Vừa tiến đến trước mặt Thiên hoàng, Nhàn Vũ cùng Dạ Ảnh không chịu quỳ xuống mà Nhàn Vũ chỉ khoanh tay cúi đầu nói:
- Bái kiến Thiên hoàng.
Chính Dạ Ảnh cũng ngẩng mặt lên không thèm cúi đầu chào. Anh hiên ngang đứng đó. Nhàn Vũ cũng không khuyên bảo gì.
Thiên hoàng còn chưa lên tiếng thì một giọng nói khác đã vang lên.
- To gan! Sao thấy Thiên hoàng còn không cúi đầu chào.
Đó là vị tiểu thần ở phe văn thần. Mọi người ở đây đều hít một ngụm khí lạnh, nhìn Dạ Ảnh. Thấy anh không có vẻ mặt gì hay trạng thái gì khác lạ thì nuốt nước bọt.
Mọi người đều mắng thầm vị tiểu thần đó. Bộ hắn không biết đâu là ai sao? Đắc tội với người này thì không xong đâu.
Nhìn bọn họ phải nhìn sắc mặt của Dạ Ảnh mà sống thì Nhàn Vũ thực sự cảm thán rằng hay thật. Không ngờ phu quân uy vũ vậy à nha.
- Thiên hoàng à. Ngài nhất định muốn phu quân ta quỳ sao.
- Không cần đâu.
Đến hắn còn đổ mồ hôi hột rồi ý chứ nói gì đến quỳ xuống.
- Mang người này xuống rồi đánh năm mươi đại bản cho ta.
Đại bản trên thiên giới khác với ở tu chân giới. Ở đây, đại bản đánh vào tinh thần lực của tu sĩ vì thể chất ở đây quá thượng thừa rồi.
- Khụ khụ....hôm nay ta cho gọi hai người đến để chúc mừng thiên giới ta có thêm người mới. Mong cô đóng góp cho thiên giới nhiều chiến công.
- Đúng vậy. Mong Dạ phu nhân giúp đỡ chúng tôi.
- Đúng đó. Thiên hoàng à. Ngài mau chuẩn bị chỗ ngồi cho hai bọn họ đi.
Sau khi một vị đại thần phụ họa, Thiên hậu vội vàng nói.
- Đúng vậy. Người đâu mau mang ghế cho bọn họ.
Thiên hoàng vội vàng hùa theo. Nhanh chóng có người hầu mang ghế đến cho bọn họ. Nhàn Vũ thấy thế liền dùng linh khí hộ thể vì thấy có gì đó kì lạ ở chiếc ghế này.
Thấy Dạ Ảnh cũng làm vậy thì cô chắc chắn mình làm đúng rồi.
Sau khi thấy cô cùng anh ngồi xuống thì mắt Thiên hoàng lóe lên ánh sáng, nháy mắt với tâm phúc của mình. Tên tâm phúc liền đi sai người bỏ gì đó vào rượu của hai người.
Hầu nữ đưa rượu đến, đưa cho mỗi người một cốc. Thiên hoàng cầm ly của mình lên, hô to:
- Chúc mừng thiên giới có thêm người phi thăng.
- Chúc mừng.
Mọi người đều nâng cốc của mình lên hô cùng. Nhàn Vũ cũng theo hưởng ứng giơ lên.
Thiên hoàng uống cạn rồi nhìn hai người. Nhàn Vũ thấy ly rượu là biết sao rồi. Cô uống cạn rồi dốc xuống cho mọi người xem.
Các vị võ thần liền khen ngợi cô tửu lượng tốt. Lại có người nhao nhao đến mời rượu. Thiên hoàng thấy vậy cũng không để ý đến.
Ông ta đang nói chuyện gì đó với Thiên hậu khiến bà ta tâm trạng có chút phấn khích rồi như cười rồi cảm ơn Thiên hoàng.
Nhưng hai người cũng có lúc đánh mắt sang nhìn như tìm một món đồ gì đó trên người Nhàn Vũ nhưng không thấy.
Gần như tất cả đều đến mừng rượu nhưng có một người vẫn ngồi ở góc uống một mình. Chưa làm gì liền được Dạ Ảnh phổ cập kiến thức:
- Ông ta chính là người tạo ra quyển bí tịch lần trước em lấy được. Lần nào cũng không hòa nhập với mọi người được nên hay một mình uống rượu. Lúc trước quên chưa nói thân phận của ông ta. Ông ta là Nguyệt Phá thần tiên.
Ôi trời. Hóa ra cái người boss phản diện cuối lại là người ngay trước mặt này.
- Bạch Miên. Mở mắt soi hào quang nhân vật chính.
- Dạ.
[ Đang mở mắt soi hào quang nhân vật chính ]
[ Hoàn thành ]
Nhàn Vũ nhắm rồi lại mở mắt ra nhìn. Rồi cả đằng sau người này là bóng đêm bao phủ đậm đặc. Nhưng tên thần tiên khác thì không ít cũng nhiều.
Chẹp miệng, cô chắc rằng hôm nay không tốt đẹp là đúng rồi.
Vì uống rượu nên có người cũng say ngất đi. Thiên hoàng kêu thấy mệt nên đã cùng Thiên hậu về tẩm cung.
Gần như mọi người đều say ngất, có một đoàn người hắc y xông vào hô ta:
- Giết!!!!
Những người đang mơ màng thì bị ngay một đao chém tới.
Các vị thần còn chút tỉnh táo thì ngay sau đó dùng linh lực của mình.
Cả căn phòng như bị một cơn bão cấp độ cao quét hết sạch vậy.
Người hệ hỏa thì đốt, hệ thủy thì gây lũ lụt.....Nhìn cả thiên cung loạn như chiến trường. Mùi máu tươi cùng đầy rẫy, đâu còn cảnh hùng hào, tráng lệ như ban đầu.
Nhưng vẫn còn số người vẫn thành thơi như Nguyệt Phá thần tiên kia cùng Nhàn Vũ và Dạ Ảnh.
Nhàn Vũ không tiếc gì hết lấy luôn bảo ngọc ra làm tường bảo vệ hai người bọn họ. Còn Nguyệt Phá thần tiên thì có linh lực bảo vệ nên không ai đến gần được. Thành ra họ cũng chỉ ngồi đó, uống rượu không quan tâm đến hỗn loạn xung quanh.
Nhưng có vẻ như đám hắc y nhân đó nhắm chủ yếu vào hai người nên dù có bảo ngọc thì vẫn có người xông lên đòi phá hỏng màng chắn.
- Không phá được đâu. Trừ phi các ngươi có thánh thượng vũ khí đối chọi lại được nó.
Nhàn Vũ nhàn nhã dựa vào lòng Dạ Ảnh để anh ấy bóc vỏ nho đứt cho mình, cầm cốc rượu lên tay uống rồi nói.
Tên hắc y nhân đang đến trước mặt cô nghe vậy thì tức giận, lấy một cây đao chém nhưng chỉ gây nứt một chút rồi lại liền lại.