Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 1068: C1068



Nàng ngã xuống gối của Tô Vũ, trái tim đập thình thịch như muốn nổ tung vậy, toàn thân mềm nhũn không còn sức lực.

“Chàng không phải là bị thương sao, sao tay còn dùng lực như vậy”.

Hắn đáp: “Không phải nói rằng luôn trông nom ta sao”.

“Ta không đi, ta chỉ là đi xuống trước để chàng ngủ thoải mái hơn”.

“Cứ như vậy ở lại với ta, đừng đi”.

Thẩm Nguyệt phát hiện ra bản thân không có cách nào từ chối, hơi thở của hắn vây chặt lấy nàng, giống như một chiếc khóa dịu dàng bao bọc nàng, có chút ngạt thở lại lại không có nơi nào để thoát ra.

Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với gian phòng của Tô Vũ, chạm vào chiếc giường thường ngày hắn vẫn ngả người, cùng hắn nằm trên chiếc giường này.


Trước đó bận rộn giúp hắn trị thương và thu xếp hậu quả nên không nghĩ được việc gì khác, nhưng giờ lại nhàn rỗi tới khó xử, loại cảm giác hốt hoảng rung động đó liền lan tỏa đến từng tế bào trên người nàng.

Căn phòng của hắn sạch sẽ gọn gàng, chỉ có một bộ bàn ghế đơn sơ, một lư hương, trong tủ quần áo được đặt ngay ngắn, ngoại trừ những thứ đó cũng chỉ có một giường hai người bọn họ.

Nàng dường như dung hòa vào trong cuộc sống của hắn.

Tô Vũ đáp: “A Nguyệt, nàng dựa qua đây một chút”.

Cơ thể Thẩm Nguyệt lập tức có chút cứng ngắc.

Hắn vẫn nở nụ cười nhàn nhạt: “Nàng yên tâm, với tình trạng hiện tại của ta dù trong lòng rục rịch khó cưỡng cũng không thể làm gì nàng”.


Thẩm Nguyệt nghiêng người đối mặt với hắn, nàng tựa người tới, miệng cũng không chịu thua kém đáp lại: “Chàng cũng yên tâm, lần sau nếu chàng khỏe rồi, lại có cơ hội cùng chung giường như thế này, cho dù chàng không làm gì ta, ta cũng sẽ làm gì chàng”.

Nàng phát hiện ra tay Tô Vũ hơi lạnh, hắn nằm ủ trong chăn bông lâu như vậy cũng không thể ấm lên, nàng đã từng trải qua loại trải nghiệm này, kết quả là cả đêm đều không thể ngủ yên giấc.

Nàng cẩn thận ôm hai tay Tô Vũ vào trong lòng, lần này đổi lại là nàng chủ động: “Nếu chàng còn cảm thấy lạnh thì cứ sáp lại gần ta”.

“Như vậy không phải là nàng cũng sẽ bị lây lạnh sao”.

Thẩm Nguyệt giả vờ bình tĩnh: “Hai người kề sát nhau rất nhanh sẽ nóng lên, đây cũng không phải là lần đầu tiên, chàng bớt chế nhạo ta đi”.

Sau đó hắn thực sự lách người dính sát tới, cánh tay không bị thương vòng qua gắt gao ôm nàng vào trong lồng ngực của bản thân.

Tuy rằng cả hai đều mặc quần áo lót mỏng manh, không kề cận da thịt như lần trước nhưng cũng rất nhanh có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương truyền tới.

Tô Vũ ghé đến, khi bờ môi mát lạnh của hắn không kịp đề phòng chạm vào vành tai Thẩm Nguyệt khiến cả người nàng khẽ run thì giọng nói đầy kích động của hắn cũng vang lên: “Tai của nàng nóng quá”.

Thẩm Nguyệt có chút tê liệt, hơi thở của nàng mang theo vài phần hổn hền: “Tô Vũ, đã bị thương rồi còn không an phận như vậy, chàng còn có muốn nghỉ ngơi thật tốt nữa không!”