhàng bảo: “Anh không chúc em may mắn vì anh tin em sẽ giành được vai diễn.”

Thanh Hà ngẩn người, không nghĩ tới Đình Nguyên lại trao trọn cho mình niềm tin như thế. Điều này càng làm cho tinh thần chiến đấu của cô tăng cao. Nói một tiếng cảm ơn, cô suy nghĩ vài giây rồi vẫn tiến tới hôn lên môi của anh: “Đây là vật may mắn của em.”

Đình Nguyên nhìn bóng lưng thẳng tắp của Thanh Hà đi vào bên trong mà môi vẫn chưa hạ xuống được. Đột nhiên, chiếc xe bắt đầu lăn bánh khiến anh bất ngờ. Không cần phải hỏi thì cũng biết rõ Gia Uy không chịu nổi cảnh tượng này thêm một giây phút nào. Anh ta nhanh chóng đạp chân ga rồi phóng đi mặc cho chủ tịch của mình đau lòng gần chết.

Đi vào bên trong, Thanh Hà ước tính số lượng diễn viên tham gia buổi thử vai không nhiều bằng dự án phim của đạo diễn Mạnh Lý. Tuy nhiên, những người có mặt đều trông có vẻ lạnh lùng và không hề đơn giản. Dường như chẳng có nam hay nữ diễn viên có làn da trắng sáng, ngược lại hơi nghiêng về màu bánh mật khỏe khoắn.

Thanh Hà kiếm một vị trí ngồi xuống. Cô đến thử một vai phụ trong phụ mang tâm lý khá vặn vẹo, luôn đẩy người khác ra làm khiên chắn nên có thể xem như sống được tới nửa phim. Trong lúc đang nhẩm thoại, cô dần phát hiện có không ít ánh mắt hướng về phía mình.

Tin tức thị phi dạo gần đây luôn nhắc đến Thanh Hà nên mọi người vô cùng hiếu kỳ. Thêm một việc, các buổi thử vai của đạo diễn Quang Phùng đều có vòng loại. Và những người có mặt ở đây ít nhiều gì cũng am hiểu một môn võ thuật. Nên khi họ nhìn thấy cô bước vào, họ bắt đầu nghi ngờ liệu chủ tịch Đình Nguyên thật sự đã đi cửa sau.

Thanh Hà không thể phản đối sự nghi ngờ này, vốn dĩ thân thể cô săn chắc về cơ nhưng tổng thể lại ốm yếu vì không ăn đầy đủ chất, nên có thể nói rằng cô trông yếu thế nhất ở đây. Tuy nhiên, đó không phải là điều cô lo lắng vì cô biết rõ bản thân có những gì nên đã lựa chọn một vai diễn phù hợp không quá tầm với mình.



“Mời diễn viên Ngô Thanh Hà vào trong.” Trợ lý lớn tiếng gọi.

Thanh Hà hít một hơi thật sâu, sau đó bước từng bước vào trong. Có điều cô không ngờ tới rằng mỗi khi đi ngang ai, người đó đều nở nụ cười và chúc cho cô một câu may mắn. Có lẽ những diễn viên này đã trải qua nhiều kinh nghiệm, chỉ tò mò chứ không nghi ngờ vào sự chuyên nghiệp của đoàn làm phim. Họ biết dù cô có đi cửa sau mà không có thực lực thì cũng sẽ bị đào thải. Thôi thì nếu cô thật sự có bản lĩnh, một câu may mắn này có thể lưu lại chút thiện cảm cho nhau.

Bước vào trong, trên chiếc bàn giám khảo chỉ có mỗi đạo diễn Quang Phùng cùng thầy giáo dạy võ thuật có tiếng trong giới. Một người chấm về diễn xuất, một người thử tài về võ thuật đã kết hợp với nhau. Có vẻ bộ phim này khá căng thẳng và nặng nề.

Trợ lý âm thầm nói về thông tin của Thanh Hà cho đạo diễn Quang Phùng. Ông lẳng lặng nghe rồi gật gù. Ông đã gặp qua chủ tịch Đình Nguyên và phải thừa nhận anh không khác gì một con cáo già trên thương trường nhưng vô cùng nghiêm khắc với các tác phẩm mà anh đầu tư vào. Đó cũng là lý do vì sao đến giờ ông đều ưa tiên với sự xuất hiện của anh. Còn bây giờ, ông thắc mắc cô gái nhỏ này đã làm cách gì nắm được trái tim của con cáo kia.

Thanh Hà không nghĩ tới ai vào đây đều phải đối diễn với thầy giáo võ thuật cường tráng kia. Cô âm thầm rơi lệ, nếu hôm nay có bị quật ngã ở đây thì cô sẽ ăn bám số tiền lương tháng này của Đình Nguyên. Thấy thầy giáo đi tới gần, cô bắt đầu giải tỏa suy nghĩ của mình, biến nó thành suy nghĩ của nhân vật.

Thầy giáo quay lưng về phía Thanh Hà, chuẩn bị diễn tới phân đoạn bị cô đẩy về phía trước làm khiên chắn. Tuy nhiên, ông lại lạnh cả sống lưng, hệt như phía sau còn nguy hiểm hơn…