Nữ Phụ Chị Đến Trước Nam Chủ, Em Chính Là Của Chị A

Chương 6



Cố Tưởng Vy ngồi ở một bên ngắm nhìn Mộng Lưu Y tập luyện, động tác thuần thục mạnh mẻ, dứt khoát, mỗi đoàn đánh có thể gây sát thương cao.

Nhìn đến thất thần, tim đập nhanh mặt cũng ửng hồng. Cố Tưởng Vy chỉ im lặng ngồi đó, Trần Tú Sương cảm thấy hiếu kỳ bèn sáp lại gần định sẽ điều tra đối tượng của bạn tốt Mộng Lưu Y. Ngôn Tình Ngược

" Em là bạn của cậu ấy à, sao cậu ấy không giới thiệu em với chị nhỉ ", Trần Tú Sương dùng tay chỉ chỉ về phía góc phòng tập, nơi mà Mộng Lưu Y đang tập luyện, mặt vẫn hiện nét tươi cười.

Cố Tưởng Vy thoáng giật mình, cô liếc nhìn người ngồi bên cạnh, thẹn thùng nói " Vâng, chắc tại em và chị ấy chỉ gặp riêng với nhau thôi, em cũng chưa từng gặp bạn của chị ấy "

Trần Tú Sương khóe môi giần giật, nghĩ thầm đúng là ngốc hết chỗ nói, theo đuổi người ta mà không giới thiệu cả bạn bè, mình đoán không lầm tới sở thích cá nhân còn chưa nói. Haiz....vậy để mình giúp cậu.

" Này.... Em biết cậu ấy thích gì nhất không " Trần Tú Sương dò hỏi.

Cố Tưởng Vy chỉ lắc lắc đầu, mặt buồn thiu rồi cuối thấp.

" Chị cho em biết thế nào, đổi lại em đáp ứng với chị một việc, được chứ " Trần Tú Sương ý vị sâu xa hỏi.

Mặt Cố Tưởng Vy thoáng có nét cười, gật đầu nhỏ giọng nói " Được ".

Mộng Lưu Y nhìn về phía Cố Tưởng Vy khi trông thấy Trần Tú Sương ngồi kế bên mày liền nhiếu lại, ánh mắt sắt lạnh nhìn về phía bạn thân. Một lát sau liền đi đến, giọng nói trầm thấp cất lên " Sương Sương cậu có ý đồ gì? Lại nói chuyện bậy bạ nữa phải không "

" Không có, chị ấy đang trò chuyện với em giúp em bớt buồn chán, thật đấy " Cố Tưởng Vy vội giải thích.

Trần Tú Sương rất không hài lòng, đứng dậy nói " Này, cậu nghĩ mình là loại người gì? Trọng sắc khinh bạn ",cô hờn dỗi bước đi chỗ khác, nhường không gian lại cho hai người.

" Hừ "

" Chị mời em ăn cơm, được không, đã đến giờ dùng cơm chưa rồi " Mộng Lưu Y giơ tay về phía trước mặt Cố Tưởng Vy muốn đỡ cô đứng lên.

Cố Tưởng Vy củng chìa tay ra nắm lấy tay Mộng Lưu Y gật đầu " Được ".

Hai nữ cùng rời khỏi võ quáng, Mộng Lưu Y muốn mời Cố Tưởng Vy đến nhà hàng, nhưng Cố Tưởng Vy muốn ăn mỳ bò của quán Đông Vũ, nên địa điểm được thay đổi.

Vào trong quán, Mộng Lưu Y liền nhíu mày bởi vì người cô không muốn gặp lại cũng đang ở đây, Nghiêm Ôn cùng một số võ sinh khác cũng đến đây dùng bữa.

Mộng Lưu Y cùng Cố Tưởng Vy đi đến chiếc bàn nhỏ gần phía trong, lúc đi ngang qua bàn của Nghiêm Ôn cô quay đầu giả vờ không nhìn thấy, nhưng mà cô đả đánh giá thấp khả năng quan sát của hắn ta.

Nghiêm Ôn khi thấy Mộng Lưu Y cặp mắt liền sáng ngời, hắn đứng lên tiến đến chỗ của Mộng Lưu Y, cười nói " Mộng cô nương, thật trùng hợp lại gặp em ở đây, có muốn cùng ngồi không ", Nghiêm Ôn liếc nhìn Cố Tưởng Vy nhẹ gật đầu lại dời mắt lên người Mộng Lưu Y.

" Thật ngại quá tôi có hẹn cùng bạn ", Mộng Lưu Y nhẹ nhàn trả lời, cô không có ý định sẽ giới thiệu Cố Tưởng Vy với hắn.

Nghiêm Ôn hiếm khi gặp được Mộng Lưu Y, đã có nhiều lần hắn cố tình đến võ quáng Long Quyền để chào hỏi, mục đích là để gặp được cô, ấy vậy mà không lần nào gặp được.

Thấy thái độ cự tuyệt của Mộng Lưu Y, Nghiêm Ôn vẫn dữ nguyên nét cười, hắn ngước nhìn Cố Tưởng Vy, nói " Nếu như tôi nhớ không lầm, thì đây chắc là Cố tổng, thật thất lễ, tôi là Nghiêm Ôn của võ quáng Bạch Hổ, chắc cô cũng đã nghe danh " một lúc sau lại bổ sung " Võ quáng của tôi cũng có mặt trong cuộc thi lần này ".

" Um, tôi biết, anh là một người tài giỏi ", Cố Tưởng Vy cũng lịch sự mà đáp lời.

Tới giờ Mộng Lưu Y mới sực nhớ ra một vài chuyện, trong cuộc thi này số lần Cố Tưởng Vy gặp Nghiêm Ôn rất nhiều, nếu theo tình tiết trong truyện thì cũng trong thời gian này mà tình cảm của nữ phụ dành cho nam chủ ngày càng nhiều, khi nam chủ biết chuyện vì muốn tiếp cận nữ chủ thúc đẩy tình cảm đã lợi dụng dùng nữ phụ làm bàn đạp mà tiến tới, thẩm chí để nữ phụ hoàn toàn vì mình, hắn còn chuốc thuốc nữ phụ thuê nam nhân khác quan hệ với nàng, rồi nói đó là hắn. Vậy nên nữ phụ đã hi sinh tất cả vì hắn thẩm chí phản bội cả bạn tốt của mình. Nhưng đến cuối cùng nữ phụ nhận được lại là biết được sự thật tàn khốc cô tìm nam chủ đối chất sau đó bị hắn phỉ nhổ chà đạp, uất hận đến bệnh tim tái phát mà chết.

Mộng Lưu Y mày nhíu chặt, mặt lạnh như băng, hàn khí xung quanh tăng cao.

" Xin lỗi, chúng tôi cần phải dùng cơm, làm phiền anh tránh ra dùm ", Mộng Lưu Y không có kiên nhẫn, cô nắm lấy tay của Cố Tưởng Vy đi đến phía bàn, bỏ lại phía sau ánh mắt ngơ ngác của Nghiêm Ôn.

Người bạn đi cùng với hắn tò mỏ hỏi " Cô ấy là ai vậy, trông xinh đẹp nhưng rất khó gần "

Nghiêm Ôn mĩm cười " Là một cô gái thú vị "

Cố Tưởng Vy nhìn tay hai người đang nắm chặt, cong cong khóe môi.

- ---

Sau khi dùng bữa, Mộng Lưu Y lại mời Cố Tưởng Vy cùng xem phim, Cố Tưởng Vy tươi cười đồng ý.

Đến rạp chiếu phim, Mộng Lưu Y bảo Cố Tưởng Vy ngồi đợi ngoài sảnh, còn cô thì đi mua vé xem phim, khi trở ra hai tay cô đều bận rộn, cô mua thêm phần bắp ran cùng với nước suối, do Cố Tưởng Vy không thể uống được nước ngọt có ga.

Hai người cùng tiến vào rạp chiếu, bộ phim lần này nói về đề tài tình cảm của một nữ sinh dành cho mối tình đầu là cô giáo của mình kết cục thật tốn nước mắt.

Cố Tưởng Vy hai mắt đỏ hoe, cô tiếc nuối cho nữ sinh yêu thầm cô giáo lâu như vậy lại không dám thổ lộ tình cảm, đến khi cô giáo có người yêu nữ sinh lại buồn tủi mà bỏ đi, nhưng nữ sinh không biết cô giáo vốn dĩ đã động tâm người bên cạnh lại không phải người yêu, chỉ cần nữ sinh bày tỏ tình cảm thì kết cục sẽ không bi thương như vậy.

Khi rời khỏi rạp chiếu, Cố Tưởng Vy vẫn còn khóc thút thít, mặt đỏ lên, cô dụi dụi mắt nhỏ giọng hỏi " Chị cảm thấy nữ sinh đó có phải quá ngốc không, đã thầm yêu lâu như vậy ".

" Không......chị nghĩ nữ sinh ấy có nổi khổ riêng vì sợ cô giáo không giống với em ấy,...điều thích con gái. ", Mộng Lưu Y vừa nói vừa nhìn sắc mặt của Cố Tưởng Vy, giọng nói ngày một nhỏ đi.

Cố Tưởng Vy cúi thấp đầu, môi mím chặt khẽ thở dài.

Tình yêu không đáng sợ, thứ đáng sợ nhất là yêu phải một người không giống với mình. Giới tính thật sự quan trọng vậy sao, nó có thể ảnh hưởng đến cả tình yêu xuất phát từ trái tim.

Tối hôm đó, Mộng Lưu Y lại mất ngủ cô cứ lăn qua lăn lại không tài nào nhắm mắt được, cô bây giờ lại có một mối lo ngại là liệu khi cô tỏ tình với Cố Tưởng Vy em ấy có đồng ý không hay sẽ từ chối, lỡ như quan hệ của hai người trở nên ngượng nghịu rồi dần chấm dứt. Nổi lo lắng ấy cứ theo cô từ lúc cô tới thế giới này và bắt đầu yêu Cố Tưởng Vy, cô đã cố để nó trở nên bình thường cố phớt lờ bỏ qua nó, thế mà thật sự không thể được, nó cứ như là nút thắt trong lòng cô, một nút thắt cần có người gỡ bỏ, người ấy lại là Cố Tưởng Vy.

- -----

Mùa thu đã bắt đầu, những hàng cây xanh quen đường dường như đã cởi bỏ lớp áo xanh mát mẻ thay vào đó là lớp áo vàng óng ánh đặc trưng của mùa, những tán cây màu vàng cam sen lẫn với nhau hòa quyện với ánh náng mặt trời buổi ban trưa, thi thoảng sẽ có những chiếc lá vàng theo làng gió nhẹ đung đưa giữa không trung sau đó rơi xuống mặt đường tạo thành một con đường dát vàng chói mắt. Có những cặp đôi riếu rít đùa giỡn chụp ảnh, có những cựu già tản bộ hóng gió, có những gia đình đưa con nhỏ dạo chơi, một khung cảnh hữu tình, lãng mạn, thổi mái.

Vào thời điểm này, Mộng Lưu Y đang thông thả ung dung uống trà ăn bánh ngọt trong một tiệm trà gần võ quáng, sở dĩ cô có thời gian rảnh như vậy là bởi vì ngày mai sẽ là ngày thi đấu đầu tiên cũng như mở màng cho cuộc thi Karate Quốc Gia, mà hai võ quáng thi đấu đầu tiên lại là Long Quyền với Túng Mã, nên hôm nay cô được nghỉ ngơi dưỡng sức.

Đồng hồ điểm bốn giờ ba mươi lăm phút, đã gần tới giờ cơm chiều, vậy mà người ngồi nơi đó vẫn chưa chịu rời đi, cô vẫn bình tĩnh thưởng trà. Khoảng mười phút sao, cánh cửa tiệm mở ra, hai người một nam một nữ lần lượt bước vào, tiến đến chỗ Mộng Lưu Y liền ngồi xuống.

" Các cậu đến trễ một tiếng mười lăm phút " Mộng Lưu Y uống trà trong tách nhàn nhã nói rồi lại đặt xuống bàn.

Người phụ nữ cười cười tỏ vẻ ái nái " Ây.... Cậu thông cảm, tại bọn mình còn có việc bận mà, đâu có rảnh rỗi như cậu suốc ngày nghỉ cách theo đuổi tình yêu "

" Ỷ Lan, cậu.....Là Sương Sương nói với các cậu ", Mộng Lưu Y nghiến răng, trừng mắt người được gọi là Ỷ Lan.

Phan Tuấn cũng cười nói " Này, Lưu Y cậu gọi bọn mình ra đây làm gì "

Mộng Lưu Y lại nhấc ly trà lên nhẹ hàng hớp một ngụm, sau đó mới nói " Cũng không có gì quan trọng, mình muốn nhờ hai cậu điều tra một người " nói rồi cô lấy ra một tấm hình trong túi áo để xuống bàn, ngón tay rõ nhẹ lên tấm ảnh lại nói tiếp " Hắn tên là Nghiêm Ôn, mình muốn các cậu phải điều tra kỹ càng, quan sát động tĩnh của hắn trong thời gian này, đặc biệt là khi cuộc thi diễn ra ".

Phục vụ nhanh chóng đưa đến cafe cùng trà. Mộng Lưu Y gật đầu cảm ơn.

Ỷ Lan cầm tấm ảnh lên, nhăn mặt nói " Tụi mình là thám tử chuyên nghiệp không phải nghiệp dư không phải cái gì cũng làm "

" Đúng, Ỷ Lan nói đúng mình là phóng viên không phải kẻ theo dõi " Phan Tuấn cũng hùa theo.

Sắc mặt Mộng Lưu Y vô cùng bình tĩnh, cô cười nói " Túi xách Chanel phiên bản giới hạn, máy chụp ảnh mới ra đang hót nhất. Thế nào "

" Được, không được nuốt lời " hai người đồng thanh lên tiếng.

Mộng Lưu Y cười cười, cô gật đầu nói " Hai cậu phải thật cẩn thận không được để bị phát hiện ".

Ỷ Lan: " Cậu yên tâm mình là ai chứ "

" Phóng viên tài ba như mình mà dễ bị phát hiện thì chỉ có nước húp cháo thôi " Phan Tuấn nói chắc như đinh đóng cột.

" Mà này, ngày mai cậu đấu với Túng Mã sao, theo mình biết võ quáng ấy chuyên gia chơi sấu gian lận trong lúc thi đấu, cậu nên cẩn thận " Phan Tuấn dựa vào tin tức mình biết được nhắc nhở Mộng Lưu Y.

Mộng Lưu Y gật đầu, lại nói " Mình không quan tâm chiêu trò bẩn thỉu của bọn họ, mà đối thủ lần này mình chưa chắc thắng được là một người khác "

Ỷ Lan thoáng ngạc nhiên, nữ mà Mộng Lưu Y không chắc có thể thắng được hẳn là rất lợi hại.

Qua một lúc sao Mộng Lưu Y nói tiếp " Hai cậu có nghe qua cái tên Tề Thu Hương không "

" Tề Thu Hương của võ quáng Đồng Lang, có nghe qua quả thật là một người rất lợi hại ", Ỷ Lan tuy nói là tham tử nhưng những việc ngoài lề cũng biết không ích, cái người Tề Thu Hương này tiếng tâm cũng không hề nhỏ.

" Ùm, đúng là người đó, nhưng cũng không sao mình sẽ cố hết sức để thắng cuộc thi này, không phải vì mình mà là vì một người " ánh mắt của Mộng Lưu Y sâu thẩm lại rơi vào trầm tư.

- -----

Kết thúc cuộc hẹn, lúc này đã gần sáu giờ, Mộng Lưu Y mới từ cửa nhà bước vào.

Mộng Sính đang ngồi trên sofa khi trông thấy Mộng Lưu Y liền hắn giọng gọi " Tiểu Y, lại đây "

" Ba " Mộng Lưu Y bước đến sofa rồi ngồi xuống.

Ngô Sính nhìn Mộng Lưu Y trầm giọng nói " Con chuẩn bị tốt chưa, ngày mai Sương Sương sẽ đấu vòng đầu, kế tiếp sẽ là Kính Thiên, con đấu vòng cuối nên trọng trách lớn nhất "

Vì Liễu Dương trong quá trình luyện tập đã bị thương ngoài ý muốn nên thay thế cô sẽ là Trần Tú Sương.

" Sương Sương.... Con hơi lo cho cậu ấy ", Mộng Lưu Y khi nghe Phan Tuấn nói đến thủ đoạn dơ bẩn của Túng Mã cô cảm thấy lo lắng cho Trần Tú Sương.

Ngô Sính hiểu rõ nổi lo của cô, ông nghiêm giọng trấn an " Con đừng quá lo, ba đã nói với con bé không cần quá sức, vòng sau còn có con và Kính Thiên, bảo nó cứ yên tâm mà đấu "

Mộng Lưu Y gật đầu " Dạ, con biết rồi ".

" Ùm "

- ----

Đôi lời của tác giả:

- Lý do đăng truyện trễ vì hổm rày mình có tới 5 bài kiểm tra giữa kỳ nên đăng truyện sẽ bị trễ. Mong mọi người thông cảm.

**

Sắp đến cuộc thi rồi, chắc sẽ kịch tính lắm đây. Mà mọi người có để ý các tên võ quáng được mình nêu ra không, có thấy điểm gì lạ hông nà. ??