Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng

Chương 569: C569



“Nè”, Thẩm Nguyệt cắn răng nói: “Tô Vũ, chính chàng làm chuyện xấu thì thôi đi, sao cứ phải kéo ta vào cùng một hội thế”.

Tô Vũ thấp giọng nói bên tai nàng: “Hôm nay ta thấy Triệu tướng quân nhìn nàng mấy lần, ta khó chịu”.

Thẩm Nguyệt đỏ bừng cả tai, không còn phát giận nữa.

Đến biên quan, đi vào phủ đệ của Hoắc tướng quân sắp xếp, ba người không cần che giấu thân phận nữa.

Một là sứ thần khâm sai đến đây hòa đàm, một là phó sứ đi theo, còn một là công chúa Tĩnh Nguyệt đến biên quan đón phu quân về kinh.

Nhưng Tần Như Lương giờ đang trong tay của Dạ Lương, Đại Sở chưa thấy người thật thì không thể xác định, Thẩm Nguyệt vẫn phải đến nhìn cái xác tàn ở trong quan tài đá kia.

Trước tiên phải xác nhận xem đây có phải Tần Như Lương không đã rồi mới tính tiếp.


Hôm sau, Hoắc tướng quân dẫn ba người Thẩm Nguyệt đến chỗ quan tài đá.

Đó là một hầm băng dưới lòng đất khá lớn, bên trong có những quan tài đá trong suốt, vừa đi vào thì không khí lạnh lẽo đã thổi vào tận xương tủy.

Điều kiện ở đây có hạn, không có áo choàng cho công chúa, chỉ có choàng nỉ. Cũng may Tô Vũ đã chuẩn bị trước nên lấy choàng nỉ ra khoác cho Thẩm Nguyệt.

Hạ Du cũng lạnh cóng đến run rẩy, thấy Tô Vũ đưa choàng nỉ cho Thẩm Nguyệt thì vừa hâm mộ vừa ghen tỵ nói: “Sớm biết nơi đây lạnh, sao ngươi không mang theo mấy cái nữa?”

Tô Vũ đúng là chỉ lấy một món, hắn không dùng đến.

Hoắc tướng quân thấy vậy thì cởi choàng nỉ trên người ra, đưa cho Hạ Du: “Công tử dùng của ta đi, ta tập võ quanh năm, đã quen với cái lạnh, không cần dùng đến nó”.


Hạ Du vội vàng nhận lấy, trùm lên nói: “Cảm ơn Hoắc tướng quân rất nhiều”.

Ở đây có mười mấy quan tài băng, bên trong có thi thể, có người đã hoàn toàn mất dạng, có người thì vẫn còn nguyên.

Hoắc tướng quân cảm khái nói, đây đều là võ tướng chết trận, sau khi chiến sự kết thúc sẽ đem về cố hương an táng.

Bên trong có mấy võ tướng là thuộc hạ của ông ta, Hoắc tướng quân đặt tay lên quan tài, khẽ vuốt ve, vô cùng thương cảm.

Hoắc tướng quân hận mà không làm gì được: “Nếu không phải Triệu tướng quân lần này mệnh cho tướng sĩ cố gắng công thành thì cũng sẽ không chết nhiều huynh đệ như vậy, đúng là không coi mạng của các huynh đệ ra gì mà”.

“Tần tướng quân là đại tướng quân đệ nhất Đại Sở, hẳn là biết bày mưu tính kế, giỏi dùng binh pháp, tại sao lại lâm vào thảm kịch như vậy?”

Sau này Thẩm Nguyệt nghĩ, Tần Như Lương đã từng đánh bại Dạ Lương một lần, cho dù có bị phế đi một tay thì vẫn bày binh bố trận được, chỉ huy cho chiến sĩ chiến đấu, không đến mức thua thảm như thế.

Nàng rất muốn biết vì sao Tần Như Lương lại bại.

Hoắc tướng quân buồn rầu nói: “Trong chiến dịch Đại Sở đại bại đó, Tần tướng quân lệnh cho Triệu tướng quân bọc đánh trong thời gian chỉ định, nhưng Triệu tướng quân đến muộn nửa canh giờ, khiến cho Tần tướng quân bị quân Dạ Lương vây công”.