Chiến Dục Hành thật sự đi rồi, Phượng Cửu Nhi thu xếp tốt tâm trạng, rất nhanh, cũng đã đến Phượng phủ.
Ách nô vẫn như vậy, nàng đi đâu hay làm gì, trước giờ ách nô chưa từng hỏi qua.
Không phải bởi vì không thể nói chuyện, mà là, hắn tôn trọng nàng.
Tôn trọng và tín nhiệm như vậy, khiến lòng người rất ấm áp.
Đêm đó sau khi trở về, ách nô làm cho nàng một bàn đồ ăn ngon, bởi vì biết rằng, sáng sớm ngày mai, tiểu thư phải đi tới Đế Quốc học viện báo danh.
"Đợi việc học của ta thành công, làm quan lớn, ta nhất định khiến ngươi không cần lo cơm áo, cả đời có người hầu hạ."
Phượng Cửu Nhi vừa gặm đùi gà vừa cười tủm tỉm nói.
Ách nô chỉ nhìn nàng, không nói gì, giống như chỉ cần nhìn nàng, thì hắn đã cảm thấy mĩ mãn vậy.
"Ách nô ngươi yên tâm, mặc dù trong lịch sử các triều đại nữ tử làm quan có tỷ lệ rất ít, nhưng ta tin, có ta ở đây nhất định có thể thay đổi lịch sử!"
Nàng muốn làm quan, muốn làm tướng quân, muốn dùng năng lực của mình, bảo vệ tất cả người mà nàng muốn bảo vệ.
Gia gia là đại tướng quân công tích hiển hách, nàng cũng nhất định có thể!
Ách nô rót cho nàng một chén trà, ngồi một bên nhìn nàng, đáy mắt có một chút ý cười vui sướng.
Hắn dùng sự bình tình của hắn cùng với ánh mắt ôn nhu của hắn nói cho nàng , cho dù tiểu thư muốn làm quyết định gì, ách nô cũng sẽ duy trì!
......Sáng sớm ngày hôm sau, người trong học viện tới, đón các tiểu thư Phượng gia, còn có mấy vị thiếu gia của nhị lão gia và tam lão gia.
Phượng gia không phải là hoàn toàn không có nam đinh, chỉ là, nam đinh đều không thuộc về Phượng Quân Trác, cho nên tương lai, địa vị của Phượng Quân Trác ở Phượng phủ còn có thể giữ được hay không, thực sự khó nói.
Phượng Cửu Nhi cũng không thân với ọn họ, sau khi lên xe, căn bản cũng không nói chuyện với ai.
Mọi người cũng không thân cận với Phượng Cửu Nhi, giống như trên người nàng có thứ gì đó khiến người nghe chán ghét, tất cả đều trốn tránh nàng.
Không biết đã trôi qua bao lâu, xe ngựa dừng lại trước cửa chính của Đế Quốc học viện.
Nay này đã rất náo nhiệt, các công tử thiên kim đến từ hoàng thân quý tộc đang chờ đợi.
Những người thường lui tới nơi này, một đám đều cho là mình bất phàm, kiêu ngạo muốn chết, ra vào nhất định phải có một đống thị vệ người hầu, đến đi đường cũng yêu cầu hạ nhân quét sạch đường dưới chân trước.
Nhưng hôm nay, vậy mà lại đồng ý xếp hàng chờ đợi ở ngoài cửa, nhưng có thể thấy được, trong cảm nhận của mọi người ở Đế Quốc học viện có bao nhiêu thần thánh.
"Trước đó nghe nói là Cửu vương phủ bên đó đặc biệt ân chuẩn, cho phép tiểu bối của Phượng gia tới Đế Quốc học viện tiến tu, bây giờ xem ra, chuyện này lại là sự thật."
"Thì ra là có Cửu vương gia đặc chuẩn, chẳng trách! Ta còn đang nghĩ, dựa vào quan phẩm của Phượng gia, tiểu bối của bọn họ lấy đâu ra tư cách đến đây nhập học?"
"Nghe nói chính là Phượng Cửu Nhi này lập được công......Ha, ngươi nhìn bộ dạng ngu dại của nàng đi, lập công? Ngươi tin không?"
"Tin đồn thổi mà thôi, ngược lại ta nhận được tin tức, nói là bởi vì bát tiểu thư của Phượng gia thân cận với thái tử điện hạ, cho nên, Phượng gia mới có vinh dự này."
"Thì ra là như vậy......"
Đủ loại âm thanh, không phải Phượng Cửu Nhi không nghe thấy, chỉ là, không thèm để ý đến.
Đứng giữa đám người, nàng đứng thẳng tắp, không biết có phải nguyên nhân là bởi vì mọi người không muốn đến gần nàng hay không, ngược lại, khiến nàng có vẻ không giống người thường.
Kiêu ngạo, lạnh lùng, lại có một loại cảm giác như hàn mai tiên tử giáng thế !
Bỗng nhiên, bên ngoài đám người, giọng nói thanh thúy của một nữ tử vang lên : "Thái tử ca ca, tự ta vào là được, huynh dừng bước đi. "